Quân Lâm Binh Vương

Chương 689

Vốn là Sinh Tử Chí Tôn Thạch Trường Tiếu đúng lúc này chạy tới. Vừa vặn đuổi tới đúng thời điểm này, nhìn thấy cục diện hỗn loạn đến bực này. Thạch Trường Tiếu tự nhiên lựa chọn đứng về phía Huyết Hồn sơn trang, không nói hai lời lập tức gia nhập vòng chiến, một mình ngăn chặn Hùng Khai Sơn! Mọi người còn lại toàn lực nhằm vào Hạc Trùng Tiêu. Có một đại Chí Tôn tham chiến, trong nháy mắt tình thế liền nghịch chuyển. Hạc Trùng Tiêu cùng Hùng Khai Sơn trực tiếp lâm vào hạ phong. 

Nếu là hai người lựa chọn lúc này thối lui, thì cũng không có đại sự gì xảy ra, dù sao cơ bản nhiệm vụ cũng xem như hoàn thành, nhưng hai người thân là Huyền Thú chi vương, há có thể không để ý đến mặt mũi? 

Nếu thần bí nhân kia đến. Mình chỉ vì một chút khó khăn mà chạy trốn, như vậy chính mình còn gì là thể diện để đi tìm thần bí cao nhân giúp đỡ tăng lên tu vi đột phá bình cảnh? Yêu cầu của người ta mình cũng chưa hoàn thành hết, mới chỉ có đẩy ngã vài tòa nhà, như thế cũng có thể coi là quấy rối sao? 

Hơn nữa, người ta còn đặt biệt tuyên bố, yêu cầu cắt đứt hai chân của Lệ Đằng Vân, mà hiện tại chính mình ngay cả bóng dáng của hắn còn không thấy đây. Vị thần bí cao thủ kia há có thể dễ dàng bị lừa? 

Không thể không nói hai tên Huyền thú chi vương này tâm tư kỹ càng thật sự giống như một con người, tự nhiên nhận ủy thác của người, chẳng lẽ một việc như thế mình cũng làm không được? Không phải là một tên Thạch Trường Tiếu thôi sao? Coi như hôm nay đánh không lại, vậy ngày mai lại tới đánh, chúng ta xem coi ai lỳ hơn ai? 

Chẳng lẽ nhân loại các ngươi so với huyền thú chúng ta sức chịu đựng lại bền bỉ hơn? Thật sự là như vậy sao! 

Nói cho cùng, hai người này đều là hạng da dày thịt béo, công kích của những người có thực lực Chí Tôn trở xuống đối với bọn họ căn bản không cần để ý, tuy là bị nhiều người vây công, nhưng ngoài miệng vẫn quát tháo ầm ĩ. Càng đánh càng hăng, trong lúc đó các cao thủ bên phía nhân loại, cư nhiên còn bị bọn hắn giế t chết mấy người. Về sau, hai vị huyền thú so sánh thiệt hơn, cuối cùng bỏ qua Thạch Trường Tiếu mà điên cuồng phá hoại mọi thứ xung quanh! Sau đó phá không mà đi. 

Tiếp đó … 

Không đợi mọi người trong Huyết Hồn sơn trang kịp hồi sức, buổi sáng sớm ngày thứ hai bọn hắn lại tiếp tục quấy phá, tạo ra bộ dáng không đạt được mục đích thề không bỏ qua. Hai tên này thật sự đều có một phong độ vô cùng chấp nhất. 

Phần này cố chấp đã làm cho các cao thủ trong Huyết Hồn sơn trang không ngừng kêu khổ, cao thủ không phải là không có, cho dù là Thần Huyền cường giả cũng không thiếu, nhưng xem đại môn tiêu điều xơ xác, Thần Huyền cao thủ sao dám không bảo vệ nơi đây mà đi tìm bọn hắn? 

Mặc dù có mấy người có thể cùng hai người này đơn đả độc đấu một phen, nhưng tuyệt không có bản lĩnh lưu bọn hắn lại. Lại càng không cần nghĩ đến việc giế t chết bọn hắn. 

Các cao thủ càng ngày càng mệt mỏi, hai tên huyền thú thì càng đánh càng hưng phấn. Bọn hắn còn cảm thấy trong cả đời, thì mấy ngày nay là đánh nhau thống khoái nhất. 

Về sau, vở kịch phát sinh vấn đề ngoài ý muốn "Lệ Tuyệt Thiên đã trở lại"! 

Có thể tưởng tượng, vị thiên hạ đệ nhị Chí Tôn này nổi giận đến cỡ nào! Chỉ trong vài năm ngắn ngủi không về nhà, mà hiện tại lại bị người ta trực tiếp đánh tới cửa, hơn nữa còn đánh cho Huyết Hồn sơn trang trong phạm vi ba trăm dặm trở thành một mảnh hỗn độn, nơi nơi đều bốc khói, nơi này sụp, nơi kia đổ, đây là Huyết Hồn sơn trang sao? Đây là nơi ta đã dành dụm tâm huyết cả đời, là nơi ta khổ tâm kinh doanh gầy dựng nên sao? 

Bây giờ nơi đây giống như một mảnh trại dân tị nạn! 

Lệ Tuyệt Thiên giận dữ ra tay, cơ hồ đem hai tên Huyền Thú chi vương giế t chết đương trường! 

Hai tên siêu cấp huyền thú tuy rằng lợi hại, nhưng mà cũng không thể so với hắn, bọn hắn có thể cùng Thạch Trường Tiếu chiến một trận, nhưng mà cũng không phải là đối thủ của Chí Tôn Lệ Tuyệt Thiên. Huống chi bọn hắn trước đó đã hao tổn khí lực, nói là nỏ mạnh hết đà, mỏi mệt không chịu nổi cũng không sai biệt lắm, sớm đã không còn là trạng thái đỉnh phong như bình thường. 

Cuối cùng nhờ thân thể cường hãn, hai tên huyền thú chi vương hợp lực mới có thể cùng Lệ Tuyệt Thiên giao chiến một hồi. 

Kết quả sau cùng hai thú trọng thương mà chạy, Huyết Hồn sơn trang đại thắng. 

Nói là đại thắng, kỳ thật chỉ là một cách nói dễ nghe. 

Thành quả chiến đấu này chẳng thấm vào đâu so với mất. Lệ Tuyệt Thiên cả nửa đời dồn hết tâm huyết gầy dựng nên Huyết Hồn sơn trang cơ hồ bị hủy hoại trong chốc lát, lại còn làm liên lụy đến Thần Huyền, Thiên Huyền cao thủ, không biết bao nhiêu người bị tổn thương dưới tay nhị thú. Tuy rằng Lệ Tuyệt Thiên đánh bại nhị thú, nói cho cùng cũng ngăn chặn được sự tàn phá của nhị thú, như thế vẫn là thắng lợi, chỉ có điều đó cũng là thắng thảm mà thôi! 

Bất quá, dù sao lão trang chủ cũng đã trở về, Tinh Tử Chí Tôn tới chơi, lại vừa mới đánh tan hai tên huyền thú chi vương, đây đều là chuyện vui đáng để chúc mừng. Nhưng mà ngay trong đêm diễn ra đại yến, chuyện ngoài ý muốn lại xảy ra! 

Không có bất cứ dấu hiệu gì, khắp các đồi núi đầy rẫy huyền thú đang trực tiếp lao đến. 

Thấp cấp, trung cấp, cao cấp, loại nào cũng có! Chỉ là không thể ngờ được chúng lại cùng nhau đi tới… 

Đáng sợ nhất chính là bầy huyết lang, có đến hàng ngàn hàng vạn con giống như từng cơn thủy triều cuồn cuộn, con sau kế con trước mà đến. 

Mới vừa chuẩn bị ứng phó với bầy sói, vốn là Huyết Hồn sơn trang đang chuẩn bị chịu tổn thất nặng nề. Bỗng huyền thú khắp nơi thối lui bặt vô âm tín, đây đúng là vạn hạnh a! 

Mọi người vừa mới thở dài nhẹ nhõm, đã thấy bên trong Thiên Phạt sâm lâm rậm rạp, từng đàn kiến Kim Huyền ăn thịt người cuồn cuộn mà đến. 

Nguyên lai đây không phải là vạn hạnh, mà là bất hạnh! 

Vừa phải ứng phó với bầy kiến ăn thịt người bên ngoài, còn phải ứng phó với các lại cuồng phong như mưa của các loại huyền thú phi hành tập kích. 

Hai tên huyền thú chi vương khi trước chịu thiệt thòi, bây giờ đã trả được! Từ đó dẫn phát đến huyền thú triều. 

Lần này không chỉ vì muốn hoàn thành lời hứa của vị thần bí cao nhân kia, mà còn có vấn đề mặt mũi. Đây là mấu chốt của cừu hận a! Đường đường là huyền thú chi vương, cư nhiên lại bị người đánh cho kẹp chặt đuôi mà chạy! Nếu không rửa được mối hận này, làm sao còn có thể đứng đầu đàn thú? 

Hơn nữa, càng tức giận chính là, Lệ Tuyệt Thiên ra tay đánh lui nhị thú, thì mấy tên cao thủ phía sau đều hoan hô ủng hộ, mấy ngày nay bị nhị thú ức hiếp tàn nhẫn, hiện tại thấy bọn họ kinh ngạc lẫn vui mừng, lại còn nói bóng nói gió, nhị thú nếu không bị Lệ Tuyệt Thiên đánh chết tại chỗ, thì ngược lại bị những người này chọc cho tức chết! 

Cho nên hai tên Huyền thú chi vương trực tiếp nổi giận, nổi giận xung thiên! Giận đến nỗi lông tóc đựng đứng! 

Hơn nữa trong khoảng thời gian này, Thiên Phạt sâm lâm tạm thời có một chút biến cố nhỏ, làm cho nhị thú không còn kiêng sợ, cái gọi là lão hổ xuống núi hầu tử xưng đại vương, một khi đã không còn ước thúc, vậy không phải là muốn làm gì thì làm sao? Hơn nữa, nếu như không làm lớn làm sao có thể đối phó với Tuyệt Thiên Chí Tôn? 

Cho nên, sau một hồi liều lĩnh, không để ý đến hậu quả nhị thú đã tạo nên huyền thú triều, cơn cuồng phong huyền thú triều giống như cuồn cuộn nổi lên, điên cuồng thổi bay hết thảy.
Bình Luận (0)
Comment