Quân Lâm Binh Vương

Chương 709

Chốc lát, hai trăm năm mươi bốn người, đều tự nhận phần đan dược của mình, vẫn là chỉnh chỉnh tề tề hai đội ngũ, không chút nào loạn. 

- Đan dược này, chính là đoạt thiên địa tạo hóa hãn thế linh dược! Vì thuốc này, bổn công tử nhiều lần trắc trở, càng tiêu phí mấy ngàn vạn lượng bạc! Hiện tại, đan dược đã có ở trong tay tất cả các ngươi! Cùng nhau ăn vào, thuốc này có thể cho mỗi người gia tăng mười năm tinh tu huyền khí! Chư vị, chớ để phụ kỳ vọng của ta! 

Quân Khương Lâm khoanh tay mà đứng, trầm trọng nói. 

Trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ khiếp sợ! Trên Huyền Huyền đại lục, cũng có nghe nói qua có một vài hãn thế dược vật, linh chi ngàn năm, nhân sâm, hà thủ ô đều là thần kỳ dược liệu có thể giúp cho tu vi tăng lên, thế nhưng mấy vạn năm tới nay nhưng cũng chưa bao giờ có đan dược có thể tăng Huyền khí đến bực này, đừng nói thấy tận mắt, chính là nghe đồn cũng là không có nghe qua, mà nay thiếu gia không chỉ có trong tay, lại đem vật có thể nói là vật báu vô giá này, đều đưa vào tay bọn họ! 

Chỉ một thoáng, trong lòng mỗi người đều dâng lên một loại cảm động nồng đậm! 

Kẻ sĩ, có thể chết vì tri kỷ! 

Hết thảy, đều không nói lời nào! 

Theo hai vị đội trưởng chính là một tiếng hiệu lệnh, hai trăm năm mươi bốn người đồng thời cất bước, đều tự ngăn cách nhau hơn một trượng, đồng thời ngẩng đầu lên, đem ba viên thuốc trân quý đến cực điểm kia nuốt đi xuống! Sau đó khoanh chân mà ngồi. Khuôn mặt nghiêm túc, toàn lực thúc dục đan điền huyền khí, tiêu hoá dược lực. 

Quân Khương Lâm đứng trước mặt đội ngũ của mình, ở ngoài mặt có vẻ lãnh đạm thờ ơ, nhưng bên trong tay đã có sẵn phi đao. Toàn bộ tinh thần đề phòng! Giờ phút này đây, nơi đây, mặc dù trong nhà của mình, khu huấn luyện của mình nhưng không dám có chút nào khinh thường. 

Tổng cộng hơn hai trăm người cùng đề thăng thực lực, cùng nhau cử động như vậy, tuyệt đối là vô tiền khoáng hậu!

Cho nên, Quân Khương Lâm đương nhiên cần vận toàn bộ tinh thần để đề phòng! 

Cách xa xa sân luyện tập, ở tầng trên một tòa tháp cao, tam gia Quân Vô Ý nhìn sang bên này, nhếch nhếch khóe miệng, lẩm bẩm nói: 

- Ta biết tiểu tử này còn giữ vốn không ít, quả nhiên là bị ta đoán đúng, một lần là hai trăm năm mươi bốn phần, quả thực là rộng lượng ah! 

Quân lão gia tử lầm bầm hai tiếng, nói: 

- Thuốc này của Quân Khương Lâm có thể dùng, nhưng ngươi cũng không thể tùy ý dùng lung tung, một khi tin tức lan truyền ra ngoài, đối với Quân Khương Lâm là một việc quá nguy hiểm! Người không có tội, mang báu vật là có tội, linh dược trân quý đến bực này, cho dù chúng ta là Quân gia, một khi có sơ xuất, chỉ sợ cũng sẽ lâm cảnh vạn kiếp bất phục! Vô Ý, chuyện này cần phải thận trọng, nghìn vạn lần cẩn trọng! Thà đem thuốc này vùi vào trong đất, cũng không thể bại lộ tung tích, lai lịch! Ta tuyệt đối không cho phép Khương Lâm có nửa điểm sơ xuất! Ngươi hiểu chưa? 

- Con hiểu được. 

Quân Vô Ý hít thật sâu gật đầu, thâm trầm nói: 

- Phục dùng thuốc này, nhất định phải là Quân gia tử sĩ của chúng ta, tuyệt đối trung thành, nếu bất cứ ai có điểm hoài nghi, lập tức sẽ trừ khử chứ không mạo hiểm tin dùng! 

- Nói rất đúng! 

Ánh mắt lão gia tử thâm thúy nhìn thấy dáng vẻ của đứa con lộ ra kiên quyết thì rất tán thưởng và tự hào, nói thêm: 

- Ngoài ra, thuốc này tuyệt đối không thể để người uống biết bởi vì dùng linh dược mà tu vi được đề thăng. Ngươi khôn ngoan sẽ hiểu phải làm như thế nào đúng không? 

Quân Vô Ý gật gật đầu, chậm rãi nói: 

- Quân Vô Ý tàn phế mười năm, thân tàn mà tâm chưa phế, cơ duyên xảo hợp sáng chế ra một môn lấy công lực bản thân giúp người khác k1ch thích khả năng mà thôi! 

Ánh mắt lão gia tử ngưng trọng: 

- Như thế có được chăng, vậy người mạo hiểm là ngươi? 

Quân Vô Ý cười nhạt một tiếng, nói: 

- Cha, người yên tâm; trong lòng con biết rõ, cứ như vậy, sẽ không có ai biết chuyện liên quan đến Khương Lâm! 

Vậy ngươi cũng nên ngàn vạn lần cẩn thận! 

Lão Quân gia gật đầu, cũng không có nói nhiều, ánh mắt ngưng trọng, lóe hàn quang nói: 

- Phía dưới kia hai trăm năm mươi bốn con người, ta muốn tất cả tư liệu về bọn họ. Gia cảnh kiếp này của mỗi một người, trải qua những giai đoạn khác nhau, tiếp xúc với người nào, những sự việc, người thân bằng hữu, đến nay còn có liên hệ hay không. Còn có xuất thân, gia đình, cha mẹ, vợ con, hàng xóm hoặc là kết giao hồng nhan. Thậm chí là kỹ nữ thanh lâu có quan hệ, tất cả điều tra (ách, kỹ đến vậy ư), một khi có điểm đáng ngờ, lập tức thanh trừ tất cả. Ngay cả khi nghi ngờ không rõ ràng cũng làm vậy, thà giết lầm còn hơn bỏ sót, không tin không dùng, ngươi hiểu chứ? 

- Dạ! 

Lời nói này của lão gia tử chính là như đinh đóng cột, hiển nhiên là giống như quân lệnh, khẩu khí phát ra, nhất là câu cuối cùng kia "không tin không dùng", Bốn chữ ý tứ đầy kiên quyết! Quân Vô Ý cũng lấy cung cách của cấp dưới trong quân đội trả lời. Tuy rằng chỉ có một chữ, nhưng hai người đều hiểu được, chữ này không khác với viết giấy bảo đảm thực hiện quân lệnh! 

Quân Khương Lâm luyện được đan dược kinh hãi thế tục thế này, Quân Chiến Thiên lão gia đầu tiên nhìn qua liền biết chuyện này có thể gây họa, có thể mang đến phiền phức! Cho nên lão an bài như hiện tại cũng là phòng ngừa chu đáo! 

Vì an toàn của thằng cháu nội, lão hiện tại đã rất liều lĩnh! 

Cũng vì đứa cháu duy nhất này, Quân tam gia cũng đã đánh cược hết thảy, thậm chí không tiếc lấy thân mình làm tiền đặt cược! 

Phía dưới, nhóm tráng sĩ ăn đan dược đã có phản ứng!
Bình Luận (0)
Comment