Mai tôn giả nặng nề hừ một tiếng nói:
- Năm đó hai kiếm khách kinh thiên động địa như vậy, Bạo Vũ, Cuồng Phong song đại chí tôn hành tẩu giang hồ vô cùng khoan khoái. Vì nhau mà tương trợ, tung hoành thiên hạ. Là bực nào tiêu sái kiệt ngạo, không ngờ sau khi trở thành Tử Kim hộ pháp của Độn Thế Tiên Cung lại có thể biến thành bộ dáng như bây giờ. Mai mỗ đối với thủ đoạn dạy dỗ của quý cung chủ dánh cho các ngươi quả thực là cực kỳ bội phục. Nếu như hiện tại gặp được thái độ ngông cuồng, cho dù bại trận vẫn ngẩng đầu năm như năm xưa của các ngươi mới là quái lạ đó!
Những lời này của hắn rõ ràng chính là khơi ra lửa giận trong lòng Bạo Vũ, Cuồng Phong. Không nói chữ th ô tục thế nhưng trong đó lại bao hàm ý tứ mãnh liệt vũ nhục làm cho không người nào có thể chịu được. Hết lần này tới lần khác lại nói ở trước mặt rất nhiều người, vạch ra bọn họ tuy bộ dáng trẻ ra thế nhưng công lực tựa hồ không tiến thêm được bao nhiêu. Đã không phải là đối thủ năm đó nữa, càng khiến hai người không thể tha thứ.
Lôi Bạo Vũ, Bố Cuồng Phong sắc mặt hai người co lại. Trong mắt kịch liệt phát ra lửa giận, tay phải đồng thời ấn lên chuôi kiếm, tiến lên trước một bước.
Trên mặt Lệ Tuyệt Thiên hiện lên nét vui vẻ, chẳng lẽ hai người này lại muốn xuất thủ? Nếu có bọn họ xuất thủ, phần thắng không thể nghi ngờ sẽ nhiều hơn a!
Chính lúc đang nghĩ như vậy, Lôi Bạo Vũ, Bố Cuồng Phong hai người đột nhiên lại lùi lại. Lôi Bạo Vũ hướng tới Mai tôn giả, lạnh nhạt nói:
- Mai tôn giả chính là cao nhân đương thời, làm gì cần phải tận lực chọc giận chúng ta, hôm nay thật sự không tiện gây chuyện, cũng không có nghĩa là lần sau không có cơ hội. Mai tôn giả nếu như có hứng thú, bỏ qua hôm nay, huynh đệ của ta tự nhiên sẽ phụng bồi.
Hắc bào trên người Mai tôn giả phần phật tung bay, tựa hồ như đang cười, nói:
- Ồ?
- Mai tôn giả nếu đã cảm thấy hứng thú với cách răn dạy của cung chủ, vậy nếu không ngại thì có thể thử một lần. Tin tưởng Mai tôn giả cũng sẽ có cảm nhận bất đồng, tối thiểu nếu so với huynh đệ chúng ta mà nói chắc là không giống nhau.
Những lời này hắn nói quả thực ý tứ bên trong rất mờ ám, mà ngay cả Lệ Tuyệt Thiên ở một bên cũng không hiểu đến tột cùng những lời này là có ý gì.
Thế nhưng Mai tôn giả ở phía xa xa trên không trung lại có phần phẫn nộ, hắc bào phần phật bay lên, tựa như muốn xuất thủ, thế nhưng một lát sau rốt cuộc cũng bình tĩnh lại, nhàn nhạt nói:
- Độn Thế Tiên Cung, ta cuối cùng cũng sẽ đi! Ta sẽ cho cung chủ ngụy quân tử của các ngươi biết, kết cục cuối cùng của hắn là cái dạng gì!
Lôi Bạo Vũ muốn nói gì đó nhưng Mai tôn giả đã ngắt lời:
- Hôm nay nếu như hai người các ngươi cố tình tham chiến, vậy cứ việc xông lên, còn nếu như chỉ đơn giản đến xem, vậy thì lùi sang một bên! Bổn tọa không có hứng thú đấu võ mồm với hai người các ngươi! Lui ra!
- Rất tốt, hai người chúng ta tới là để chứng kiến. Như vậy xin Mai tôn giả nói ra phương pháp quyết đấu!
Lôi Bạo Vũ âm hàn nghiêm mặt nói.
- Đơn giản, ba trận quyết thắng thua! Trận chiến đầu tiên là cuộc chiến của quân đoàn, chính là triển khai trận hình trước mặt, chận triến thứ hai, thủ lĩnh chiến, trận chiến thứ ba đỉnh phong quyết chiến!
Mai tôn giả hừ một tiếng nói:
- Nếu như các ngươi thắng, thiên phạt chúng ta từ nay về sau sẽ lui về ở chỗ sâu trong rừng rậm, không bao giờ xuất hiện nữa. Nếu như các ngươi thất bại, vậy ta có ba điều kiện, thứ nhất Lệ Tuyệt Thiên phải giao ra Huyền Đan của Báo Vương, tiếp theo từ nay về sau huyền giả trên đại lục, bất luận kẻ nào cũng không được tiến vào thiên phạt! Nếu vi phạm, tiến vào một người ta liền dùng tính mạng một vạn người ở đại lục bù vào, tiến vào hai người là hai vạn nhân mạng! Kể cả là người của các đại gia tộc cũng không ngoại lệ! Thứ ba, ta muốn một đôi chân của con trai Lệ Tuyệt Thiên, con của hắn chính là nguyên nhân đầu tiên nổ ra trận chiến này!
- Điều kiện này quá không công bình!
Bố Cuồng Phong cười lạnh một tiếng nói:
- Các ngươi thất bại cũng chỉ có rút về là xong, mà chúng ta thất bại lại phải chịu ba điều kiện? Mai tôn giả, ngươi không cảm thấy là hơi quá đáng sao?
- Nếu như các ngươi không tiến vào thiên phạt, vậy sao cần phải tranh chấp? Huyền Đan của Báo Vương vì sao lại chui vào trong bụng của Lệ Tuyệt Thiên? Bố Cuồng Phong, ngươi định đổi trắng thay đen sao?
Mai tôn giả cực kỳ phẫn nộ quát to.
Lệ Tuyệt Thiên bước lên, lạnh lùng nói:
- Việc này căn bản là do một tay Thiên Phạt sâm lâm các ngươi tạo thành, không liên quan gì tới phụ tử ta cả. Cục diện trở nên như ngày nay, lẫn lộn phải trái, bây giờ lại đẩy sang hết bên chúng ta là sao? Mai tôn giả, nếu như nói đổi trắng thay đen, chỉ sợ chân chính là các ngươi mới xứng đó! Huống chi hội chiến đỉnh phong có quan hệ gì với con ta? Vì sao cái điều kiện thứ ba lại cần đôi chân của con ta? Con ta có đức gì mà dẫn động được cả trường phong ba này. Mai tôn giả, ngươi không biết là ngươi khinh người quá đáng hay sao? Thuyết pháp của ngươi cũng quá buồn cười đi!
Lệ chí tôn phẫn nộ tới cực điểm, đồng thời lại có cảm giác như chính bản thân mình lấy đá đập chân mình vậy. Quân Vô Ý ở trên chiến trường chính là dựa theo yêu cầu của con mình. Là cưỡng chế đẩy hắn lên, lực lượng cũng chỉ có bốn nghìn người yếu kém mà thôi, coi như là để hắn đi chịu chết. Nói cách khác, trận chiến này, nhất định là không hề có phần thắng. Điểm này chỉ cần là người có mắt đều có thể nhận ra được.
Thế nhưng hiện tại theo như điều kiện mà Mai tôn giả đưa ra. Dựa theo thắng bại của trận chiến này, lại liên quan tới đôi chân của con trai mình. Lập tức khiến hắn có phần thất thố. Như vậy chẳng phải là Lệ Đằng Vân đã tự dùng đá đập chân mình là gì.
Như vậy, cho dù Quân Vô Ý có chết, vậy cũng còn ý nghĩa gì?