Quân Lâm Binh Vương

Chương 839

Quân Khương Lâm lô ra vẻ mặt đứng xem cuộc vui, trốn ở một bên, thậm chí vỗ vai Ưng Bác Không, ý là: lên cho ta! 

- Dừng tay cho ta! 

Một tiếng bi phẫn tới cực điểm thậm chí vang vọng hơn cả sấm sét vang lên. 

Lệ Tuyệt Thiên cùng Ưng Bác Không đang chuẩn bị xuất thủ không khỏi giật nảy mình, đưa mắt nhìn lại chỉ thấy Mai tôn giả ở cách đó không xa chẳng biết lúc nào không ngờ đã tới sau lưng, đang chằm chằm nhìn vào Quân Khương Lâm, toàn thân run rẩy mắt b ắn ra thần quang. Cơ hồ biến thành huyết sắc! 

Khi vừa rồi Quân Khương Lâm tới. Mai tôn giả đã phát hiện ra tên hỗn trướng vương bát đản này! Tên này đột nhiên xuất hiện khiến cho nàng* cơ hồ muốn hôn mê. [ Từ chỗ này là đổi thành nàng nhế bà con ^^] 

Giờ phút này chứng kiến gương mặt anh tuấn, khuôn mặt này đã xuất hiện rất nhiều lần ở trong mơ, liên tục ngược đãi nàng. Mai tôn giả cảm giác trái tim mình điên cuồng nhảy lên, máu huyết toàn thân thoáng cái toàn bộ dồn lên đầu, thoáng cái rất khó thở. Kim tinh ở trước mặt bay loạn, nàng dồn dập thở mạnh, rốt cuộc mới bình tĩnh lại được một chút. 

Điều này không phải là kinh hỉ cũng không phải là sửng sốt, mà là bị tức quá. 

Vô cùng bi phẫn, vô cùng nhục nhã! 

Ngay cả trời xanh cũng có thể thấy được! 

Rốt cục cũng để cho ta gặp được người này! 

Thiên đao vạn quả lăng lăng xử tử một vạn lần cũng không thể làm bản thân hả giận đối với hành động cực đoan hèn hạ vô sỉ dơ bẩn hạ lưu của tên chết tiệt này! 

Sau khi cố gắng ổn định lại tâm tình, Mai tôn giả rốt cục mới cưỡng chế được sự phẫn nộ, nhẹ nhàng đi tới, tuy nàng thủy chung đã cực lực khống chế, thế nhưng vẫn không thể áp chế được thân thể đang run lên nhè nhẹ. 

Ngay tại lúc này, Lệ Tuyệt Thiên cùng Ưng Bác Không đã phục hồi lại tinh thần, Lệ Tuyệt Thiên kêu to một tiếng, trước tiên xuất thủ! Hắn thân là đệ nhị chí tôn, làm chuyện gì há để người khác nói nói ngừng là ngừng? Huống chi người nói ngừng này lại là cừu gia của mình! 

Ưng Bác Không đối mặt với đòn xuất thủ của chí tôn tầng thứ, như thế nào dám chậm trễ, tự nhiên là dùng toàn lực ứng phó. 

Làm sao biết, Ưng Bác Không còn chưa kịp xuất thủ, Lệ Tuyệt Thiên ở trước mặt bỗng biến mất không thấy. 

Mai tôn giả cuồng nộ tới cực điểm, thấy mình nói "Dừng tay" mà Lệ Tuyệt Thiên cư nhiên còn dám không kiêng kỵ ra tay! Toàn thân không khỏi phẫn nộ muốn phát điên vọt tới, một tay vung lên muốn bóp lấy cái cổ Lệ Tuyệt Thiên, nặng nề quăng hắn xuống mặt đất. Cái đầu của Lệ Tuyệt Thiên phanh một tiếng nện lên trên một tảng đá, khiến tảng đá này bị đập cho nát bấy, tiếp đó nàng lại xông lên tung ra một cái bạt tai! 

"Ba". Một tiếng nổ ròn tan! 

Cư nhiên lại là một tiếng nổ! Đánh ra một cái bạt tai lại có thể phát nổ! 

- Ta đã nói dừng tay, tên hỗn trướng vương bát đản ngươi không nghe thấy sao? Lão hỗn đản ngươi! 

Mai tôn giả cuồng nộ dùng hai tay hai chân đồng thời tung ra, giống như đá bao cát, trong nháy mắt cơ hồ tung ra tới bách quyền thập cước. Rõ ràng lúc này nàng không khống chế được tâm tình, bộ dáng có phần điên cuống, một bên đánh một bên rống: 

- Ngươi điếc à? Ta nói ngươi không nghe thấy sao! Ta hô ngươi không nghe thấy à! Ngươi lại dám không nghe thấy! Ngươi đồ hỗn trướng này lại không nghe thấy! Ngươi cái đồ vương bát hoạt quy hèn hạ vô sỉ xấu xa lại có thể giả vờ như không thấy! 

Lệ Tuyệt Thiên thân là đệ nhị chí tôn, không ngờ lại không có chút sức nào để hoàn thủ, chẳng qua là bi phẫn vạn phần nhìn Mai tôn giả, cường liệt nhục nhã như thế, khiến vị đệ nhị chí tôn này cơ hồ dâng lên ý định muốn tự sát! 

Ta muốn chết! 

Bi kịch lúc này đây của Lệ Tuyệt Thiên quả thực là rất khó hiểu! Ta ta, ta xuất thủ đối với Ưng Bác Không thì có liên quan gì tới Mai tôn giả ngươi? Tại sao lại đánh ta? 

Hắn lại không biết, trước kia đã phun ra một câu "Từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ" cũng là vì Quân Khương Lâm! Mà lúc này đây, kẻ đầu sỏ gây nên chuyện đã xuất hiện. Mai tôn giả cuồng nộ đã không còn lý trí, hắn lại ở phía sau không nghe lời Mai tôn giả, há có thể không bị bạo ngược? 

Lệ Tuyệt Thiên nếu như biết hắn chính là kẻ trung gian, hắn tất nhiên là sẽ giải thích, cũng không chịu thiệt thòi như lúc này, nhưng vấn đề chính là ở chỗ hắn lại hoàn toàn không biết gì cả! 

Cho nên hiện tại bi phẫn của Lệ Tuyệt Thiên càng tới cực hạn! Đối mặt với thiên hạ anh hùng bản thân là đệ nhị chí tôn lại liên tục bị đánh, lần này đúng là bị vẽ râu lên mặt rồi! 

Đây chính là triệt để vũ nhục a! Từ nay về sau ta Ta còn mặt mũi nào để đứng trước thiên hạ quần hùng nữa a? 

Khi dễ người cũng không nên khi dễ như vậy! Lần thứ nhất trước đó nói ra một câu đã khiến sóng gió nổi lên, đến khi ta động thủ với Ưng Bác Không ngươi vì sao cũng không vui, rốt cuộc ta làm cái gì mới tốt đây? Rốt cuộc là làm cái gì mới khiến ngươi thuận mắt đây? 

Lệ Tuyệt Thiên phi thường muốn rống to những lời này ra, thế nhưng hắn lại không làm được, bởi vì... 

Lôi Bạo Vũ, Bố Cuồng Phong đã phát ra một tiếng kinh hô: 

- Càn Khôn chi lực? Thiên Địa Tù Lung! 

Ánh mắt tràn đầy kinh sợ nhìn về phía Mai tôn giả! Nguyên bản muốn tiến lên khuyên giải vài câu, lúc này không tự chủ được lui lại hai bước! 

Càn Khôn chi lực, người khác không biết, thế nhưng hai vị này chí tôn tử kim hộ pháp của Độn Thế Tiên Cung này há lại không biết? 

Hóa thiên địa thành Càn Khôn, tụ âm dương mà thành lực. Càn Khôn trong tay ta, thiên hạ ta vi tôn! Có thể tự do vận dụng lực lượng cường đại của thiên địa để đối phó với địch nhân của mình! Đây cũng là lực lượng của Càn Khôn chi lực! 

Như vừa rồi Mai tôn giả xuất thủ. Lệ Tuyệt Thiên tuy có một thân huyền công xuất thần nhập hóa. Thế nhưng ngay cả một chút tránh né cũng không nổi, lại càng không nói đến có lực hoàn thủ, đây rõ ràng cho thấy uy lực của một chiêu "Thiên Địa Tù Lung" trong Càn Khôn chi lực!
Bình Luận (0)
Comment