Quân Lâm Binh Vương

Chương 909

Tức thì bên trong trung tâm Thiên Phạt sâm lâm một trận gà bay chó chạy, loạn thành một đoàn! 

Lần này hỗn loạn, quả thực so với lần trước huyền thú triều còn muốn lớn hơn một chút, Thiên Phạt sâm lâm thâm trầm trong đêm tối, xưa nay đều yên tĩnh. Nhưng hôm nay bụi đất đầy trời, từng đầu huyền thú cao cấp giống như bầy ruồi bọ bay tán loạn. 

Lần trước huyền thú triều tạo thành động tĩnh tuy rằng khổng lồ, nhưng đối với cho bên trong Thiên Phạt sâm lâm mà nói cũng không có nửa điểm ảnh hưởng, nhưng lúc này đây thì khác, trực tiếp ảnh hưởng tói trung tâm của sâm lâm. 

Thường xuyên chứng kiến trường hợp: Một con con gấu ôm một đống trái hồng chạy đông chạy tây; hay là một đầu Hoàng Kim Hổ ôm trái cây phi như bay. 

Sau đó một cái rẽ ngoặt, hai đầu cửu cấp huyền thú may mắn thế nào, "Oanh" một tiếng đụng vào nhau, đồng thời ngã chỏng vó,đầy đất là trái cây quý hiếm… 

Tiếng gió lên, Hổ Vương, Sư Tử Vương cùng Ưng Vương cũng như gió lốc lục tục bay tới.Cơ hội cùng siêu cấp cường giả ngồi cùng bàn uống rượu thật sự không nhiều lắm a, cơ hội như thế, không cật lực nắm chặc mới là đứa ngốc. 

Nói không chừng vị cường giả này thuận miệng một câu, chính mình là có thể đột phá, không thấy Tam ca Tứ ca như vậy đột phá sao? Hiệu quả này thật kh ủng bố, đừng nói là Phạt Thiên Thánh Quả, coi như ở thần kỳ thiên tài địa bảo cũng không có khả năng làm ra… 

Quân Khương Lâm chứng kiến một khoảng thời gian, ánh mắt của hắn mở to. 

Khi hắn chứng kiến hai "chén rượu" lớn, Quân Khương Lâm có một loại xúc động mãnh liệt. Hắn thậm chí hoài nghi, Hùng Khai Sơn cùng Hạc Trùng Tiêu mời chính mình không phải đến uống rượu, mà là đến dùng "chén rượu" này để tắm rửa. Cùng với các thứ bày trên bàn rượu, cái nào cũng thật là quá, cho dù là bồn tắm tựa hồ cũng không lớn như vậy. 

Chung quanh lại có vô số kim mao hầu tử không ngại cực khổ, con nào cũng khệ nệ ôm Hầu nhi tửu đến. Chính là thân thể bọn nó nhỏ bé, sao giống như thân thể to lớn khổng lồ của Hạc tam Hùng tứ chứ. Xa xa còn có vô số kim mao hầu tử đang "khiêng" đồ ăn thức uống, phương hướng chính là bàn rượu này… 

Sau đó, cửu cấp đỉnh phong huyền thú, cửu cấp huyền thú, bát cấp cao giai huyền thú sôi nổi mang theo biểu tình nịnh hót dâng lên vô số trái cây quý trọng, sau đó phe phẩy cái đuôi, mang theo vẻ mặt quang vinh mà rút lui… 

Cừ thật, trái cây nơi này, có thật nhiều thứ đừng nói nếm qua, gặp qua, coi như nghe cũng chỉ là ở truyền thuyết mới có, Quân Khương Lâm không khỏi mắt hiện lam quang, nếu có thể đem những này trái cây này mang đi cũng tạo ra không ít của cải a… 

Nhắc tới trái cây đã đủ để rung động lòng người, nhưng bốn phía huyền thú quỷ dị kinh người, chân chính quỷ dị, ai đã từng thấy qua lão hổ cùng gấu chó trên mặt lộ ra vẻ nhân tính hóa cực kì nịnh hót cùng lấy lòng thế này? Lão tử chưa thấy qua! Mà không phải một hai con, cũng không chỉ là một đám hai đàn! Mà là… thiệt nhiều thiệt nhiều huyền thú, tình hình như thế này có thể không quỷ dị sao? 

Trước mắt, tất cả chuyện này cũng là vì hoan nghênh bổn thiếu gia mà chuẩn bị! 

Quân Khương Lâm chỉ một thoáng, suy nghĩ trong đầu toàn là đánh rắm tô vẽ cho bản thân. 

Quân Khương Lâm đột nhiên cảm giác mình hiện tại liền là một nhân vật trong truyền thuyết: Tề Thiên đại thánh! 

Cũng chỉ có Tề Thiên đại thánh trước lúc đại náo thiên cung, ở Hoa Quả Sơn chiếm núi làm vua là lúc bảy mươi hai động Yêu Vương nhất tề đến mới có quang cảnh như thế này. 

Sống như thế này, quả thực chính là thần tiên a… 

Vô thanh vô tức, một con sư tử to lớn dị thường, toàn thân tuyết trắng kính cẩn đến trước bàn đá, hơi có chút hạn chế chắp lên hai cái móng vuốt đầy lông, hướng về Quân Khương Lâm vái vái. Sau đó, đặt mông lên băng đá ngồi xuống. Cái đuôi như cây sắt ở sau người tựa như cột cờ bình thường, lắc tới lắc lui, lay động không ngừng. 

Quân Khương Lâm trợn mắt há hốc mồm một hồi, mới rốt cục minh bạch người này vừa rồi cụp móng vuốt lại là hướng chính mình hành lễ! Hơn nữa là chắp tay lễ! 

Thật sự là rất có lễ phép! Hắn chân chính khiếp sợ! 

Hùng Khai Sơn đang ngồi liền lên tiếng giới thiệu: 

- Khụ khụ, cũng vai lứa, vị này chính là lục đệ của ta, Sư Tử Vương. Thạch Bất Sầu. 

- Khụ khụ khụ… 

Quân Khương Lâm kịch liệt ho khan. 

"Sư Tử Vương? Họ Thỉ? Thỉ bất xú? Tên này quả nhiên là… rất đặc sắc! (Thỉ bất xú: Phân không thối, phát âm giống Thạch Bất Sầu:61:)
Bình Luận (0)
Comment