Quân Lâm Binh Vương

Chương 912

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

- Thạch lục Hầu thất hai vị thú vương thương thế thật là không nhẹ, kinh mạch bị thương nặng, bộ phận vỡ vụn, nguyên khí vận chuyển ở đan điền thì bế tắc, hơn nữa, còn có một cỗ độc lực ác độc kinh niên tiềm phục tại trong kinh mạch, khó có thể giải quyết, đây cũng là một loại khí âm độc, không ngừng phá hoại cơ thể các ngươi. Mặc dù không nhiều, nhưng đủ để cho tu vi của các ngươi trì trệ không tiến, thậm chí càng có thể khiến tu vi của các ngươi trượt xuống một bước, ta tin tưởng loại dấu hiệu này đã xuất hiện. 

Quân Khương Lâm thở dài một tiếng, nói: 

- Loại âm độc huyền công này là của ai trong Tứ Đại Chí Tôn? 

Thạch Vương cùng Hầu Vương hai vương đồng thời ngẩn ra, hai vương nhìn nhau, không hẹn mà cùng từ ánh mắt đối phương thấy được đáp án. 

Sư Tử Vương dùng móng vuốt chấm rượu ở trên bàn chậm rãi viết vài chữ. Bọn hắn lúc sau mất đi năng lực hóa hình, tự nhiên cũng mất đi khả năng nói chuyện như người bình thường. Nhưng, viết chữ vẫn có thể làm được. 

- Âm phong Chí Tôn, Âm Hoàng Tuyền! 

- Nguyên lai đúng là Hoàng Tuyền âm phong huyền công, khó trách âm độc như thế! 

Đám người Hạc Trùng Tiêu đồng thời kêu lên. 

- Tiền bối, ngài nếu có thể tra được bệnh như vậy, có hi vọng có thể trị cho bọn hắn không? 

Hùng Khai Sơn khẩn trương hỏi. Sư Tử Vương cùng Hầu Vương đều thuộc về tẩu thú, ở thế giới huyền thú, chính là thuộc lực lượng chủ yếu của thế lực Hùng Khai Sơn. Còn nữa, cùng bọn chúng hợp tác lâu như vậy, sớm quen thuộc, nếu là tùy tiện xuất hiện hai vị vương giả mới, khó bảo toàn Hùng Khai Sơn cũng muốn đi theo đại phí chu chương (tốn công tốn sức), không biết bao lâu thời gian mới có thể đạt tới khả năng phối hợp khắng khít như bây giờ. 

- Hoàng Tuyền âm phong âm độc sắc bén, lại tích tụ sáu mươi năm tổn thương… 

Quân Khương Lâm bày ra vẻ hữu tình vô ý lắc lắc đầu. Thất Thạch lục Hầu hai đại thú vương thấy Quân Khương Lâm, cao nhân bực này cũng thúc thủ vô sách, không khỏi một trận nản lòng, mất hết can đảm! 

Hùng Khai Sơn cũng là sắc mặt đại biến: 

- Chẳng lẽ ngay cả thử một lần cơ hội đều không có sao! 

Quân Khương Lâm lẳng lặng nhìn ánh mắt cấp bách của Hùng Khai Sơn, trong lòng vừa động, hít một hơi thật dài, trong mắt lộ ra vẻ ấm áp, nói: 

- Việc này vô luận là ai đúng ai sai, thủy chung đã là ân oán trước kia, bổn tọa vốn không muốn nhúng tay! Thôi thôi, xem như là gặp mặt cũng là có duyên, lại nể mặt thể diện của lão Hùng ngươi, ta sẽ giúp bọn hắn! Vết thương này tuy khó giải quyết, nhưng phải xem người chữa trị là ai, Hoàng Tuyền âm phong ác độc, nhưng cũng chưa đủ để vào mắt của bổn tọa! 

Một câu này đã cấp cho Hùng Khai sơn mặt mũi vô cùng to lớn! 

Vừa nghe thấy những lời này, Hùng Khai Sơn nhất thời kích động lên! Khuôn mặt đen sẫm tràn đầy kinh hỉ, quang vinh, còn có cả kiêu ngạo. Hắn cười toe toét miệng rộng, quả thực cũng không biết nói cái gì cho phải: "Nhìn xem, đây là nể mặt lão Hùng ta a, danh phong phải có trình độ nào mới được a!" 

Oa cạc cạc, ô ô, làm cho ta kích động quá… 

Sư Tử Vương cùng Hầu Vương toàn thân lại đột nhiên run run lên. Cái tin tức này đối hai người bọn họ mà nói, hiệu quả tuyệt không thua gì sấm sét giữa trời quang! Cơ hồ trong thời gian ngắn, trái tim cũng muốn ngừng đập… 

Nhất huyền Địa Ngục, một khắc Thiên đường! 

Trước một khắc trước không còn hi vọng, ngay sau đó lại thình lình xảy ra kinh hỉ lớn! 

Nguyên bản điều này khiến cho Sư Tử Vương cùng Hầu Vương đã hoàn toàn tuyệt vọng cảm thấy trái tim có chút gánh vác không nổi, dù sao, ngay cả lão Đại cũng thúc thủ vô sách a, vừa rồi cao nhân lại phủ định thêm lần nữa… 

Nói thật ra, chữa kinh mạch bị thương đối Quân Khương Lâm mà nói lại thật sự giống như là ăn một bữa ăn sáng! 

Bình Luận (0)
Comment