Quan Môn

Chương 257

- Điều này sao có thể!

Chủ tịch Hứa Vĩnh Niên lập tức biểu thị vẻ nghi vấn:

- Tuổi của cậu còn nhỏ, nói chuyện cần phải đúng mực, mặc dù nói đồng chí Hồng Chính đã đáp ứng, nếu như cậu thật sự sửa xong đường thì cấp cho cậu chức vụ phó ban, nhưng hậu quả do động đất tạo thành không nằm trong phạm vi ước định đi?

Đổi một câu nói, hắn cho rằng Diệp Khai cố ý kéo công về cho mình để lấy được chức phó ban kia.

Nhưng Diệp Khai liền làm ra phản ứng:

- Hứa chủ tịch, cháu nhớ được hẳn là cấp trưởng ban a? Cả đồng chí Phương Hòa cũng biểu thị đồng ý đấy.

- Chuyện này tôi cũng không biết được rõ ràng.

Chủ tịch Hứa Vĩnh Niên lắc đầu tỏ vẻ chính mình hoàn toàn không biết gì về việc này.

Lực ảnh hưởng của đồng chí Phương Hòa trong Đảng vẫn còn thật lớn, cho dù sự kiện Nam Môn đã tạo thành ảnh hưởng mặt trái với danh vọng của ông trong phạm vi nhất định, nhưng dù sao cây lớn rễ sâu, trong đảng vẫn còn thật nhiều người ủng hộ ông, vẫn chịu nghe ông nói chuyện.

Nếu như chủ tịch Hứa Vĩnh Niên ngang nhiên tỏ vẻ nghi vấn với lời nói của đồng chí Phương Hòa, như vậy sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, chuyện như vậy hắn nhất định sẽ không đi làm.

Cho nên hắn lựa chọn thái độ tỏ vẻ không biết gì về chuyện này.

- Nếu như Hứa chủ tịch cũng không rõ ràng, như vậy cũng không nên thêm ý kiến nữa rồi.

Diệp Khai nói không chút khách khí, không hề lưu chút mặt mũi cho đại lão chính quốc cấp:

- Thái tổ lão nhân gia từng nói qua, không có điều tra sẽ không có quyền ý kiến, hi vọng Hứa chủ tịch điều tra rõ tình huống thì hãy nói tiếp, để tránh các cán bộ bên dưới sẽ có hiểu lầm không tốt lắm.

- Cậu…hừ…

Hứa Vĩnh Niên liếc nhìn Diệp Khai, nghĩ đến hắn khẳng định sẽ không cho chính mình mặt mũi, liền liếc qua Diệp lão gia tử ngồi bên cạnh:

- Đồng chí Tương Kiền, anh sinh ra một đứa cháu ngoan!

- Đồng chí Vĩnh Niên cũng cho rằng như vậy, ha ha, còn được ah!

Diệp lão gia tử mỉm cười, sẵn sàng nghênh tiếp.

Nhưng bởi vì như vậy, Vân thủ tướng muốn thay Hứa chủ tịch xuất đầu, hắn nhìn Diệp Khai hỏi:

- Đồng chí tiểu Diệp, cậu nói chuyện này là do cậu làm, rốt cục là ý tứ gì? Mặc dù nói đồng chí Hồng Chính đã đáp ứng, đồng chí Phương Hòa cũng đã đồng ý, nhưng nhâm mệnh cán bộ cấp phó ban luôn phải có một chương trình hợp lý đấy, không phải có thể tùy ý quyết định là được đâu.

- Vân thủ tướng, là cấp trưởng ban!

Diệp Khai không trả lời câu hỏi của Vân thủ tướng, chỉ uốn nắn sai lầm của hắn.

- Hắc!

Vân thủ tướng bị Diệp Khai quấy nhiễu, khí thế liền yếu đi không ít, chỉ là hắn cũng không có biện pháp nói Diệp Khai điều gì trong chuyện này, dù sao chuyện này liên lụy tới đồng chí Hồng Chính cùng đồng chí Phương Hòa, không chừng ở sau lưng của sự kiện này còn có lực lượng khác ủng hộ, bởi vậy hắn chỉ phải nói ra:

- Được rồi, coi như là cấp trưởng ban. Như vậy cậu có căn cứ gì chính xác chứng minh trận động đất kia là có quan hệ tới cậu đây này?

Diệp Khai đang chờ chính là những lời này, lập tức vỗ tay một cái, nói:

- Nếu như cháu lấy ra căn cứ chuẩn xác rõ ràng, cho thấy trận động đất kia là do cháu tạo thành, như vậy chiến tích này có thể tính lên trên người của cháu rồi sao? Cấp trưởng ban có thể cho cháu được rồi?

Vân thủ tướng liền nghẹn lời, cũng không biết đứa cháu này của Diệp gia làm sao mà sinh ra, rõ ràng ở trong phòng họp của Cục chính trị trung ương lại ngang nhiên yêu cầu thủ tướng đưa chức quan, chuyện này thật sự làm cho người ta cảm thấy khó khăn, hắn không khỏi nhìn qua đồng chí Giang Thành, ý muốn nói ông là lão đại, ông xem coi thế nào?

Đồng chí Giang Thành vốn không muốn tỏ thái độ, nhưng lúc này lại bị Vân thủ tướng nhìn qua, lại không thể không biểu hiện uy nghiêm của người đứng đầu, vì vậy gật đầu nói:

- Chuyện này liên quan trọng đại, nếu như có chứng cớ hoàn toàn xác thực, sự tình đã đáp ứng vẫn sẽ được thực hiện.

- Đa tạ tổng bí thư!

Diệp Khai nghe xong ngay lập tức trên mặt hiện lên vẻ hớn hở.

Mọi người nhìn thấy bật cười thành tiếng, hiển nhiên một phen biểu diễn của Diệp Khai đã xâm nhập nhân tâm rồi.

Bất kể nói như thế nào, hôm nay xem như không đến uổng công, ít nhất đã thấy được một phen biểu hiện của cháu trai Diệp gia, có thể một mình phản bác lại chủ tịch Hứa Vĩnh Niên, hơn nữa ép buộc Vân thủ tướng, phần công lực này cũng không phải người bình thường có khả năng làm được, đủ nói rõ Diệp Khai có năng lực lớn, nếu không ai dám làm như vậy?

- Cháu đột nhiên cảm ơn tôi làm gì? Tôi không phải chỉ nói vài câu công đạo thôi sao?

Vẻ mặt đồng chí Giang Thành dở khóc dở cười bày tỏ, hắn đối với một cấp trưởng ban tuy không để ý tới, nhưng nếu vô duyên vô cớ lại đem chức vị cấp trưởng ban giao cho một thiếu niên chỉ mới mười tám tuổi như Diệp Khai, chẳng phải nói rõ người đứng đầu như hắn làm được cũng quá uất ức sao?

Cho nên chuyện này hắn phải nghĩ cách thoái thác mới xong thôi.

Ai ngờ Diệp Khai cảm ơn xong, lập tức lấy ra căn cứ chính xác mình mang theo.

- Các vị thúc thúc bá bá, các vị lão gia tử, đây là bằng chứng chứng minh chính xác, đủ cho thấy việc này là do một tay cháu trù tính đi ra, mọi người có thể nhìn xem, nhưng cuối cùng tới thời điểm nên bình phán, phải hỏi lương tâm mà nói đấy, nếu nghĩ một đằng mà nói một nẻo, không nên trách tiểu Diệp khinh bỉ cách làm người của chư vị ah!

- Hắc, tiểu tử ngươi thật nhiều vấn đề…

- Nào, cho tôi xem xem, đến tột cùng lại có được chứng cớ gì?

- Tôi thật sự là không tin, động đất mà cũng có thể khống chế hay sao?

- Xem trước một chút rồi nói sau nha…

Biểu hiện của mọi người tuy là bất đồng, nhưng tất cả mọi người đều biểu hiện ra hứng thú thật lớn đối với chứng cớ mà Diệp Khai cung cấp.

Diệp Khai liền mang ra tài liệu mình đem theo lần lượt phân chia cho mọi người, trên cơ bản hai người một phần, đương nhiên nhóm ủy viên thường ủy Cục chính trị trung ương mỗi người một phần.

Trong tài liệu ghi chép thật rõ ràng, chỗ mấu chốt là còn vẽ lên ghi chú trên bản đồ, trọng yếu nhất là còn kèm theo tư liệu ảnh chụp hiện trường, mọi người vừa xem thấy lập tức hiểu được vì sao Diệp Khai lại nói trận động đất kia là do chính hắn chế tạo ra tới.

Trên tấm ảnh là Diệp Khai quay chụp lòng núi rỗng không, cùng lúc ấy có cửa động mà Diệp Khai cho nổ tung, ngoài ra là bọn họ đem những valy xách tay cầm vào trong sơn động, khởi động giờ giấc cho nổ.

Mà lời ghi chú trên bản đồ đã vẽ ra địa chất kết cấu của cả dãy núi, cùng những điểm chống đỡ trọng lực kết cấu thân núi, Diệp Khai đúng thật là cài đặt trang bị cho nổ núi ngay những nơi này, cho nên mới có thể đem núi tạc sập, chế tạo một trận động đất mở ra con đường cho vùng núi.

Xem xong hết tài liệu, mọi người cũng đã tin tưởng, trận động đất kia xác thực là do Diệp Khai chế tạo đi ra, nếu không vì sao các thôn dân chân trước mới rút ra khỏi Thánh Vương thôn, chân sau lập tức phát sinh động đất, chuyện này xác thực là không cách nào giải thích.

- Cho dù lòng núi là rỗng không đi nữa, nhưng là loại thuốc nổ gì có thể đem cả ngọn núi tạc sập được đây?

Vân thủ tướng hỏi một vấn đề phi thường mấu chốt.

- Đúng vậy ah, ít thuốc nổ như vậy làm sao có thể làm được?

Có rất nhiều người cũng nhao nhao đưa ra lời nghị luận, tỏ vẻ rất khó tin tưởng cách nói của Diệp Khai.

Diệp Khai đối với nghi vấn này lại mỉm cười nói:

- Bộ cháu có nói qua đó là thuốc nổ sao?

- Cái này…

Mọi người lập tức sững sờ:

- Chẳng lẽ không phải sao?

Diệp Khai lập tức cho mọi người một bài giảng đạo:

- Thời đại hôm nay khoa học kỹ thuật biến chuyển từng ngày, hai nước lớn như Mỹ cùng Xô Viết thi đua quân bị đã tới tình trạng có thể dùng hết thảy thủ đoạn tồi tệ nào, cháu bỏ số tiền lớn mua sắm mấy valy kia kỳ thật là vũ khí địa chấn bên Xô Viết đó!

- Vũ khí địa chấn?

Mọi người nghe xong lập tức lại sững sờ.

- Nói chuyện giật gân sao? Làm sao có thể có loại vật này?

Chủ tịch Hứa Vĩnh Niên lập tức tỏ vẻ không tín nhiệm.

- Thứ này có cái gì đâu chứ…

Diệp Khai lập tức làm ra biểu tình chẳng có gì lạ, hắn nhìn chủ tịch Hứa Vĩnh Niên liếc mắt nói:

- Hiện tại có thật nhiều thứ còn đang được giữ bí mật, nhưng trước đó cháu đã có cài đặt vài điểm thu thập tình báo bên Xô Viết, nhất là đã thu mua một ít nhân viên tình báo trong KGB, cho nên cũng biết một ít sự tình.

- Cháu không có chuyện gì tự dựng chạy qua Xô Viết thu mua nhân viên tình báo làm gì?

Lập tức có người biểu thị nghi vấn.

- Do công việc kinh doanh cần thiết, muốn đến Xô Viết làm buôn bán, không có tình báo tin cậy ủng hộ có thể làm thành sự tình gì?

Diệp Khai biểu lộ vẻ vô cùng đương nhiên.

- Được rồi, nói chuyện đứng đắn đi.

Diệp lão gia tử ho khan một tiếng, tựa hồ đang trách cứ cháu trai, nhưng người đang ngồi đều là nhân tinh, lập tức liền nghe đi ra Diệp lão gia tử tỏ vẻ bất mãn đối với lời chất vấn của người khác.

Mọi người lập tức trầm mặc xuống, nghĩ đến chuyện hôm nay tuyệt đối không còn đơn thuần, Diệp gia ra tay muốn lấy một chức vụ trưởng ban cho cháu trai, rốt cục là có nên đáp ứng hay không?

Nói thật ra, một chức trưởng ban xác thực không đáng vào đâu, nhưng nếu như đã đáp ứng Diệp Khai, như vậy sau này mọi người học theo sau, lại nên làm sao mà xử lý? Nhất là hiện tại Diệp Khai bất quá chỉ mới mười tám tuổi mà thôi, điều này bảo mọi người làm sao chịu nổi?

- Theo nhân viên tình báo KGB đã nói, trước kia Xô Viết có một ít hạng mục nghiên cứu đã đạt được tiến triển đột phá, nói thí dụ như lợi dụng thi thể người chết chế tạo vũ khí sinh vật nửa máy móc cơ giới, có tính công kích rất mạnh, có chút giống như cương thi trong truyền thuyết, vật này tồn tại thực tế đấy, nhưng từng xảy ra sơ suất, trước đó bên Xô Viết phải vận dụng hai sư đoàn bọc thép mới tiêu diệt được bộ đội cương thi thoát khỏi khống chế của họ.

Diệp Khai vừa nói liền lộ ra lời kinh người.

Toàn bộ đại lão trong phòng lập tức sợ ngây người, bọn họ thân ở địa vị cao, rất ít chú ý tới loại chuyện này, sau khi nghe xong lập tức cứng họng, không tin trên đời còn có chuyện như vậy.

Diệp Khai vừa thấy mục đích của mình đã đạt tới, liền nói với mọi người:

- Một ít tin tức cụ thể cháu đã đưa cho tổng tham nhị bộ, các vị lãnh đạo nếu có hứng thú có thể đi nhìn xem, nhìn thấy mà giật mình, rất chấn động nha.

Hắn vừa nói như vậy rất nhiều người đều nhìn về phía nhị lão gia tử.

Nhị lão gia tử chỉ phải gật đầu nói:

- Cơ mật quân sự, nên giữ kín một ít cho thỏa đáng. Nhưng nếu Cục chính trị có hứng thú, có thể xem một bộ phận nội dung.

Nhìn thấy nhị lão gia tử cũng nhận đồng việc này, mọi người mới biết không phải do Diệp Khai bịa chuyện đi ra, liền nhao nhao nghị luận, không nghĩ tới lực lượng khoa học của Xô Viết cường đại đến như thế, ngay cả người chết mà cũng có thể lợi dụng.

- Vũ khí địa chấn bất quá chỉ là một trong những vũ khí công nghệ cao mà người Xô Viết làm ra mà thôi.

Diệp Khai thừa cơ nói ra:

- Cháu có thể cung cấp tư liệu chính là những thứ này, vì thay nhân dân vùng núi sớm ngày thoát khỏi nghèo khó, mở ra một con đường giàu có, cháu đã phải bỏ ra giá tiền rất lớn mới mua được vật kia trở về, nhưng nếu các vị muốn quỵt nợ thì coi như cháu chưa nói gì.

- Hắc…

Mọi người nghe xong lại nhe răng trợn mắt, trong lòng tự nhủ cháu trai của Diệp gia đúng là có lý không buông tha người, không hề lưu lại chút mặt mũi cho bọn họ.

Không ngờ hắn lại ở ngay trong phòng họp của Cục chính trị trung ương bắt đầu bức ép mọi người rồi hả? 

Bình Luận (0)
Comment