Quan Môn

Chương 312

Tiền cảnh mà Diệp Khai miêu tả thật sự làm Sở Tĩnh Huyên có chút lo lắng.

Mấu chốt nhất chính là nàng còn không rõ ràng việc mua sắm quyền sử dụng những phim điện ảnh cần thiết cho VCD rốt cục lại có giá thị trường như thế nào, nếu như phải đầu tư quá lớn, cho dù chính Sở Tĩnh Huyên cũng không cách nào chịu nổi.

Tuy trong tay nàng có đô la, cộng thêm trong nhà cho nàng một trăm triệu, tổng cộng nàng có trong tay số vốn tới bảy trăm triệu, nhưng hạng mục mà Sở Tĩnh Huyên đầu tư cũng không chỉ có mỗi việc chế tạo đầu máy VCD.

Nguyên nhân chính là vì như thế, Sở Tĩnh Huyên càng phải bình tĩnh suy nghĩ kỹ một chút rốt cục mình nên làm như thế nào.

Không sai, việc đầu tư chế tạo VCD cùng DVD tựa hồ là một lựa chọn rất không tệ, nếu sau khi đem thị trường làm lũng đoạn, tất nhiên sẽ trùng kích thị trường băng ghi hình cùng đầu máy băng ghi hình, nhưng bởi vì phương diện chế tác DVD cần đầu tư quá lớn, Sở Tĩnh Huyên không thể không cân nhắc mình làm như vậy thực sự có phù hợp hay không?

Cho dù Diệp Khai ủng hộ thêm một trăm triệu đô la, nhưng tỉ lệ đầu nhập cùng tiền lời lấy được, có đáng giá cho nàng đi làm như vậy hay không?

Còn đang do dự, Sở Tĩnh Huyên nhìn thấy Diệp Khai đang bưng chén rượu uống, vì vậy lại hỏi:

- Anh hẳn là đã có chủ ý rồi đi? Vì sao lại còn làm khó tôi đây?

- Không có chuyện này.

Diệp Khai lập tức phủ nhận nói:

- Tôi không khả năng nhìn cô chê cười, đây không phải là tự nâng hòn đá đập vào chân của mình sao? Tôi chỉ đang cân nhắc đối sách nhìn xem có chỗ nào giúp được cho cô hay không mà thôi.

- Nghĩ ra chưa?

Sở Tĩnh Huyên hỏi.

- Nghĩ ra rồi.

Diệp Khai gật đầu đáp.

- Vậy thì nói xem đi, chẳng lẽ còn phải để tôi thỉnh anh mới được?

Sở Tĩnh Huyên lườm hắn.

Diệp Khai cười một tiếng, nói ra ý nghĩ của mình.

- Thứ nhất, là thành thành thật thật mua sắm bản quyền, cùng các nhà công ty điện ảnh đàm phán, đoán chừng cô không đầu nhập trên tiền triệu là ngay cả bản quyền một bộ phim thậm chí cũng không mua được…

- Nếu như làm vậy khoan hãy nói về sau có thị trường hay không, chỉ nói việc đi thu mua bản quyền cũng đủ làm người chết mệt, mà tài chính đầu nhập thì càng là con số trên trời!

Sở Tĩnh Huyên nghe được, lập tức cảm thấy phi thường đau đầu.

Cho dù bỏ ra hơn triệu mua sắm một bộ phim, như vậy tính toán bảo thủ một chút đi thu mua một ngàn bộ phim phải là một tỷ đồng tài chính, đầu nhập cao như vậy tính ra, cho dù một đĩa phim tiêu thu hai mươi đồng, có được lợi nhuận mỗi đĩa là mười đồng, cũng phải phát hành trên trăm triệu đĩa phim mới có thể thu lại số vốn đầu tư vào.

Huống chi còn gặp phải vấn đề sao chép lậu, cũng sẽ đem thị trường phá đổ, cho nên nếu theo con đường chính quy làm hạng mục này đoán chừng vĩnh viễn đều không có được lợi nhuận.

- Vậy thứ hai thì sao?

Sở Tĩnh Huyên lập tức đem con đường này ném bỏ.

- Điểm thứ hai thật đơn giản!

Diệp Khai cười cười nói:

- Cô có thể làm biểu tượng đi mua vài bộ phim kinh điển Hong Kong hoặc là nước khác, sau đó ấn chế đĩa phim đưa tặng!

- Làm như vậy hữu dụng sao?

Sở Tĩnh Huyên biểu lộ vẻ hoài nghi.

Chỉ thu mua vài bộ phim nhựa làm sao đủ thỏa mãn nhu cầu giải trí của mọi người? Hơn nữa với toàn bộ thị trường đầu máy VCD cùng DVD, cũng không thể chỉ dựa vào mấy bộ phim nhựa chống đỡ.

Ít nhất cũng cần hơn trăm hoặc là càng nhiều bộ phim hơn nữa mới có thể chống đỡ nổi thị trường này.

Nếu như muốn làm cho thị trường được phồn vinh, vậy thì càng cần nhiều tài nguyên đĩa phim hơn rồi.

- Có câu nói vận dụng xảo diệu, tự nhiên sẽ tồn tại trong lòng người khác thôi.

Diệp Khai nói:

- Cô chỉ cần phát ra tác dụng làm mẫu, sau đó có thể dẫn đạo mọi người tự mình tạo ra thêm tài nguyên phim ảnh VCD, chỉ cần là có lợi, thị trường sao chép lậu sẽ hưng thịnh phi thường nhanh chóng, mà thị trường phim đĩa phồn vinh, sẽ trực tiếp thúc đẩy thị trường đầu máy VCD, DVD dâng cao!

Đổi một câu nói, ý tứ của Diệp Khai có thể lý giải như thế này.

Sau khi nhà máy sản xuất đầu máy đĩa đẩy ra sản phẩm, lại tùy cơ đưa tặng thêm đĩa VCD hay DVD, lại làm cho mọi người tự mình thể nghiệm, sau khi mọi người cảm thấy hiệu quả thật tốt, dĩ nhiên là sẽ tự mình tìm kiếm thêm tài nguyên phim đĩa khác, như vậy lúc đó nhà máy sản xuất đầu đĩa có thể tỏ vẻ, còn có rất nhiều tài nguyên bên ngoài, chỉ là đối phương ra giá rất cao, chưa đạt thành nhất trí, thỉnh mọi người nên kiên nhẫn chờ đợi.

Bởi như vậy sẽ có rất nhiều người bắt đầu động đầu óc, ah, thị trường làm đĩa phim là một khối bánh ngọt lớn nha.

Sau đó họ sẽ đi nghe ngóng, cái gì, một dây chuyền sản xuất đĩa phim chỉ có hai trăm mấy ngàn?

Tỉ lệ hồi báo cao như vậy, vì sao lại không làm?

Cho nên lúc này thị trường phim đĩa liền bị mọi người thổi phồng lên, mặc kệ là chính bản hay sao chép lậu, khi đặt vào bên trong đầu đĩa, hiệu quả cũng như nhau.

Sau khi tài nguyên phong phú, trực tiếp được lợi ngoại trừ đại chúng, dĩ nhiên là nhà máy sản xuất đầu đĩa rồi.

- Anh thật sự quá âm hiểm, loại biện pháp này mà anh cũng nghĩ ra được…

Sở Tĩnh Huyên nghe xong hô to gọi nhỏ kêu lên.

- Đây không phải là giúp cô nghĩ biện pháp đó sao, tiếp thu hay không là do chính cô suy nghĩ thôi.

Diệp Khai nói.

Sở Tĩnh Huyên suy nghĩ một lúc, luôn cảm thấy hai chủ ý này thật không quá phù hợp.

- Được rồi, vậy tôi dứt khoát đem những chi tiết khác biệt trong hai biện pháp này điều hòa lại một chút được chứ?

Sở Tĩnh Huyên nhìn Diệp Khai dò hỏi:

- Trước tiên tôi thả ra tiếng gió, thu mua bản quyền một trăm bộ phim nhựa ưu tú, một bộ hai trăm ngàn, nguyện ý hợp tác thì tôi sẽ chiếu cố bọn họ, những ai khinh thường không hợp tác thì cũng không cần cưỡng cầu, bỏ lỡ cơ hội lần này cứ để cho bọn hắn sau này hối hận đi thôi!

Diệp Khai gật đầu khen ngợi:

- Tiên lễ hậu binh, biện pháp này nói qua được đấy.

Dùng hai mươi triệu đầu tư làm thị trường chính bản, ở trong quốc nội xem như đã rất có lương tâm.

Về phần ngày sau thị trường sẽ phát triển thành bộ dáng gì, vậy thì không phải do một người có thể định đoạt, chỉ đi theo trào lưu mà thôi.

Sau khi giải quyết xong chuyện này, Sở Tĩnh Huyên cảm thấy vui vẻ, lời đề nghị của Diệp Khai xem như đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, bỗng chốc đã khai mở ra ý nghĩ của nàng, làm cho nàng hiểu được giá trị thị trường hạng mục tiềm ẩn, cùng với việc làm sao thao tác mới là hợp lý nhất.

- Đưa đầu qua đây.

Sở Tĩnh Huyên bỗng nhiên nói với Diệp Khai.

- Ah?

Diệp Khai sửng sốt.

Nhìn biểu tình của Sở Tĩnh Huyên, tựa hồ là không có gì ác ý, trong nội tâm Diệp Khai khẽ động, có phải Sở đại tiểu thư định chủ động dâng lên môi thơm hay không?

Trong lòng Diệp Khai mừng thầm, liền nghe lời đưa đầu qua, chuẩn bị tiếp nhận ý tốt của Sở đại tiểu thư.

Nhưng không được như hắn mong muốn, Sở đại tiểu thư chỉ vươn tay ra sờ sờ lên đầu Diệp Khai, cảm thấy thật có ý tứ, sau đó chợt cảm khái nói:

- Thật sự là đại não rất có trí tuệ!

Nàng làm như vậy khiến Diệp Khai cảm thấy dở khóc dở cười.

- Đầu nam nhân, chân nữ nhân, đều không thể tùy tiện sờ loạn đấy, sờ là phải chịu trách nhiệm!

Diệp Khai tỏ vẻ.

Sở Tĩnh Huyên hì hì cười, cảm thấy rất vui vẻ.

- Kỳ thật làm đầu tư mạo hiểm rất đơn giản, nhìn đúng hạng mục ra tay là được.

Diệp Khai bỗng nhiên nói ra:

- Chỉ có điều khi cô thấy được hạng mục tồn tại vấn đề, hoặc là có dị nghị trong toàn bộ những gì liên quan tới hạng mục, vậy phải nên thận trọng đối đãi, giống như hạng mục đầu tư VCD, tôi đề nghị cô nên trực tiếp lấy tới, dựa theo ý nghĩ của mình mà thao tác.

- Đầu tư mạo hiểm xác thực không dễ làm, nếu như người ngoại quốc cứ như vậy, tung lưới khắp nơi, số tài chính cần thiết thật sự là quá lớn.

Sở Tĩnh Huyên thở dài nói, rất hiển nhiên gần đây nàng thao tác chuyện này cũng cảm thấy rất lao tâm lao lực.

Diệp Khai lại đem lời nói xoay chuyển:

- Kỳ thật hiện tại đầu tư mạo hiểm quốc tế đã bắt đầu nóng lên, nguyên nhân chủ yếu là bởi vì bên Mỹ FedEx (

- Tập đoàn FedEx, trước đây là Tập đoàn FDX, là công ty giao nhận kho vận Hoa Kỳ có trụ sở ở Memphis, Tennessee. Tên "FedEx" được viết tắt từ tên của bộ phận hàng không của công ty, Federal Express, vốn được sử dụng từ 1973 đến 2000.

- Trụ sở: Memphis, Tennessee, TN, Hoa Kỳ

- Nhà sáng lập: Frederick W. Smith

- Thành lập: 18 tháng 6, 1971

- Giám đốc điều hành: Frederick W. Smith) đã ra đời, cho nên mọi người ủng hộ, trong nước đại khái cũng nhận lấy ảnh hưởng trong phương diện này, nhưng so sánh mà nói quy mô đầu tư mạo hiểm trong nước vẫn còn tương đối nhỏ, không đáng giá nhắc tới.

- FedEx?

Sở Tĩnh Huyên hỏi, nàng cũng không quá hiểu rõ đối với chuyện này.

Trước khi inte còn chưa hưng thịnh, rất nhiều tư liệu đều bị truyền bá trong một phạm vi cực hạn, vì vậy Sở đại tiểu thư cũng không quá hiểu rõ chuyện về FedEx, cũng không có gì đáng kỳ lạ.

FedEx thật ra là một trong những án lệ kinh điển của đầu tư mạo hiểm.

Càng về sau, nền kinh tế Mỹ ngày càng ỷ lại vào phục vụ nghiệp cùng sản nghiệp kỹ thuật cao, thời đại thông qua đường sắt, đường cái thậm chí là kênh đào đem nguyên liệu vận tới nhà xưởng, sau đó nhà xưởng chế thành sản phẩm công nghiệp thể tích khổng lồ đã dần biến mất. Rất nhiều công ty chế tạo sản phẩm chất lượng rất nhỏ nhưng giá cả lại đắt đỏ không còn tiếp tục ỷ lại nơi sản sinh nguyên liệu, nhân viên kỹ thuật, nhà khoa học cùng nhân viên quản lý đã trở thành thương phẩm khó đạt được nhất trong kết cấu kinh tế.

Việc đổi mới này đã tạo thành việc nhân viên cùng sản phẩm phân tán, đồng thời cũng mang tới một vấn đề mới, đó chính là làm sao có thể nhanh chóng, an toàn, tin cậy truyền đi các loại tin tức cùng hàng hóa, đặc biệt là có một chút sản phẩm kỹ thuật có tính sự kiện rất mạnh mẽ.

- Tuy có rất nhiều tin tức có thể thông qua thiết bị điện tử truyền tống, như khung mẫu, tài liệu văn bản, băng từ, ổ đĩa cứng cùng những nguyên kiện điện tử loại nhỏ là những đồ vật không thể nào thông qua thiết bị truyền tin mà đưa tới được mục đích. Đối với những công ty chuyên làm kỹ thuật kia hoặc là công ty ỷ lại tin tức mà nói, tính tin cậy cùng tác dụng trong thời gian hạn định của bưu chính truyền thống cùng công ty vận chuyển hàng hóa xa xa không đủ thỏa mãn nhu cầu của bọn họ.

Diệp Khai nói:

- Vì vậy trên thị trường vận chuyển của Mỹ, một loại công ty có thể cam đoan bưu kiện cùng vận chuyển hàng hóa tin cậy mà phải nhanh chóng xuất hiện.

- Vậy công ty đó thành công rồi sao?

Sở Tĩnh Huyên hỏi.

Bình Luận (0)
Comment