Quan Môn

Chương 315

 “Sơn thượng thanh tùng sơn hạ hoa, hoa khai thanh tùng bất như tha, hữu triêu nhất nhật hàn sương giáng, đông quý thanh tùng bất kiến hoa”. Không biết thế nào Diệp Khai chợt nhớ tới bài thơ này, thuận miệng đọc ra.

Đại khái là hắn có cảm xúc với hiện trạng của Xô Viết, đột nhiên cũng cảm thấy có chút thất thần.

Mấy năm trước vẫn còn là một siêu cường quốc không ai bì nổi, ngay cả người Mỹ cũng không dám dùng cứng đối cứng, nhưng bây giờ đã phá thành mảnh nhỏ, chia năm xẻ bảy, thậm chí ngay cả mẫu hạm của mình cũng không giữ được, chỉ có thể nói phong thủy luân lưu chuyển, hôm nay đã chuyển sang nhà của người ta.

Mẫu hạm Kiev dài 274m, rộng 50m, mực nước 10m, tổng công suất có 200.000 mã lực, bộ phận diện tích dành áy bay cất cánh cùng hạ cánh cỡ ba sân bóng, có thể đồng thời dung nạp biên chế 1600 người. Từ khi bắt đầu kiến tạo tới khi đi lính, mẫu hạm Kiev đã dùng năm năm thời gian.

Bản thân hàng không mẫu hạm cũng không được chuẩn bị năng lực cho việc chủ chiến cùng tiến công, nhưng hệ thống vũ khí của Kiev dù cho không mang theo máy bay, cũng có được năng lực phản hạm, chống tàu ngầm cùng phòng không rất cường, bởi vì ngoại trừ nó có được hệ thống ra đa dày đặc báo động trước, còn có được hệ thống võ bị cường đại, hoàn toàn có thể bằng vào tự thân độc lập mà chiến đấu. Nhất là hệ thống đạn đạo, thật giống như một đầu dây chuyền sản xuất, có thể tự động đem đạn đạo đưa tới đúng vị trí, áp dụng khi cần đến tác chiến.

Phần đông vũ khí hệ thống công kích của mẫu hạm không hề có chút khoa trương mà nói chuẩn bị đầy đủ tính công kích cao thấp chung quanh thật cường đại, tóm lại, có thể hoàn toàn con quái vật khổng lồ này có được trí tuệ nhân tạo hóa, hệ thống chỉ huy cùng phần đông phương tiện điện tử của Kiev tuy cũ kỹ, nhưng máy bay tác chiến của nó hoàn toàn là có thể cất cánh cùng hạ cánh thẳng đứng, vận dụng đại lượng kỹ thuật cao, trang vị vũ khí cũng cực kỳ cường đại, ngoại trừ trang bị đủ loại đạn đạo còn chở theo 34 khung máy bay, vừa có thể không chiến lại có thể đảm nhận chống tàu ngầm, điện tử chiến, trinh sát các loại nhiệm vụ, tụ tập năng lực hàng không mẫu hạm, tuần dương hạm trong một thân, lực uy hiếp của nó tương đương với một chi hạm đội đặc biệt.

Về phần trọng tải của mẫu hạm, chọn dùng bốn đài động cơ chạy bằng hơi nước, tốc độ 32 tiết, trên hạm mang theo 12 khung máy bay chiến đấu Jacques 38 cất cánh cùng hạ cánh thẳng đứng, 19 khung phi cơ trực thăng 27 chuyên chống tàu ngầm, máy bay chiến đấu có thể cướp lấy quyền khống chế bầu trời, có thể mang theo vũ khí dùng trong không chiến cùng công kích bên dưới hải lục, tương đương như máy bay hải diêu của Anh quốc, loại phi cơ trực thăng 27 có thể toàn lực đả kích tàu ngầm hạt nhân của Mỹ, dùng bảo đảm ẫu hạm, bởi vì cấu tạo của Minsk một nửa như mẫu hạm một nửa lại giống tuần dương hạm.

Trong khi hàng không mẫu hạm phương tây tiết kiệm không gian, thì Minsk lại chiếm dụng 4% không gian boong tàu lắp đặt đạn đạo ssn-1, phòng không đạn đạo sa-n4, đạn đạo chống tàu ngầm ss-n14, hạm pháo hai nòng 76mm, những thứ này vốn là vũ khí phân phối cho những loại tàu chiến khác.

Đại khái ý nghĩ của người Xô Viết có chút bất đồng với quốc gia phương tây, tạo ra mẫu hạm cũng có chút khác biệt, nhưng bất kể nói như thế nào hai mẫu hạm này tuy kém hơn Varyag, không có nhiều lý niệm khoa học kỹ thuật cùng thiết kế xếp đặt như Varyag, nhưng hai mẫu hạm kia vẫn là bá chủ đại dương, là lực lượng vũ trang đủ uy chấn một phương biển cả.

-Nghe nói cháu cùng cố vấn an toàn quốc gia Annuo tướng quân còn có phó tổng tham mưu trưởng đại tướng Kewpie có quan hệ không tệ, có thể đi thông quan hệ tầng trên này của Nga mà nắm bắt được mấy chiếc mẫu hạm kia hay không?

Chú Lê hỏi.

Diệp Khai sờ sờ cằm, lắc đầu nói:

-Chuyện không dễ làm như vậy đâu.

Hiện tại Xô Viết vừa mới giải thể không bao lâu, cho dù tình huống kinh tế của Nga không xong, nhưng mộng hải quân của họ cũng chưa hoàn toàn bị nghiền nát, bắt đầu từ thời Peter đại đế, nước Nga bởi vì một hải khẩu mà cùng Thụy Điển đại chiến không ngớt. Hiện tại thật vất vả tạo ra được thứ đồ vật có thể tung hoành đại dương, làm sao lại đơn giản chịu buông tha cho bao nhiêu cố gắng?

Trừ phi đã đi tới tình trạng sơn cùng thủy tận, nếu không bọn họ sẽ không dễ dàng buông tha cho vinh quang của ngày xưa.

Mặc dù nói đại tướng Kewpie lén lút bán đi tàu ngầm hạt nhân cho Diệp Khai, nhưng những tàu ngầm kia đã được báo hỏng, chỉ cần thao tác một chút thì vấn đề sẽ không lớn. Đến lúc đó chỉ cần đem tiêu chí bên ngoài sửa chữa lại, điều chỉnh lại xác ngoài, sẽ không ai biết được những thứ kia được mua về từ Nga.

Nhưng mẫu hạm thì khác hẳn, bên trong liên lụy tới không ít vấn đề.

Mẫu hạm là bày ra trên biển di chuyển, đi tới chỗ nào, vệ tinh đều nhìn thấy thật rõ ràng, làm sao có khả năng lừa dối người mà lặng yên chuyển đi?

Cho dù là bị Diệp Khai mang được trở về, nhưng phiền toái ngày sau sẽ không thiếu được, cho nên Diệp Khai biết rõ chuyện này xử lý thật không tốt.

Mục tiêu đầu tiên mà hắn chọn lựa vẫn là Varyag, bởi vì đây là mẫu hạm mới kiến tạo xong, sau khi mang về còn có thể sử dụng tới vài chục năm, nhưng Kiev cùng Minsk thì thật khó nói, ai cũng không biết hai chiếc mẫu hạm cũ kia còn sử đụng được thêm bao lâu?

Cho dù còn sử dụng được thêm hai mươi năm, nhưng phí tổn sửa chữa cũng sẽ là con số thật kinh người.

-Thế nhưng mà trải qua cái thôn này chỉ sợ rất khó gặp được một cái điếm khác.

Chú Lê đối với hai mẫu hạm kia vẫn thật động tâm, tuy hắn chấp chưởng hệ thống quân tình, nhưng đối với vấn đề trang bị quân đội vẫn phi thường quan tâm, hắn vô cùng rõ ràng ý nghĩa của ba chiếc mẫu hạm đối với hải quân nước cộng hòa mà nói là như thế nào, chính bởi vì như thế, Chú Lê mới đưa ra lời đề nghị với Diệp Khai, hi vọng hắn có thể vận tác thử xem, đem ba chiếc mẫu hạm đều lấy về, tăng cường thực lực hải quân trong nước, ít nhất là trong trang bị cùng nghiên cứu phát minh đều có thể làm ra tham khảo, kiến tạo trụ cột chế tạo mẫu hạm của mình.

-Cháu sẽ tận lực thử xem, nhưng thật sự rất khó!

Diệp Khai thấy Chú Lê vẫn không chịu bỏ qua, đành nói.

Trên thực tế hắn cũng muốn sớm ngày đem mẫu hạm Varyag trở về, dùng sớm một năm thì tăng một năm lợi nhuận, có thể giúp hải quân trong nước sớm một ngày tiến ra đại dương, trở thành hải quân viễn dương chính thức, như bây giờ lực lượng hải quân trong nước thật sự là không được, ra biển phải được kết hợp với nơi đặt chân, như vậy mới có thể xưng bá biển cả.

Mà hắn cũng hiểu thật rõ ràng, có được đội hình mẫu hạm thì việc di chuyển trên biển đã không còn là vấn đề, cộng thêm sáu chiếc tàu ngầm hạt nhân titan trên cơ bản là hoàn toàn mới, phối hợp hệ thống công kích viễn trình đạn đạo, lực lượng như vậy xác thực là cường đại!

Trừ phi người Mỹ một hơi bố trí đội hình ba mẫu hạm trở lên, nếu không sẽ khó thể tiến hành phong tỏa lực lượng quanh thân nước cộng hòa.

-Nhị lão gia tử nói bảo tiêu của cháu không đủ dùng, chú tìm thêm hai người cho cháu sử dụng.

Chú Lê thấy Diệp Khai chịu đáp ứng, liền lộ ra dáng tươi cười nói.

Mặc dù nói hắn phụ trách công việc trong Bộ tình báo quân đội, nhưng nếu như có thể vì hải quân mà góp một viên gạch kiến thiết, hắn cũng sẽ có cảm giác phi thường thành công thỏa mãn.

-Đúng là cháu thật sự cần tới, cháu còn phải đi Nga thêm một lần, vấn đề an toàn thật sự là phải chú ý, dù sao cũng là ở địa bàn của người ta.

Diệp Khai biểu thị lòng biết ơn với an bài của Chú Lê.

-Vương tư lệnh hải quân là bạn tốt của chú, có muốn chú dẫn kiến một chút hay không?

-Việc này miễn thôi…cháu còn công việc khác cần làm…

Diệp Khai từ chối.

Chê cười, công việc còn chưa hoàn thành lại đi tiếp xúc với bên hải quân, việc này cũng không được tốt, vạn nhất mình thất bại chẳng phải trong tương lai không còn mặt mũi gặp người?

Diệp Khai tuyệt đối sẽ không làm chuyện ngốc nghếch như vậy, cho nên hắn thật dứt khoát cự tuyệt lời đề nghị của Chú Lê.

Chú Lê người già thành tinh, làm sao lại đoán không ra suy nghĩ trong lòng Diệp Khai, thấy hình dáng của hắn liền nở nụ cười:

-Chỉ là gặp mặt, ăn cơm mà thôi, sẽ không nói những chủ đề không thích hợp. Hơn nữa con gái của Vương tư lệnh hình như là rất xinh đẹp đấy.

-Chú Lê!

Đôi mắt Diệp Khai lật ngược, vẻ mặt như nghiêm túc nói:

-Con gái của Vương tư lệnh có xinh đẹp thì đó là chuyện của người ta, cháu chỉ hi vọng trước khi chú có ý định gì thì phải thông báo cho cháu trước một tiếng với, nếu không gây ra xấu hổ, mặt mũi mọi người sẽ rất khó coi, vậy sẽ làm ảnh hưởng tới cảm tình rồi.

Chú Lê ha ha cười nói:

-Chú chỉ là có chút hiếu kỳ, rốt cục tiểu tử ngươi có thể đồng thời ứng phó mấy cô gái đây? Nói thật, con gái của Vương tư lệnh xác thực là rất xinh đẹp!

-Làm ơn, bây giờ là thời đại một vợ một chồng rồi, dù con gái của hắn có giống như tiên nữ chăng nữa cháu cũng không khả năng lấy về nhà đi?

Diệp Khai hừ hừ nói:

-Cháu dầu gì cũng là cán bộ quốc gia, quan viên cấp phó sảnh, nếu đặt trong bộ đội cho dù không treo lên một ngôi sao vàng, ít nhất cũng là bốn ngôi sao bạc đi? Cán bộ lãnh đạo như cháu đây, trong phương diện sinh hoạt cá nhân cũng phải giữ gìn hành vi thường ngày đấy.

-Ha ha, được, Chú Lê tôn trọng hành vi thường ngày của cháu.

Chú Lê lập tức nở nụ cười, sau đó mới lên tiếng:

-Vốn lần này chú chuẩn bị cận vệ cho cháu là một đôi chị em song sinh, nhưng nếu như cháu đã kiên trì giữ gìn hành vi thường ngày của mình, vậy chú đổi lại cho cháu hai bảo tiêu khác là được, tránh khỏi việc làm ảnh hưởng tới hình tượng lãnh đạo cán bộ của cháu, vậy thì lỗi của chú lớn lắm!

-Hai chị em sinh đôi?

Diệp Khai nghe xong lập tức có chút ngồi không yên:

-Chú Lê đúng là không phúc hậu, chuyện như vậy mà không chịu nói sớm với cháu.

-Không phải tại cháu muốn kiên trì giữ gìn hành vi cá nhân thường ngày sao chứ, sao chú có thể phá hư tiết tháo của cháu, chuyên môn gây thêm phiền cho cháu đây?

Chú Lê xụ mặt nói ra:

-Nếu như để ông nội cháu hay biết, còn không mắng chú mang cháu học thói xấu? Tội danh như vậy chú gánh không nổi đâu.

-Tùy tình huống mà xử lý thôi, huống hồ khi cháu đi ra ngoài nếu như có bảo tiêu dáng vóc sáng lạn đi theo bên cạnh, xem như cũng vì nước vẻ vang ah?

Đôi mắt Diệp Khai đảo một vòng, lại nói với Chú Lê:

-Nếu chú đưa cho cháu một đám nam nhân có hình tượng gì không đứng đắn, dù cháu không nói nhưng chú cảm thấy phù hợp sao? Đây chính là đi công tác nước ngoài nha!

-Theo lời cháu nói thì tựa hồ cũng có một chút đạo lý, nhưng chuyện của Vương tư lệnh…

Chú Lê sờ sờ cằm làm ra vẻ đắn đo.

-Không phải chỉ là ăn một bữa cơm thôi sao, tiền cơm cháu trả!

Diệp Khai phi thường hào sảng tỏ vẻ nói.

Bình Luận (0)
Comment