Quan Môn

Chương 322

- Cái gì?!

Diệp Khai nói vậy không chỉ khiến Đặng Hữu Nhân giật mình, mà ngay cả Chung Ly Thiên cũng có chút khó tin.

- Diệp chủ nhiệm, anh nói lời này có ý tứ gì? Chẳng lẽ hạng mục Tượng Thụ viên có vấn đề?
Đặng Hữu Nhân biểu thị ra nghi vấn.

Chung Ly Thiên mặc dù không trực tiếp phản bác, nhưng cũng có chút nghi hoặc nhìn xem Diệp Khai, không biết hắn nói đến vậy là sao, chẳng lẽ nói bên trong hạng mục Tượng Thụ viên, tồn tại ẩn tình hay sao?

Đối với tình huống Diệp Khai, Chung Ly Thiên hiểu rõ nhiều hơn một chút, ít nhất ông biết thân phận cùng xuất thân của Diệp Khai, biết hắn không ăn nói lung tung, cũng không tất yếu hồ lộng bằng hữu của mình.

Chính bởi vì như thế, Chung Ly Thiên cũng cảm giác được, trong lời Diệp Khai nhất định là có thâm ý, chẳng lẽ nói chính sách quốc gia lại xuất hiện hướng gió bất đồng rồi?

Nhưng Đặng Hữu Nhân nghĩ khác với Chung Ly Thiên, cảm thấy vị tiểu bằng hữu này của Chung Ly Thiên nói chuyện tựa hồ có chút quá không chắc chắn, hạng mục Tượng Thụ viên vì cái gì không thể làm?

Theo điều tra của hắn, hạng mục khai phát khu biệt thự ở Kinh Thành cũng không nhiều, bản thân từ lúc bắt đầu hạng mục Tượng Thụ viên đến nay, cảm giác các tình huống phương diện đều phi thường tốt, không có lý do gì không kiếm tiền.

Cho nên, hắn cho rằng Diệp Khai nói đoán chừng là thuận miệng, cực đoan không chịu trách nhiệm.

- Bản thân hạng mục không có vấn đề gì, chỉ là nơi phát ra tiền của nó rất có vấn đề, toàn bộ đều là mượn tiền.
Diệp Khai hồi đáp.

- Đầu tư bất động sản trên cơ bản đều là dựa vào ngân hàng cho vay , cái này cũng không phải cá biệt.
Đặng Hữu Nhân sau khi nghe, nói với Diệp Khai:
- Diệp chủ nhiệm chắc không quá hiểu rõ bất động sản?

Chung Ly Thiên nghe xong lập tức minh bạch ý tứ Diệp Khai.

Nếu như nói người khác đối với ngân hàng cho vay tỏ vẻ không sao cả nhưng Chung Ly Thiên quá minh bạch loại phong hiểm này rồi.

Lần trước nếu như không phải Diệp Khai ra tay giúp thì công ty bất động sản của Chung Ly Thiên xác định vững chắc là phá sản, hơn nữa còn có thể thiếu nợ một khoản lớn, bỏ vào cả khoản tiền dự phòng dưỡng lão bên Mĩ cũng không đủ.

Cũng chính qua đó mà Chung Ly Thiên mới nhận thức đúng về bất động sản trong nước.

Chỉ cần là ngươi chơi ngân hàng cho vay, không thể không lưu ý đến vấn đề phong hiểm, một khi hướng gió chính sách có biến hóa, ngân hàng cho vay là chỗ dễ dàng nhất bị trùng kích. Chỉ cần tài chính đứt gãy, đại công trình cũng ngưng trệ, hậu quả là toàn bộ hạng mục biến thành một cái hấp kim không đáy, triệt để kéo suy sụp công ty.

- Tình hình trong nước bất đồng, ông muốn lựa chọn hợp tác cũng phải lựa chọn người hợp tác như Chung Ly tiên sinh, bản thân tài chính hùng hậu, cùng hợp tác hạng mục Tượng Thụ viên, phong hiểm quá lớn. Diệp Khai nhàn nhạt nói:
- Vốn lời này tôi không muốn nói, chỉ là ông từ vạn dặm từ Hongkong tới, cũng muốn làm đại sự nên không đành lòng nhìn ông rơi vào. Nếu như cẩn thận tra một chút chi tiết Tượng Thụ viên, ông có thể phát hiện trong đó vấn đề nhiều hơn rồi.

- Có vấn đề gì?
Đặng Hữu Nhân hỏi ngược lại, không cho là đúng.

- Tôi không nói phương diện tài chính nữa, bản thân hạng mục cũng chưa được chính quyền phê duyệt là một hạng mục vận tác phi pháp.
Diệp Khai hồi đáp.

- Làm sao có thể, tôi rõ ràng chứng kiến có cho phép chứng nhận đấy.
Đặng Hữu Nhân nở nụ cười.

- Giấy phép giả này hồ lộng người ngoài có thể, nhưng tra kỹ thì không được, không tin ông có thể tìm người quen bên chính quyền hỏi một câu chuyện này.
Diệp Khai không chút khách khí nói:
- Gần đây trong kinh thành căn bản không cho khởi công xây dựng biệt thự, người nào có thể lấy được đến?

Đặng Hữu Nhân sau khi nghe, bán tín bán nghi nhìn sang Chung Ly Thiên, thấy Chung Ly Thiên khẽ gật đầu, lúc này mới có chút giật mình:
- Làm sao anh biết?

Khai mở nở nụ cười, quay đầu bước đi.

- Ai...... Diệp chủ nhiệm......
Đặng Hữu Nhân đang muốn gọi Diệp Khai thì hắn đã cùng với cô gái kia đi khuất. 

Nói chuyện chỉ nói một nửa, tính toán sự tình gì? Đặng Hữu Nhân cảm thấy không hiểu ra sao, thế nhưng cảm thấy Diệp Khai nói tựa hồ cũng có chút đạo lý, không giống như nói loạn, vì vậy hỏi Chung Ly Thiên:
- Chung Ly lão huynh, lời hắn nói là thật là giả?

Chung Ly Thiên cũng là cá sấu lớn trong bất động sản Kinh Thành, Đặng Hữu Nhân cảm thấy chắc hắn biết chân tướng sự tình.

- Ân, nói như thế nào đây? Đây là làm không tuân theo quy định.

Chung Ly Thiên không biết nên nói như thế nào cùng Đặng Hữu Nhân, cân nhắc một chút mới lên tiếng:
- Tôi không rõ tài chính Tượng Thụ viên rốt cuộc là xảy ra chuyện gì nhưng không cho giấy phép theo như lời Diệp chủ nhiệm là thật sự có khả năng.

- Không cho giấy phép sao hạng mục có thể bắt đầu?
Đặng Hữu Nhân tỏ vẻ rất khó lý giải, phải biết rằng không có giấy phép thì hạng mục là trái pháp luật. Bên Hongkong như vậy thì căn bản là không cần nghĩ tới, nhưng nghe Chung Ly Thiên vừa nói như vậy, tựa hồ loại chuyện này ở đây lại nhìn quen, sao không khiến hắn cảm thấy giật mình?

- Chính quyền địa phương vì thu thuế, mở một con mắt nhắm một con mắt cũng là có đấy.
Chung Ly Thiên giải thích:
- Tình huống bình thường không sao, nhưng nếu như chính sách trung ương xuất hiện biến hóa, như vậy loại tình huống này sẽ nguy hiểm. Theo tôi biết, gần đây Kinh Thành vẫn không phê chuẩn cho khởi công xây dựng biệt thự.

Nghe hắn vừa nói như vậy, Đặng Hữu Nhân cuối cùng đã có một ít ấn tượng rồi.

Bất quá bởi như vậy, hắn cũng có chút do dự, phải chăng nên tiếp tục đầu tư vào hạng mục khu biệt thự Tượng Thụ viên?

Hôm nay hắn nhiều lắm chỉ là một quản lý mà thôi, mặc dù hạng mục vỡ rồi, cũng ảnh hưởng không đến, bởi vì hắn là cầm tiền lương làm việc. Nhưng nếu quả thật đem tiền quăng vào thì phiền toái lớn rồi.

- Diệp chủ nhiệm có địa vị gì?
Đặng Hữu Nhân nghĩ nghĩ, bỗng nhiên hướng Chung Ly Thiên dò hỏi.

Chung Ly Thiên cười thầm, bây giờ mới biết hỏi thăm lai lịch Diệp Khai ah, đúng là không phải người đại lục, bằng không mà nói cũng không phạm loại sai lầm cấp thấp này.

Chỉ là Chung Ly Thiên cũng không muốn nói nhiều về thân phận Diệp Khai, chỉ là hàm hồ hồi đáp:
- Hắn xuất thân danh môn, đại nhân vật rất có năng lượng, lúc trước công ty của tôi gặp trọng thương, cũng là thừa nhân tình của hắn mới khởi tử hồi sinh đấy.

Hữu Nhân nghe nói như vậy, trong đầu lập tức xuất hiện ba chữ, Thái Tử đảng.

Ở đại lục, tựa hồ cũng chỉ có đám Thái Tử đảng mới có năng lực giải quyết những chuyện này, bởi vì bọn họ mới nắm rõ chính sách biến hóa. Không nghĩ tới Chung Ly Thiên rõ ràng có thể biết nhân vật ngưu bức, trách không được sinh ý ở kinh thành của hắn càng làm càng lớn rồi.

Tâm trạng của Chung Ly Thiên lúc này lại khác, đang mải nghĩ tin tức trọng yếu mà Diệp Khai vừa ám chỉ.

Theo như Diệp Khai nói, Chung Ly Thiên phân tích ra một việc, khả năng trong tương lai vài năm tới, chính sách thị trường bất động sản sẽ tồn tại chuyện xấu khá lớn, Diệp Khai không đồng ý với cách vay vốn lớn của ngân hàng làm bừa.

Chung Ly Thiên thậm chí cảm giác được, nếu không phải bởi vì chính mình, Diệp Khai không có khả năng nói lời như vậy, nhắc tới tỉnh Đặng Hữu Nhân.

Diệp Khai cảnh cáo Đặng Hữu Nhân hạng mục Tượng Thụ viên có vấn đề, trên thực tế nhắc nhở Chung Ly Thiên, thị trường bất động sản tồn tại chuyện xấu khá lớn, bảo ông cẩn thận đối đãi.

Trên thực tế, gần đây thị trường bất động sản, xác thực là lửa cháy đã đến.

Từ khi đầu năm, đồng chí Phương Hòa nam tuần nói chuyện thì kinh tế trong nước đã trải qua vài năm mềm nhũn rốt cục đã có xu thế ngẩng đầu.

Lấy hai thành phố Nam Việt cùng Giang Khẩu làm đại biểu, khu Hoa Nam lần nữa trở thành đất nóng đầu tư. Cũng từ năm này, ở trong nước sinh ra một nhóm cá sấu lớn bất động sản rất có thực lực địa sản, cũng từng bước đem thị trường mở rộng đến cả nước. Nghành bất động sản bắt đầu trở nên kiêu ngạo.

Mấy con cá sấu lớn bất động sản Việt phái đều sinh ra từ những năm này, dù là những doanh nghiệp kinh doanh khác giờ cũng nhảy vào bất động sả. Chiến lược trọng điểm chuyển sang khai phát bất động sản vùng duyên hải Đông Nam.

Một số xí nghiệp quân đội và nhà nước cũng thành lập vào Dương Châu, chính thức tiến vào khai phát bất động sản. Tam giác hình thành bởi Dương Châu, Giang Khẩu có rất nhiều xí nghiệp gia tộc.

Bất động sản bộc phát vào năm nay, đối với chính trị ảnh hưởng kinh tế quốc gia mà nói, tựa hồ là quỹ tích nhất định.

Năm nay, sau khi đồng chí Phương Hòa nam tuần nói chuyện, Chính phủ cũng ngay sau đó ban bố một số thông tri về phát triển bất động sản, minh xác vạch bất động sản là dịch vụ mới của quốc gia, tương lại trở thành một trụ cột của kinh tế quốc dân.

Sau khi rời khỏi, Diệp Khai cũng thảo luận với Vương Lạc Đan về bất động sản.

- Mấy con cháu danh môn bên hải quân kỳ thật đã làm bất động sản, hơn nữa giá thị trường rất không tồi, nhưng thật sự sẽ rất nhanh suy sụp như anh nói sao?
Vương Lạc Đan hỏi, kỳ thật anh của nàng cũng làm lĩnh vực này.

- Đây là tất nhiên đấy.
Diệp Khai hồi đáp:
- Tối đa đến nửa sau sang năm, tình huống sẽ biến hóa.

Trong hai năm qua, kinh tế trong nước xuống thấp, bởi vậy cần thông qua một ít chính sách đến thôi động cải cách cùng kích thích kinh tế.

Sau khi đồng chí Phương Hòa nam tuần, mọi người lại nhiệt tình với cải cách, rất nhiều trói buộc có thể đột phá nên xuất hiện hiện tượng bất động sản cấp tốc bành trướng trong cả nước.

Về sau, vào tháng 4 năm 1993, trung ương đưa ra cảnh cáo về nền kinh tế phát triển nóng.

Từ tháng 5, trung ương đề cập vấn đề lãi suất, thanh lý chỉnh đốn trật tự tài chính.

Tháng 6 cùng năm, trung ương, Chính phủ đưa ý kiến về điều tiết khống chế vĩ mô tình huống kinh tế trước mắt, đưa ra một loạt biện pháp điều tiết khống chế tăng cường cùng cải thiện vĩ mô, chủ yếu thực hành chính sách tài chính vừa phải, chỉnh đốn trật tự tài chính, khống chế quy mô đầu tư, gia tăng cung cấp hữu hiệu, vận dụng nhập khẩu điều tiết thị trường trong nước, chỉnh đốn khâu lưu thông, tăng cường giám thị giá cả.

Dòng nước lạnh ngành bất động sản đã đến, rất nhiều xí nghiệp ngã xuống, tiến nhập chu kỳ đóng băng dài hai năm nhưng lại mang đến cơ hội cho xí nghiệp dân doanh, một số xí nghiệp tài chính dân doanh linh hoạt được phát triển, thị trường hóa vận tác càng thêm hợp lý.

Diệp Khai nhìn Vương Lạc Đan, nói với nàng:
- Hình như anh cô cũng làm bất động sản? Bảo anh ấy hảo hảo kiếm được tiền một năm thôi, đến tết thì qua tay đi.

- Anh xác định?
Vương Lạc Đan thận trọng.

- Nếu như cô muốn anh cô sa lầy thì coi như tôi chưa nói. Đã kinh doanh ở trong nước, đầu tiên phải nắm vững tình hình trong nước!
Diệp Khai nói.

Bình Luận (0)
Comment