Quan Môn

Chương 970

- Rốt cục anh đã nhẫn nhịn bao lâu?
- Em cứ nói đi?
- Đoán không ra, em không tin anh ở tại Đông Sơn có thể chịu thành thật như vậy đi?
- Việc này không liên quan gì tới địa phương ở lại, mấu chốt là không có người thích hợp ở chung thôi.
- Vậy thì rất khó nói, em nghe Điền Thanh nói qua anh rất được các nữ đồng chí yêu thích đấy.
- Chỉ là nói chuyện phiếm, anh là người tùy tiện như vậy sao?
- Nếu không tùy tiện thì vừa rồi sao anh lại lên giường với vợ của người khác?
- Em lại ngứa da sao, Mộc bí thư?
Trong bóng tối một điểm đỏ chợt lóe lên, dưới ánh trăng còn có sương khói nhàn nhạt bay lên.
Diệp Khai đang châm điếu thuốc tựa đầu giường chậm rãi hút lấy.
Vừa rồi hoạt động thật kịch liệt, làm thân thể Mộc Uyển Dung giống như tan rã, lúc này toàn thân không còn chút sức lực nào, mà ngay cả thân thể tuyết trắng bại lộ bên ngoài đều không còn khí lực nhúc nhích.
- Ai, em muốn đi tắm rửa, toàn thân đầy mồ hôi, làm sao mà ngủ đây?
Mộc Uyển Dung có chút oán trách nói:
- Bị anh làm thành như vậy, ngày mai đi đường cũng thành vấn đề!
Diệp Khai nghe xong nở nụ cười:
- Làm gì đến nỗi, cũng không phải lần đầu tiên.
Khi nói lời này, đôi mắt Mộc Uyển Dung chợt sáng lên, không biết đang suy nghĩ chuyện gì.
- Làm sao vậy, đang suy nghĩ gì?
Giác quan thứ sáu của Diệp Khai phi thường linh mẫn, phát giác được cảm xúc của Mộc Uyển Dung có chút chấn động, liền đem thân thể nàng ôm vào trong ngực hỏi.
Thân thể Mộc Uyển Dung đang ở trong thời kỳ thành thục nhất, dáng người mượt mà, ôm vào lòng lập tức có thể câu dẫn dục vọng nam nhân, Diệp Khai cảm thấy mình lại có ý động.
Phản ứng của hắn làm Mộc Uyển Dung hoảng sợ.
Nếu như Diệp Khai còn muốn lần nữa, nàng thật sự có chút không đáp ứng được rồi.
Cho dù là vừa rồi Mộc Uyển Dung cũng phải dùng đủ phương thức mới xem như làm cho hắn trung thực trở xuống, không nghĩ tới hắn nhanh như vậy đã có phản ứng, xác thực làm nàng sợ hãi, thân thể tuổi trẻ thật tốt!
Nhưng trong lòng vừa cảm thán mà chính Mộc Uyển Dung cũng cảm thấy sợ hãi thân thể mảnh mai của mình thật sự không chịu nổi sự giày vò của hắn.
Là người phụ nữ vẫn còn hôn nhân trên danh nghĩa, Mộc Uyển Dung đương nhiên không phải là cô gái ngây ngô không có kiến thức tình ái, trên thực tế mỗi khi ở chung một chỗ với Diệp Khai, nàng vẫn luôn đem Diệp Khai so sánh cùng chồng cũ Lâm Uy, cảm giác vô luận là so sánh ở phương diện nào hai người cũng không nằm chung một cấp độ.
Nghe được câu hỏi của Diệp Khai, Mộc Uyển Dung rất tự nhiên liền nghĩ tới chuyện này, không khỏi có chút buồn bực nói:
- Làm sao vậy, người ta theo anh lúc đã có chồng, không phải lên giường lần thứ nhất nên trong lòng anh xoắn xuýt sao?
Kỳ thật Mộc Uyển Dung cũng giống như đại đa số phụ nữ, tuy lúc này rất yêu Diệp Khai nhưng đối với tình huống của bản thân mình vẫn có chút so đo, dù sao nàng theo hắn không phải còn trong trắng, dù sao cũng từng trải qua một đời chồng.
- Em lại suy nghĩ nhiều rồi…
Diệp Khai ngược lại không hề quan tâm tới chuyện này, tuy hắn lên giường với Mộc Uyển Dung nhưng cũng biết quan hệ giữa hai người họ khẳng định chỉ có thể duy trì quan hệ lén lút như bây giờ.
Có lẽ bởi vì như thế nên Diệp Khai không hề màng tới việc Mộc Uyển Dung từng có chồng, mà hắn chỉ xem trọng việc Mộc Uyển Dung có thể mang tới khoái hoạt cùng trợ lực cho mình trên quan trường hay không mà thôi.
Có lẽ ý nghĩ này có chút ích kỷ, hoặc có chút bạc tình bạc nghĩa, nhưng hai người cũng không phải nam nữ ngây thơ, chỉ cần lúc ở chung với nhau đều vui vẻ là được, huống chi Mộc Uyển Dung đến nơi này ở với Diệp Khai càng có thể đạt thêm càng nhiều trợ giúp, không hề bị ủy khuất.
- Ngày mai trong hội thường ủy anh có chuyện gì cần làm không?
Mộc Uyển Dung bỗng nhiên lại hỏi.
- Ở trên giường không nói chuyện công tác, làm vậy không phải mất hứng sao?
Diệp Khai lập tức nở nụ cười.
- Xem ra là có việc rồi!
Mộc Uyển Dung cũng không phải dễ gạt gẫm, lập tức đoán được ngày mai Diệp Khai có chuyện cần nói.
- Ân, một chút việc nhỏ mà thôi, không trọng yếu!
Diệp Khai liền đem việc Nam Cung Vân muốn tài trợ xây dựng trường học nhấc lên trong hội nghị nói với Mộc Uyển Dung, sau đó còn nói thêm:
- Chuyện này thật sự không sao cả, chỉ là mượn cơ hội này nhìn xem phản ứng của mọi người mà thôi.
- Ah, nguyên lai là chuyện đó.
Mộc Uyển Dung nghe được như có điều suy nghĩ.
Ý nghĩ của Diệp Khai Mộc Uyển Dung vẫn suy đoán được một ít.
Ở thành phố Đông Sơn từ xưa tới nay đều xuất phát từ sự khống chế nghiêm khắc của thế lực địa phương, cho nên tư tưởng của rất nhiều người đều không thả ra, một ít vấn đề thoạt nhìn râu ria nhưng khi rơi vào trong mắt bọn hắn sẽ bị xem là sự tình vô cùng nghiêm trọng, nếu không nắm chắc thì việc đặt tên nhà tài trợ trong khu trường học phải chăng có thể được nhiều người ủng hộ, xác thực việc này không ai biết được rõ ràng.
Diệp Khai làm như vậy đơn giản là muốn lợi dụng một chuyện không quá trọng yếu quan sát phản ứng của mọi người, xem trong tư tưởng của bọn họ rốt cục là thiên hướng về phương nào?
Phải biết rằng tuy nhóm ủy viên thường ủy trong hội nghị sẽ có vấn đề cần đứng thành hàng, đây là do bối cảnh cùng lực lượng bản thân quyết định, nhưng tận sâu trong nội tâm bọn họ rốt cục nghĩ ra sao vậy thì không thể biết.
Việc có nhà đầu tư tài trợ xây trường học đương nhiên ai cũng vui vẻ chứng kiến, nghĩ tới sẽ không có người nào đi phản đối, nhưng người ta yêu cầu mang tên của mình vào việc đặt tên trường thì cần phải được thương thảo rồi, đây là vấn đề mỗi người một ý, thông qua thảo luận Diệp Khai càng dễ nhìn rõ một mặt chân thật của mọi người.
- Mộc bí thư tốt hơn đừng minh xác tỏ thái độ là thỏa đáng nhất, thái độ tốt nhất là nên mập mờ.
Diệp Khai nói với Mộc Uyển Dung.
- Anh đó…thật sự là giảo hoạt!
Mộc Uyển Dung nghe xong liền nở nụ cười.
Nằm trên giường nghỉ ngơi một lát, Mộc Uyển Dung bò lên:
- Em muốn đi tắm rửa!
Diệp Khai nhìn thân thể tuyết trắng của nàng, lập tức liền tỏ vẻ:
- Cùng tắm đi!
Hai người đi vào phòng tắm, mở vòi nước xả vào bồn, sau đó lại tắm rửa một phen.
Nhưng trong quá trình tắm rửa tránh không được đại chiến thêm một trận.
Khi Mộc Uyển Dung bị Diệp Khai làm tới mềm nhũn trong bồn tắm, nàng có cảm giác mỏi mệt muốn ngủ, vì vậy lúc nào nàng quay lại giường cũng không hề hay biết.
Rạng sáng hôm sau, khi ánh nắng xuyên qua khe cửa chiếu vào phòng, Mộc Uyển Dung mới tỉnh lại, nhìn đồng hồ đã hơn tám giờ sáng.
- May mắn là người đứng đầu, bằng không thật sự là xấu hổ!
Mộc Uyển Dung có chút hổ thẹn nói thầm một câu, sau đó rửa mặt thay quần áo đến căn tin ăn chút điểm tâm.
Đợi khi nàng đã đi tới văn phòng, liền nhìn thấy Điền Thanh đang thu dọn trong phòng.
- Mộc bí thư, khí sắc hôm nay rất tốt ah!
Điền Thanh liếc mắt nhìn Mộc Uyển Dung, có chút hâm mộ nói.
Hôm nay Mộc Uyển Dung thoạt nhìn dung quang tỏa sáng, tinh thần sảng khoái, có cảm giác rực rỡ động lòng người, làm cho Điền Thanh nhìn thấy cũng nhịn không được có chút hâm mộ ghen ghét.
- Vậy sao? Có thể là được ngủ đầy đủ đi, gần đây một mực bề bộn nhiều việc, thật vất vả mới được ngủ ngon!
Trong nội tâm Mộc Uyển Dung có quỷ, nhưng bề ngoài cũng phải phi thường bình tĩnh trả lời.
Điền Thanh cảm thấy khí sắc của Mộc Uyển Dung rất tốt, cả người sáng loáng như ngọc khí, da thịt rạng ngời, mái tóc bóng mượt như thác nước.
Đáng tiếc là bởi vì công tác nên Mộc Uyển Dung không cách nào để tóc dài, điều này quả thật có chút tiếc nuối.
Trên thực tế những phụ nữ thân ở địa vị cao trên cơ bản đều lưu tóc ngắn, như vậy thoạt nhìn sẽ càng giỏi giang hơn một ít.
Mộc Uyển Dung cũng không nói gì, chỉ cười cười ngồi vào chỗ của mình, sau đó xem xét nhật trình an bài hôm nay, mười giờ cần tổ chức hội thường ủy, thảo luận công việc, trước đó cần tiếp kiến các đồng chí trong huyện khu.
Nhưng lúc tiếp kiến các đồng chí trong khu huyện, mọi người đều bị dung mạo của Mộc bí thư làm giật mình, trong lòng tự nhủ bản thân ở địa vị bí thư thành ủy đã làm người kinh hãi rồi, nhưng không ngờ lại xinh đẹp như vậy thật sự mang tới áp lực cho người thật lớn, vì vậy có cả vị đồng chí khi đang báo cáo còn biến thành lắp bắp, khiến Mộc Uyển Dung không ngừng nhíu mày.
Mười giờ sáng Mộc Uyển Dung đẩy cửa phòng họp ngẩng cao đầu đi vào.
Bên trong phòng mọi người đang xì xào nói chuyện, thấy Mộc Uyển Dung vào cửa lập tức liền yên tĩnh trở lại, biến thành một loại tràng cảnh phi thường quỷ dị.
Diệp Khai phát hiện tình huống thoáng sửng sốt, quay đầu nhìn qua Mộc Uyển Dung lập tức liền hiểu được là chuyện gì xảy ra.
Hắn không khỏi nở nụ cười, thoạt nhìn Mộc bí thư xinh đẹp động lòng người, không ngờ còn có thể khắc chế những người khác ah.
Ý tưởng của Diệp Khai bỗng nhiên đột phát, trong lòng tự nhủ nếu như mình đối lập với Mộc Uyển Dung trong hội nghị, không biết mấy người kia rốt cục sẽ nghiêng theo hướng ai đây?
Vấn đề này ngược lại rất có lực hấp dẫn đối với hắn.
Bình Luận (0)
Comment