Quan Sách

Chương 1106

Chớp mắt đã hai tháng trôi qua.

Trần Kinh tự mình dẫn tổ công tác đến Sở Giang giám sát, bởi vì sử dụng phương pháp linh hoạt, xử lý vấn đề đạt được hiệu quả khá tốt, nhờ vậy hắn được Ủy ban kỷ luật khen ngợi.

Chẳng qua đối với Trần Kinh mà nói, hai tháng này cũng chẳng thoải mái gì.

Công việc của hắn chủ yếu là phối hợp với Ủy ban kỷ luật quân đội tiền hành điều tra toàn diện các xí nghiệp chuyển đổi hình thức quân đội của các khu tự trị của vùng Tây Bắc, Đông Bắc, Trung Nguyên, tổng cổng hơn 12 tỉnh.

Lần này là Ủy ban kỷ luật quân đội đứng đầu, Ủy ban kỷ luật Trung ương phối hợp, tổng cộng tra ra hơn 50 xí nghiệp, phát hiện ra những xí nghiệp này làm thất thoát ngân sách nhà nước, hành động mờ ám, bị tình nghi là vi phạm kỷ luật, Trung ương đã phải điều động rất nhiều nhân lực đến đây nỗ lực điều tra tình hình.

Mà việc điều tra rõ vấn đề của xí nghiệp quân đội chuyển cho địa phương cũng đã trở thành trọng điểm phòng chống tham nhũng trong quân đội của Phòng chỉnh đốn tác phong năm nay.

Hai tháng công tác, Trần Kinh và Thu Nhược Hàn phối hợp, ban đầu còn nhiều mâu thuẫn, càng về sau càng ăn ý.

Quan hệ của hai người có thể thấy đã hòa hoãn đi rất nhiều.

Thu Nhược Hàn tính tình kiêu ngạo, nhưng biết kiềm chế, trong phương diện xử lý và quyết sách những vấn đề mấu chốt, cô vẫn theo ý Trần Kinh là chính, không tự ý hành động.

Đây hết thảy đều nhờ vào áp lực mà hai người tự mình gặp phải.

Đối với Thu Nhược Hàn mà nói, cán bộ cấp cao của Ủy ban quân đội vô cùng muốn tra rõ vấn đề của xí nghiệp quân đội chuyển cho địa phương, nhiệm vụ này rơi vào tay Phòng chỉnh đốn tác phong Ủy ban kỷ luật quân đội, Thu Nhược Hàn nhất định phải ra tay mạnh mẽ, cương quyết, kiên trì làm tốt chuyện này, khiến lãnh đạo hài lòng.

Còn đối với Trần Kinh mà nói, công việc này là áp lực mà Chu Hải Đông giao cho hắn, nhất định phải làm thật tốt nhiệm vụ này.

Chu Hải Đông vì công việc này đã nhiều lần một mình tìm Trần Kinh nói chuyện, mỗi một lần nói chuyện, ông ta đều nhấn mạng công việc này là công tác đắc biệt quan trọng của Phòng chỉnh đốn tác phong năm nay.

Ông ta cũng xác định rõ với Trần Kinh, vài năm sau, Phòng chỉnh đốn tác phong quân đội và Phòng chỉnh đốn tác phong địa phương sẽ liên hợp hành động, đó sẽ trở thành chuyện hiển nhiên.

Quân đội là nền tảng của Chính quyền và Đảng ủy, nếu vấn đề hủ bại trong quân đội không được giải quyết, vấn đề tác phong trong quân đội không giải quyết được, điều này sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến nền móng đất nước, cho nên Trung ương và Ủy ban quân đội đều rất coi trọng việc này, trước mắt đây cũng là nhận thức chung của lãnh đạo chủ chốt của Trung ương và Ủy ban quân đội.

Chu Hải Đông đã mở lời nhắc nhở đến vấn đề này. Trần Kinh dám lơi lỏng sao?

Hắn chỉ có thể phối hợp chặt chẽ với Thu Nhược Hàn mà thôi. Hợp tác chân thành, trong suốt hai tháng, hai người tự dẫn đội của mình, đi tới ba khu vực lớn của mười mấy tỉnh thành. Các loại tài liệu liên tục được trình về trước mặt. Mà các vấn đề về xí nghiệp quân đội chuyển cho địa phương cũng bắt đầu khiến cho xã hội chú ý hơn.

Về phía đưa tin của truyền thông, công việc này do Trần Kinh phụ trách.

Trần Kinh lần lượt giới thiệu tỉ mỉ với giới truyền thông của Trung Ương, nhật báo Hoa Hạ, nhật báo Dương Quang và các tòa soạn báo khác thành tích phá án lần này của Ủy ban kỷ luật và Ủy ban kỷ luật quân đội.

Mà báo Đảng cũng bắt đầu viết bài bình luận, lãnh đạo Trung ương và lãnh đạo quân đội trong quá trình thị sát cũng thường có đề cập đến vấn đề xí nghiệp quân đội chuyển cho địa phương.

Hành động này cũng càng chứng minh cho xã hội thấy Ủy bản kỷ luật và ủy ban kỷ luật quân đội sẽ tiến hành điều tra rõ vụ án có liên quan đến xí nghiệp quân đội chuyển cho đội phương, quán triệt nghị quyết của Trung ương.

Về mặt quán triệt nghị quyết của Trung ương, con đường duy nhất chính là tiết lộ cho giới truyền thông thông tin trong Đảng, sau đó lãnh đạo điều tra thực tế phát biểu, hiện tại hai điều này đều đã có, trong phạm vi cả nước nhanh chóng chú ý đến vấn đề xí nghiệp quân đội chuyển cho địa phương, cải cách doanh nghiệp nhà nước đột nhiên tăng vọt.

Cải cách doanh nghiệp nhà nước đã trải qua thời kỳ khó khăn.

Trước đây, Trung ương vì muốn giảm gánh nặng cho Chính phủ, cho quân đội, đã ra rất quyết sách rất kiên định.

Nhưng quyết sách của Trung ương xuống tới địa phương, một số chính quyền và doanh nghiệp nhà nước từ đó thường liên hệ chặt chẽ với nhau, trong khi danh nghiệp nhà nước cải cách, một lượng lớn cán bộ trong Đảng ra khơi.

Có rất nhiều nơi, cán bộ trực tiếp ra tay mua đứt xí nghiệp, không thể nghi ngờ đây chính là hiện tượng gây thất thoát rất nhiều ngân sách nhà nước.

Phát hiện ra những vấn đề này, khi ấy Trung ương đã có phòng bị, mà ở những địa phương bán đấu giá xí nghiệp, hình thức đầu tư cổ phần cải cách cơ chế lại không hoàn thiện.

Quan trọng hơn là, đối với nguồn ngân sách bị thất thoát, rất nhiều chính quyền địa phương phạm sai lầm nghiêm trọng nhưng lại không hồi báo lại.

Hiện tại Trung ương điều tra rõ những vấn đề này, thứ nhất là phải hoàn toàn nói không với loại hành vi này, kiên quyết phải ngăn chặn lỗ hổng thất thoát ngân sách nhà nước.

Mặt khác, Trung ương làm như vậy cũng cổ vũ doanh nghiệp nhà nước khôi phục trở lại, những doanh nghiệp nhà nước bị tổn hại nặng nề, một lần nữa có thể có được sự phân phối tài nguyên hợp lý, đưa vào công tác quản lý hiện đại hóa kiểu mới, phải cải tạo lại sức cạnh tranh trong thị trường, vì nước công hòa toàn diện mà cống hiến, xây dựng nền kinh tế thị trường chủ nghĩa xã hội khoa học.

Sách lược của Trung ương nhìn xa trông rộng, Trần Kinh ở trong hoàn cảnh sách lược vĩ mô lớn như vậy, chẳng qua chỉ nắm một vị trí nho nhỏ.

Chỉ có điều hắn không dự đoán được, ngay khi hắn đang công tác thuận buồm xuôi gió ở Phòng chỉnh đốn tác phong, đã xảy ra tình huống bất ngờ.

....

Bộ giám sát, văn phòng Chu Hải Đông.

Chu Hải Đông đang lẳng lặng thưởng trà trong phòng làm việc, Trần Kinh đẩy cửa tiếng vào:
-Trưởng ban Chu!

Chu Hải Đông chỉ chỉ sopha, không nói một lời.

Trần Kinh ngồi đối diện Chu Hải Đông, ông ta đột nhiên ngẩng đầu nhìn chằm chằm Trần Kinh, thần sắc có chút phức tạp.

Trần Kinh vội hỏi:
-Trưởng ban Chu, anh tìm tôi gấp như vậy, cuối cùng là có chỉ thị gì vậy?

Chu Hải Đông thản nhiên cười cười nói:
-Chỉ thị tạm thời chưa nói đến, anh ngồi xuống uống trà đi đã!

Chu Hải Đông rót cho Trần Kinh một ly trà, Trần Kinh nâng chén trà lên nhẹ nhàng nhấp một ngụm, ung dung cảm nhận mùi thơm ngan ngát trôi qua cổ họng, vô cùng thích ý, thoải mái.

Trong khoảng thời gian này hắn bận việc công tác, đã lâu không được ung dung thưởng thức trà ngon.

Hôm nay có thể ngồi trong văn phòng của Chu Hải Đông uống Đại Hồng Bào nhất phẩm, coi như là tranh thủ lúc rảnh rỗi, hưởng thụ một lần.

Uống trà xong, Chu Hải Đông nói:
-Gần đây cảm thấy thế nào?

Trần Kinh chép miệng nói:
-Cảm thấy rất tốt, mặc dù có chút bận rộn, công việc trước mắt tôi cơ bản đã thích ứng...

Chu Hải Đông nói:
-Tôi không có hỏi công việc của anh, tôi muốn hỏi cuộc sống của anh cơ, ví dụ như gia đình, cảm giác và cái nhìn về thủ đô.v.v.đó!

Trần Kinh khẽ mỉm cười, nói:
-Cũng được! Tôi cảm thấy vẫn ổn, thủ đô rất tốt, gia đình cũng ở thủ đô, trước kia công tác ở cơ sở, thường xuyên không ở cùng người nhà, thường xuyên đi về một mình, khá cô độc. Tuy nhiên hiện tại mọi thứ đều ổn rồi, cảm giác ở nhà thật tốt!

Chu Hải Đông lạnh lùng hừ một tiếng nói:
-Đáng tiếc, lúc trước tôi cũng đã nói rồi, công tác của anh ở đây chỉ là công tác tạm thời. Khi ấy tôi báo cáo chuyện này với Trưởng ban, ông ấy còn phê bình tôi. Hiện tại xem ra, tôi không chỉ nói trúng, hơn nữa anh vừa mới thích ứng với công việc, hiện tại lại có thay đổi khiến anh không ngồi yên nổi nữa đâu!

-Trưởng ban Chu, anh có ý gì vậy?
Trần Kinh nghi ngờ nói.

Chu Hải Đông nói:
-Tôi có ý gì? Tôi còn có thể có ý gì đây? Ý của tôi rất đơn giản, hôm nay tôi nhận được tin, anh có thể sẽ phải điều cán bộ xuống cơ sở. Ngay đây thôi!

-Tôi xuống cơ sở?
Trần Kinh đứng bật dậy:
-Tôi đi đâu?

Chu Hải Đông nhíu mày, khoát khoát tay nói:
-Anh tỉnh táo một chút. Chuyện này vẫn chưa có quyết định cuối cùng. Tôi cũng thông qua tình báo của mình mà nghe ngóng được chút tin tức. Tôi làm sao biết được anh sẽ đi đâu? Tôi vẫn đang cân nhắc việc này.

Anh đến Phòng chỉnh đốn tác phong của chúng ta còn chưa đầy một năm, Phòng chỉnh đốn tác phong có cái gì không tốt chứ?

Nhất là đối với cán bộ trẻ tuổi như anh, anh trưởng thành rất nhanh, công tác một năm gần đây của anh, thành tích thấy rõ như ban ngày, mà bản thân tiến bộ cùng với sự rèn luyện của anh, cũng có thể thấy rõ vô cùng.

Tôi cũng không rõ, vì sao vào lúc này lại có người muốn cho anh xuống cơ sở? Đây không phải đốt cháy giai đoạn sao?

Trần Kinh trầm ngâm không nói lời nào, một lát sau hắn nói:
-Trưởng ban Chu, anh thông qua đâu mà biết được chuyện này? Tại sao tôi không hề hay biết gì vậy?

Chu Hải Đông nói:
-Một đơn vị trực thuộc của Ban Tổ chức Trung ương lần này định ra một danh sách cán bộ xuống cơ sở rèn luyện, lần này số lượng cán bộ xuống cơ sở khá lớn, dính đến hơn một trăm người. Cán bộ cấp Cục có mười mấy người, danh sách này được một cán bộ trong Ban Tổ chức Trung ương tiết lộ ra.

Anh ở trong danh sách này, tôi nghe ngóng được chút chuyện như vậy, chẳng lẽ còn gặp khó khăn sao?

Trần Kinh nhíu mày, rất kỳ quái, hắn lập tức nghĩ đến Mễ Tiềm.

Cán bộ chính quyền cấp Cục, Ban Tổ chức Trung ương bình thường cũng sẽ không đặc biệt chú ý, nhất là loại cán bộ mới nhận chức tại Bộ, Ủy ban của Trung ương như Trần Kinh, nếu như không có sự lưu ý đặc biệt, trong khoảng thời gian ngắn, hắn không có nhiều khả năng bị chuyển xuống cơ sở.

Quan trọng hơn là, Trần Kinh chưa từng nghe chú Ba nói qua chuyện này.

Ý vị này, hành động này không có bóng dáng của Tây Bắc hệ.

Duy chỉ có một khả năng, chính là Mễ Tiềm....

Chu Hải Đông nhìn chằm chằm Trần Kinh nói:
-Trần Kinh, hôm nay tôi đã nói việc này với anh, anh đừng suy nghĩ linh tinh, càng không lên nói bậy ra bên ngoài. Chuyện này dù sao vẫn chưa có công bố danh sách, vẫn là cơ mật của tổ chức, kỷ luật của tổ chức anh hiểu rõ chứ. Nói thật lòng, gần đây tôi lại có một số ý tưởng mới cho công tác của Phòng chỉnh đốn tác phong.

Vốn dĩ, chuyện này tôi phải thông báo thương lượng với cậu trước, sau đó nhanh chóng thực thi.

Nhưng với tình hình hiện tại, suy nghĩ của tôi khó có thể thực thi được.

Thật đáng tiếc....

-Tôi biết, cho dù như thế nào, trong thời gian công tác ở Ủy ban kỷ luật, tôi cũng đã nhận được sự ủng hộ rất lớn của Trưởng ban Chu. Tôi rất cảm ơn anh!
Trần Kinh chân thành nói.

Chu Hải Đông khoát tay nói:
-Không cần nói lời cảm ơn, anh có thể vực dậy công tác của Phòng chỉnh đốn tác phong, đó chủ yếu vẫn là nhờ vào năng lực của anh. Phòng chỉnh đốn tác phong trước kia có chút loạn, sau khi anh nhận chức, phương pháp làm việc thích hợp, năng lực đoàn kết mọi người mạnh, gây dựng lại được như bây giờ, điều đó đủ chứng minh năng lực của cậu.

Ông ta dừng một chút nói:
-Được rồi, tôi không nói nhiều với anh nữa. Anh đi về chuẩn bị hành lý xuống cơ sở đi! Tuy nhiên anh không được lơ là công việc hiện tại dù chỉ một khắc, công việc của anh hiện tại không thể lơ là được, hiểu không?

-Hiểu rồi!

Trần Kinh từ văn phòng Chu Hải Đông đi ra, trong đầu nhất thời loạn thành một mớ.

Tin tức này đến quá đột ngột, hắn không có chút chuẩn bị gì.

Chu Hải Đông có thể nói đến chuyện này, thiết nghĩ chuyện này chắc hẳn đã là tám chín phần rồi, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hắn sẽ rất nhanh nhận được thông báo mà thôi.

Trong lòng Trần Kinh đã nghĩ, lần này mình sẽ trở về Sở Giang sao?

Hắn không kìêm chế nổi, muốn gọi điện thoại cho Ngũ Đại Minh, nhưng do dự một chút vẫn quyết định không gọi.

Hiện tại việc đầu tiên hắn cần phải làm chính là thông báo chuyện này với Phương Uyển Kỳ trước, nhất định phải để làm chuẩn bị tâm lý trước....
Bình Luận (0)
Comment