Quan Sách

Chương 1180

Đầu xuân, ánh mặt trời đầu tiên của buổi sáng sớm ở Kinh Giang chiếu vào trong tòa nhà Thành ủy Kinh Giang. Hoa cỏ trong sân cũng nhuốm một màu xanh tươi mới.

Kinh Giang vốn gió thổi mưa giông trước cơn bão, vào thời khắc gió nổi mây vần như vũ bão, xuất hiện biến hóa khiến cho người ta không thể dự đoán được.

Đợi đến khi mưa gió qua đi, Kinh Giang đã sắp tới ngày xuân ấp áp hoa nở rồi!

Hôm nay hội nghị Thành ủy quyết định, hội nghị công tác kinh tế của Thành ủy bị hoãn lại, sẽ họp vào cuối tuần sau. Nhân vật số một Huyện ủy, nhân vật số một cục ủy ban trực thuộc thành phố, cần lập tức chuẩn bị, phải đóng góp trí tuệ và sức lực của mình cho sự thành công của hội nghị công tác kinh tế toàn thành phố lần này.

Trần Kinh đứng ở cửa sổ, nhìn ánh mặt trời chiếu rọi khắp nơi bên ngoài, trên bầu trời những áng mây chậm rãi bay, tâm tình chưa bao giờ dễ chịu như vậy.

Mối nguy lớn nhất từ ngày bước vào Kinh Giang tới nay, cuối cùng cũng kết thúc rồi.

Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy mở rộng ngày mai, rất nhiều người có lẽ trong lòng vẫn ảo tưởng, không cam chịu thất bại.

Nhưng những thứ định trước kia đều là phí công. Thành công của một sự việc luôn có rất nhiều nhân tố mà con người không cách gì nắm bắt được.

Nhưng đối với Trần Kinh mà nói, khi một việc tiến vào nhịp độ quen thuộc của hắn, hắn liền có tin tưởng mạnh mẽ vào bản thân mình. Không thể nghi ngờ, cục diện hiện nay tất cả đều tiến vào tiết tấu của Trần Kinh.

Hướng đi của cả sự việc cũng chưa hoàn toàn dựa theo tiết tấu của hắn.

May mà sự việc quay một vòng lớn, rốt cuộc lại trở về quỹ đạo ban đầu, đây có lẽ chính là cái gọi là cường nhân cường vận (chính là người mạnh mẽ giỏi giang thì vận mệnh cũng may mắn hơn)

Móc ra một điếu thuốc từ trong túi, châm lửa hít sâu một hơi, Trần Kinh quay đầu lại nhìn thấy phó bí thư thành ủy Đơn Gia Cường thận trọng đứng ở phía sau cách đó không xa.

Hắn hơi sửng sốt một chút, trên mặt hiện ra một nụ cười. chỉ ghế xô-pha nói:

- Lão Đơn! Ngồi đi! Anh đến chỗ này của tôi còn khách khí làm gì?

Đơn Gia Cường lúng túng cười một tiếng, nhưng cũng không ngồi, mà chỉ nói:

- Bí thư, ý tưởng điều chỉnh nhân viên liên quan đến đơn vị trực thuộc thành phố của ngài lần trước, chúng tôi đã dần thực hiện trong khoảng thời gian này, đã vạch ra một bản kế hoạch sơ bộ bước đầu, hôm nay tôi đưa tới mời ngài xem qua.

Trần Kinh thản nhiên cười nói:

- Tốt, có kế hoạch rồi, công tác nhân sự về sau của chúng ta sẽ càng thêm thuận lợi. Bây giờ Kinh Giang chúng ta chính là thiếu nhân tài, nhất là thiếu nhân tài có khả năng làm việc thực tế, cụ thể.Lão Đơn, anh là lão đồng chí của Kinh Giang. Về phương diện này anh phải kiểm định thật tốt, phải có khả năng thực hiện không bám vào một khuôn mẫu nhất định, cất nhắc một số người có tài cán lên vị trí lãnh đạo.

Đơn Gia Cường liên tục đồng ý, nhưng trong lòng thì xấu hổ tới cực điểm.

Thế cục biến đổi của Kinh Giang có thể nói là nghiêng trời lệch đất. Mắt thấy Trần Kinh trở thành tâm điểm cho mọi người chỉ trích, dường như khó có thể xoay mình.

Cũng không ngờ, trong một đêm, tình thế hoàn toàn biến đổi đảo ngược. Trần Kinh không những có thể loại bỏ hoàn toàn những tin tức tiêu cực. Mà hơn thế nữa còn trực tiếp phê bình nghiêm khắc đối thủ, hắn vừa động thủ, cơ hồ liền không lưu lại cho người khác bất cứ cơ hội nào.

Thời gian vài ngày, một nhóm lớn quan chức bị mang đi điều tra, toàn bộ xưởng đóng tàu Kinh Giang hầu như đều đảo lộn rồi, thủ đoạn sấm chớp như vậy, hiệu quả thật khiếp sợ, giống như sấm sét giữa ban ngày, đều hù dọa lòng can đảm của rất nhiều người.

Những người tích cực dẫn đầu phản đối Trần Kinh lúc trước, có một số còn kết thành cái gọi là đồng minh, thế nhưng những cái gọi là đồng minh này trong khoảnh khắc liền sụp đổ tan rã rồi.

Tai vạ tới nơi từng người đều ai có đường người ấy tự lo, vợ chồng chung chăn chung gối chung giường còn có thể như vậy huống chi là một đám người ô hợp.

Đơn Gia Cường đã bỏ lỡ một cơ tội tuyệt hảo để giành được sự tín nhiệm của Trần Kinh.

Không chỉ có như vậy, ông ta đã có thể đoán được rõ ràng thời gian sau này của bản thân mình rồi, sau này trên chính đàn Kinh Giang cái tên Đơn Gia Cường nhất định sẽ dần phai nhạt đi.

Có lẽ phó bí thư tỉnh ủy chính là cương vị cuối cùng ông làm.

Làm chính trị có đôi khi một phút đồng hồ thực sự cũng quá dài rồi…

Đơn Gia Cường bây giờ hối tiếc cũng không còn kịp nữa.

Cũng hối tiếc không kịp còn có Trưởng ban thư ký Tiếu Hàm.

Tuy nhiên Tiếu Hàm từ đầu tới cuối đều duy trì nhất trí cao độ với Trần Kinh, anh ta thậm chí có chút cảm ơn Uông Minh Phong cắt đứt đem toàn bộ đường lui của minh, thúc ép anh ta không thể không bám chặt lấy Trần Kinh.

Anh ta tin tưởng trải qua thử thách lần này, vị trí thư kí Trưởng ban thư ký của anh ta có thể bình chân như vại (không cần lo lắng rồi)

Thế nhưng nghĩ lại, anh ta so sánh với Thang Dịch Dương, còn có Liễu Tân Lâm, rõ ràng biểu hiện có chút nôn nóng, tại thời khắc mấu chốt lại ít tín nhiệm và ủng hộ Trần Kinh.

Anh ta nhớ lại bộ dạng lo ngay ngáy mấy ngày trước của mình, bây giờ cũng phải xấu hổ đỏ mặt, cảm thấy bản thân thật sự là mất thể diện đem mặt mũi quăng về tới nhà rồi.

Tự mình hiểu rõ ràng tất cả những điều này đều là một ván cờ, tất cả Trần Kinh đều nắm trong lòng bàn tay, lại còn biểu hiện ra lòng tin không đủ, một chút khôn ngoan cũng không có, thật sự là tiết lộ nội tình của bản thân rồi.

Nói đến âm mưu quỷ kế, nói đến bố trí tình hình hạ cạm bẫy, Tiếu Hàm anh ta từ trước tới nay luôn luôn tự tin.

Thế nhưng dùng âm mưu giống như Trần Kinh, bố trí đại cục, một tấm vải bạt bố trí xong liền giải quyết toàn bộ vấn đề doanh nghiệp nhà nước của Kinh Giang, đây là điều Tiếu Hàm cho tới nay chưa từng nghĩ tới, cũng hoàn toàn không nắm chắc.

Cái này giống như một người núp trong bóng tối thời gian dài, đã quen coi người khác làm bia ngắm, hiện tại biến hóa nhanh chóng, đường đường chính chính đứng ở chỗ sáng, bản thân mình chính là một cái bia ngắm, chờ những người đâm sau lưng tới, cái loại cảm giác này khiến cho Tiếu Hàm hết sức khó chịu.

Rút kinh nghiệm xương máu Tiếu Hàm cảm thấy bản thân mình còn rất nhiều chỗ cần phải học tập và thích ứng.

Làm Trưởng ban thư ký của Trần Kinh không dễ, tuyệt đối không phải hời hợt qua loa, tùy tiện là có thể làm tốt công việc này.



Tỉnh ủy Sở Giang, phòng họp số 1Tỉnh ủy.

Hội nghị Tỉnh ủy mở rộng hôm nay bởi vì có Thủ tướng Lý tới nghe, toàn bộ hội trường có vẻ đặc biệt nghiêm túc.

Thế nhưng nghiêm túc như vậy, cũng không gây trở ngại cho việc tranh luận quyết liệt trong hội trường.

Sau khi hội nghị bắt đầu, nhằm vào vấn đề nhắm vào là xưởng đóng tàu Kinh Giang, nhanh chóng đưa tới những tranh luận kịch liệt của nhân viên tham dự hội nghị. Mà trong trận tranh luận kịch liệt này, không nghi ngờ gì, Trần Kinh trở thành nhân vật chủ yếu.

Để chuẩn bị cho hội nghị ngày hôm nay, Trần Kinh đã chuẩn bị hàng loạt tài liệu và hồ sơ. Những hồ sơ này bao gồm tài liệu về tất cả các vấn đề tồn tại từ khi xưởng đóng tàu Kinh Giang khởi nghiệp tới khi lụn bại, bao gồm tài liệu chi tiết vụ án 12.26.

Thông qua những tài liệu và hồ sơ này, những người tham dự hội nghị có thể thấy rất rõ ràng ngay từ đầu, Trần Kinh đã bắt đầu những sắp đặt lớn đối với doanh nghiệp nhà nước Kinh Giang.

Mà vấn đề bên trong doanh nghiệp nhà nước Kinh Giang, sự phức tạp khúc mắc lợi ích giữa doanh nghiệp nhà nước và chính quyền, thông qua những hồ sơ này, tất cả mọi người đều có thể thấy rõ ràng rành mạch.

Cũng biết Kinh Giang có rất nhiều vấn đề, cũng biết doanh nghiệp nhà nước Kinh Giang là một vấn đề nan giải từ lâu.

Vào thời điểm cải cách doanh nghiệp nhà nước năm 98, một nhóm lớn doanh nghiệp nhà nước bị cưỡng chế để vứt bỏ gánh nặng, dẫn đến hàng loạt công nhân viên chức của các doanh nghiệp bị thất nghiệp. Kinh Giang trở thành thành phố thất nghiệp.

Bởi vì công nhân viên chức thất nghiệp chạy đầy đường, chính quyền thiếu những suy nghĩ phát triển đúng đắn, dẫn đến mâu thuẫn xã hội trở nên gay gắt, trung ương và Tỉnh ủy không thể không kêu gọi biện pháp cấp bách là dừng cải cách đối với các doanh nghiệp nhà nước.

Lúc này dừng lại, tệ nạn kéo dài lâu ngày của các doanh nghiệp nhà nước không có cách nào khác giải quyết, mà các vẫn đề mới càng liên tiếp xuất hiện.

Doanh nghiệp nhà nước Kinh Giang trở thành cảng tránh gió sau cùng cho lợi ích đoàn thể của công chức, mấy năm trở lại đây, đã trở thành một khối pháo đài phản động.

Ai dám đánh vào chủ nghĩa của doanh nghiệp nhà nước Kinh Giang, người đó mạo phạm tới lợi quần thể lợi ích quần thể hùng mạnh của Kinh Giang.

Thành phần của quần thể này vô cùng phức tạp, từ công chức tầng cơ sở nhất đến nhân viên quản lý trong nội bộ doanh nghiệp nhà nước, còn dính dáng tới hàng loạt các cán bộ đã về hưu, nhân sĩ xã hội có tiếng, quan viên cao cấp trung ương.

Ở trong đó vướng mắc nhiều lợi ích như vậy, dẫn đến Kinh Giang từ sau cải cách doanh nghiệp nhà nước những năm 98, hầu như chính là nửa bước khó đi.

Bộ máy mấy nhiệm kỳ trước, lúc nhân vật số một nhận chức đều tuyên thệ phải làm cải cách mỗi ngày, thế nhưng mãi cho đến khi bọn họ giải nhiệm (hết nhiệm kỳ), cải cách chưa từng tiến lên phía trước nửa bước.

Kêu gọi cải cách của Kinh Giang càng ngày càng tăng cao, nhưng lại không hề có một bước tiến triển, kinh tế Kinh Giang cũng đi xuống bởi vì con sông lớn này. Cả Kinh Giang cũng trở thành thành phố của vấn đề.

Quầng sáng của thành phố công nghiệp Kinh Giang đã không có được vinh quang của ngày trước nữa, doanh nghiệp nhà nước cũng dường như trở thành khu vực cấm, ai cũng không dám động đến xui xẻo này.

Còn hôm nay,Trần Kinh thông qua lượng lớn hồ sơ, và thông qua tranh luận kịch liệt của các cán bộ lãnh đạo chủ yếu của toàn tỉnh, thông qua vụ án này của xưởng đóng tàu Kinh Giang, đem tầng tầng lớp lớp vấn đề nội bộ của doanh nghiệp nhà nước Kinh Giang, toàn bộ vạch trần khiến tất cả mọi người đều nhìn thấu doanh nghiệp nhà nước Kinh Giang đã tới mức độ nào.

Giới quan lại, doanh nghiệp nhà nước Kinh Giang, đủ loại đoàn thể lợi ích tột cùng là điên cuồng ngang ngược tới trình độ nào.

Sau khi hắn báo cáo xong tất cả nội dung tài liệu với hội nghị, hội trường một mảnh yên lặng.

Liên quan tới vấn đề Trần Kinh không lo lắng về hình tượng Kinh Giang, dùng hành động cực kỳ nguy hiểm và hy sinh sự ổn định khu vực làm để dụ rắn ra khỏi hang, chủ động để lộ những vấn đề nghi vấn, cuối cùng không ai nhắc tới nữa.

Trần Kinh nói rất rõ ràng, xử lí vấn đề Kinh Giang, không có dũng khí thì không làm được, dựa theo phương pháp xử lý thông thường thì không được, không mạo hiểm không được, không có quyết tâm đọ sức sống chết một trận với lợi ích đoàn thể lại càng không được.

Trần Kinh đồng ý bản thân không ra bài dựa theo nhưng quy tắc thông thường, tiếp thu hết toàn bộ những nghi vấn của người khác.

Lần này đây Kinh Giang hy sinh quá lớn rồi, bất luận là một mình Trần Kinh hay là toàn bộ ban nghành Kinh Giang đều làm vật hy sinh thật lớn.

Dụng ý xấu của truyền thông, đưa tin bóp méo sự thật, những lời chửi bới của cộng đồng mạng, xã hội mất lòng tin đối với lãnh đạo và quan viên Kinh Giang, tất cả những điều này đều là vật hy sinh của Kinh Giang.

Nhưng Trần Kinh chỉ có một câu nói, ai làm bí thư Thành ủy Kinh Giang mà có phương pháp tốt hơn để giải quyết vấn đề doanh nghiệp nhà nước?

Câu nói này khiến cho tất cả mọi người lặng ngắt như tờ.

Khi Trần Kinh báo cáo các vấn đề liên quan cuối cùng xong, hắn có chút kích động, hắn chỉ vào tập tài liệu dày cộp trên bàn nói:

- Các đông chí, tôi hy vọng các cán bộ lãnh đạo chúng ta đều nghĩ xem, chúng ta triệu tập hội nghị thường vụ Thành ủy, chỉ là làm một dự bán bước đầu đối với vấn đề của xưởng đóng tàu Kinh Giang, thế nhưng suy nghĩ nho nhỏ này, lại trở thành một mồi lửa gây ra vụ 12.26

Quyết sách của hội thường vụ Thành ủy không hề có bí mật gì để nói, đến ngày hôm sau toàn bộ người dân Kinh Giang đều biết.

Ngay sau đó ngay cả người qua đường cũng tụ tập lại xem xưởng đóng tàu, có công nhân viên chức xúi dục biểu tình gây rối, có phần tử cố ý bịa ra lời đồn tin nhảm nhí bôi nhọ Đảng ủy chính quyền. Có phần từ hắt nước bẩn hướng lên người Trần Kinh tôi giống. Sau đó phóng viên toàn tỉnh đều được động viên, quan chức từ trên xuống dưới đều được động viên.

Từ tất cả các dấu hiệu này xem ra, cái mà bọn họ làm chính là một trận cải cách chính trị.

Bọn họ thậm chí có thể thông qua những thủ đoạn này gần như dễ dàng quyết định loại bỏ đi một bí thư Thành ủy, thật đáng giận và hoang đường, thật cả gan làm loạn đến mức độ nào?

Trần Kinh vừa chuyển đầu đề câu chuyện vừa nói:

- Vấn đề của xưởng đóng tàu Kinh Giang chỉ là một vấn đề, thế nhưng lại phản ánh tầng tầng lớp lớp vấn đề của King Giang. Mà Kinh Giang lại chỉ là một thành phố của Sở Giang, toàn bộ tỉnh Sở Giang của chúng ta có bao nhiêu vấn đề? Hôm nay chúng ta họp hội nghị thường vụ Tỉnh ủy mở rộng, tôi chức vị thấp lời nói ra không có trọng lượng.

Tôi cũng chỉ nói tới đây, tôi tin tưởng lời nói của mình có thể khiến các vị lãnh đạo có một chút suy nghĩ cùng đồng cảm....
Bình Luận (0)
Comment