Quan Sách

Chương 1275

Cuối năm nay, đối với nước cộng hòa mà nói, nhất định là năm điều chỉnh lớn về nhân sự.

Nhìn chung phát triển và cải cách toàn quốc trong năm nay, đặc điểm chủ yếu vẫn là sự phát triển không cân bằng giữa các vùng, đầu tư tài sản cố định vẫn cao không hạ, phân hóa giàu nghèo ngày càng chênh lệch lớn, bong bóng bất động sản bắt đầu xuất hiện.

Ngoài ra, lĩnh vực kinh tế thực thể đang gặp phải sự tấn công trước nay chưa từng có, sản nghiệp tài chính phát triển quá độ, bong bóng nghiêm trọng, tâm lý đầu cơ của xã hội đạt tới đỉnh cao trước nay chưa từng có, tình hình toàn bộ nền kinh tế không có gì lạc quan.

Nhìn chung, sự chuyển đổi hình thức của kinh tế sản nghiệp khu vực duyên hải tăng cao, bước đi điều chỉnh kết cấu kinh tế chậm chạp, động lực tiếp tục gia tăng cải cách không đủ.

Kinh tế trung tây bộ phát triển chậm chạp, các tỉnh thành về mặt phát triển kinh tế bản địa thiếu quy hoạch chính xác hợp lý, dẫn tới hình thế kinh tế toàn xã hội không lạc quan được.

Ở thời điểm như vậy, lãnh đạo trung ương thấy được tính nghiêm trọng của vấn đề, cuối năm lãnh đạo các tỉnh thành về thủ đô báo cáo công tác. Trung ương đã xác định rõ phải điều chỉnh nhân sự toàn quốc, đề xuất phải ưu hóa bộ máy cán bộ các tỉnh thành, đặc biệt đề bạt những cán bộ trẻ ưu tú lên vị trí mới, mà phải quyết đoán bãi miễn những cán bộ có vấn đề.

Truyền thông đối với việc điều chỉnh cuối năm tỏ ra rất chú ý. Trước tiên, điều chỉnh lớn lãnh đạo chủ chốt các tỉnh thành của địa khu trung nguyên, phát pháo đầu tiên bắt đầu từ tỉnh Sở Giang.

Trung ương bổ nhiệm nguyên Phó chủ tịch tỉnh thường vụ tỉnh Sở Bắc Thu Tự Trung đảm nhiệm phó bí thư, phó chủ tịch, quyền chủ tịch tỉnh Sở Giang. Chức quyền chủ tịch tỉnh Lã Quân Niên bị miễn, điều Lã Quân Niên đảm nhiệm chủ nhiệm hội nghị thường vụ hội đồng nhân dân tỉnh Sở Giang.

Trung ương bổ nhiệm, đồng chí Lôi Minh Phong đảm nhiệm Uỷ viên thường vụ, phó chủ tịch tỉnh Sở Giang,

Trung ương bổ nhiệm Tôn Thiên Thạch đảm nhiệm phó bí thư Tỉnh ủy Sở Giang.

Ba thông báo bổ nhiệm và miễn nhiệm của Ban tổ chức trung ương gần như tuyên bố cùng một ngày. Mà cuộc điều chỉnh lớn bộ máy các tỉnh khu vực trung nguyên liền từ từ kéo tấm màn che ra.

Trần Kinh ở thủ đô, cũng có thể tưởng tượng ra cuộc điều chỉnh nhân sự này, khiến Sở Giang nổi sóng như nào.

Tỉnh Sở Giang vẫn luôn là nơi bị bên ngoài đánh giá là địa phương phe phái phức tạp. Từ tiết tấu lần điều chỉnh này, trung ương chắc chắn cũng suy xét tới điểm này, điều chỉnh rất có tính đối tượng.

Mấy năm nay ở Sở Bắc, Thu Tự Trung biểu hiện rất sáng láng, rõ ràng điều chuyển từ cao xuống tới Sở Giang, điều này có lẽ cũng chính là thể hiện ý chí nào đó của trung ương.

Còn phó bí thư Tôn Thiên Thạch, trước kia chính là cán bộ của Sở Giang. Sau đó tới Lỗ Đông đảm nhiệm trưởng ban tổ chức. Lần này trung ương lại một lần nữa sắp xếp ông ta về Sở Giang, không thể nghi ngờ cũng chính là suy xét tới việc ông ta quen với Sở Giang, hy vọng ông ta có thể đem lại những thay đổi mới cho Sở Giang.

Về phần Lôi Minh Phong điều đi nơi khác, không thể xem là đề bạt. Nên coi là để Lôi Minh Phong tránh được một việc xấu hổ.

Lôi Minh Phong đảm nhiệm bí thư Thành ủy, năm ngoái không nghi ngờ chính là một năm thất bại. Không nói hạ thấp uy tín, ít nhất cũng là đầu tóc đầy bụi.

Vào lúc này, điều chỉnh cương vị cho anh ta, đương nhiên là để cho anh ta có cơ hội bắt đầu lại. Dù sao anh ta vẫn còn trẻ, bản thân có năng lực tương đối, cấp trên cũng không phải không để tâm tới sự phát triển của người này.

Bộ máy Sở Giang điều chỉnh khá nhiều.

Trần Kinh căn bản không đự đoán được, mình ở tận thủ đô, vẫn bị trúng đạn.

Không biết ai truyền tin ra ngoài trước, nói bí thư Thành ủy Kinh Giang sẽ thăng nhiệm ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, hơn nữa sẽ thay thế Lôi Minh Phong đảm nhiệm bí thư Thành ủy Sở Thành.

Để chứng minh sự chính xác của tin đồn, có người thậm chí còn đưa ra cái gọi là phương án quy hoạch phát triển kinh tế khu Sở Thành của Tỉnh ủy.

Sáu tháng cuối năm nay, bí thư Ngũ đề xuất phải lấy tỉnh thành làm trung tâm xây dựng vòng tròn hợp tác, nâng cao sức cạnh tranh trung tâm của toàn bộ Sở Thành và các thành phố xung quanh.

Còn sau đó, nhiều người của phòng nghiên cứu chính sách, Tỉnh ủy và Uỷ ban nhân dân tỉnh đều tâp trung vào chỉ thị này của bí thư Ngũ, bắt đầu chế định quy hoạch phát triển cụ thể.

Hiện tại quy hoạch phát triển chỉnh thể đã ra lò, rất có thể trong hội nghị công tác kinh tế Tỉnh ủy năm nay, quy hoạch này sẽ chính thức ra sân khấu. điều này thể hiện, Sở Thành cần phải càng mạnh hơn, càng cần lãnh đạo có năng lực hơn tới đảm nhiệm nhân vật số một.

Mà hiện tại toàn bộ tỉnh Sở Giang, phù hợp điều kiện trên cũng chỉ có Trần Kinh.

Trần Kinh ở thủ đô nhận được cuộc điện thoại liên quan tới tin đồn này, hắn chấn động, phản ứng đầu tiên là phủ nhận.

Nói đùa gì vậy? Sự phát triển của Kinh Giang vừa có khởi sắc, khó khăn của Kinh Giang vừa qua, mình lại đảm nhiệm bí thư Sở Thành, điều này chẳng phải quá hoang đường sao?

Tuy nhiên, rõ ràng Trần Kinh đánh giá thấp lực thẩm thấu của tin đồn.

Trong thời gian mấy ngày hắn nhận được điện thoại, tin Trần Kinh tới đảm nhiệm Uỷ viên thường vụ Tỉnh ủy Sở Giang, đảm nhiệm bí thư Thành ủy Sở Thành không ngờ đã bắt đầu truyền ra trong giới cấp cao của thủ đô.

Càng khiến Trần Kinh dở khóc dở cười chính là, hắn bắt đầu nhận được điện thoại chúc mừng từ nhiều nơi.

Trong đó, Phương Liên Kiệt cũng hồ đồ gọi điện tới, bị Trần Kinh răn đe một trận bảo anh không có chủ kiến, bảo sao hay vậy.

Rất rõ ràng, tiêu điểm chú ý của mọi người là Trần Kinh thăng chức lên cấp bộ. Trần Kinh vừa qua năm bản mệnh, rõ ràng thăng tới cấp thứ trưởng, điều này sẽ mở đường khơi dòng cho việc cán bộ trẻ nước cộng hòa thăng cấp.

Thậm chí có người đã bắt đầu tuyên dương, độ tuổi Trần Kinh thăng tới cấp thứ trưởng, so với Hách Danh năm đó còn sớm hơn năm tháng.

Mà sau lần này Trần Kinh được đề bạt, hắn cũng trở thành cán bộ cấp thứ trưởng trẻ nhất cả nước.

Đối diện với những nghị luận và phân tích này, Trần Kinh bị làm phiền không ít.

Thậm chí ngay cả tết âm lịch hắn cũng không được yên.

Một mặt, hắn cười nhạt với những lời đồn này, nhưng mặt khác, hắn cẩn thận phân tích, lại thấy những lời đồn này không nhất định đã là vô căn cứ.

Vì trước đó, Ngũ Đại Minh từng có một cuộc nói chuyện dài với hắn.

Trong cuộc nói chuyện đó, thái độ của Ngũ Đại Minh rất rõ ràng, đó là nói cho Trần Kinh, cương vị công tác của hắn sẽ được điều chỉnh.

Hiện tại Ngũ Đại Minh đưa ra kế hoạch vòng kinh tế bao quanh Sở Giang. Trần Kinh từng đảm nhiệm bí thư Thành ủy Kinh Giang, rất quen thuộc với cục diện kinh tế của Kinh Sở, cơ sở quần chúng của hắn tốt, cơ sở cán bộ cũng tốt.

Phân công Trần Kinh làm bí thư Thành ủy Sở Thành, chẳng phải là lựa chọn thích hợp nhất sao?

Trong lòng Trần Kinh nghĩ tới đây, liền hết sức bất đắc dĩ.

So với sự nghị luận sôi nổi và hưng phấn quá độ của những người bên ngoài, biểu hiện của Trần Kinh rất tỉnh táo, thậm chí có chút bất đắc dĩ.

Hắn thật sự không muốn là bí thư Thành ủy Sở Thành. Kinh Giang mấy năm nay, hắn quá mệt rồi. Thật vất vả mới làm tốt công tác của Kinh Giang, hiện tại lại ném cho hắn một cái sạp loạn, mình chẳng phải trở thành đội viên cứu hỏa rồi sao?

Vì chuyện này Trần Kinh từng gọi điện một lần cho Ngũ Đại Minh.

Trong điện thoại, thái độ của Ngũ Đại Minh mờ ám nói:

- Trần Kinh, nói với cậu, để cậu nghỉ ngơi cho tốt, trong thời gian này cậu không phải làm việc. Cậu đã là cán bộ cao cấp của Đảng rồi, sao một chút tin đồn cũng không chống đỡ được?

Hơn nữa, cho dù để cậu đảm nhiệm bí thư Thành ủy Sở Thành, đó cũng là do tín nhiệm lớn của tổ chức đối với cậu.

Cậu cho là ai cũng có thể đảm nhiệm vị trí bí thư Thành ủy Sở Thành sao?

Sở Thành là danh thiếp của Sở Giang chúng ta. Xây dựng Sở Thành liên quan tới thể diện của toàn bộ Sở Giang. Để cậu đảm nhiệm bí thư Thành ủy Sở Thành, cậu thấy oan ức quá à?

Trần Kinh vừa nghe Ngũ Đại Minh nói vậy, trong lòng hắn có chút khó chịu, tùy tiện nói:

- Bí thư, nếu trưng cầu ý kiến cá nhân của tôi đối với lần bổ nhiệm này, tôi khẳng định không đồng ý. Tình cảm của tôi đối với Kinh Giang khó có thể dứt bỏ, tôi tình nguyện ở lại Kinh Giang tiếp tục công tác.

Ngũ Đại Minh khẽ hừ một tiếng nói:

- Được rồi, việc làm không chu đáo, cậu còn đòi hỏi gì tôi? Cậu ấy à, thật sự càng ngày càng nhạy cảm, lời đồn bát nháo bên ngoài mà cũng tin sao? Hoàn toàn không đáng tin mà.

Kết thúc cuộc nói chuyện với Ngũ Đại Minh, trong lòng Trần Kinh càng thêm mơ hồ.

Hắn suy nghĩ thật lâu, vẫn không thể đoán ra tin tức nào có giá trị trong lời nói của Ngũ Đại Minh. Cuối cùng rất bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể buộc mình không nghĩ tới chuyện này nữa.

Cũng may cuối năm rồi, năm nay cả nhà đoàn viên, Trần Kinh rất dễ dàng vùi dập nỗi lo của mình vào sự vui vẻ với gia đình đón tết.

Chiều giao thừa, Trần Kinh và Phương Uyển Kỳ dẫn theo con vui sướng trèo lên núi Bát Bảo, tế điện Phương lão tướng quân.

Chiều giao thừa tế tổ, cũng không phải truyền thống của Tây Bắc, đây là truyền thống của trung nguyên.

Theo truyền thống mấy năm nay của Phương gia, đều là ngày đó của tết âm lịch trèo lên núi Bát Bảo tế mộ lão tướng quân, tế tổ.

Nhưng gần đây Trần Kinh sợ xã giao nhiều, sợ những buổi nhiều người gặp mặt,. hắn liền bảo Phương Uyển Kỳ và con tới đó trước một ngày.

Lúc này thủ đô đang rết đậm, bông tuyết bay trong không trung, một nhà ba người nhà Trần Kinh đi một vòng, mặt ai cũng lạnh cóng.

Tiểu nha đầu Duyệt Giai vẫn luôn nghịch ngợm, còn nặn cầu tuyết chơi đùa, tay lạnh cóng đỏ bừng, vẫn vui không biết mệt.

Trần Kinh quay xuống chân núi, bỗng nhiên hào hứng, nói:

- Giai Giai, con thích chơi tuyết như vậy, chúng ta đánh trận tuyết, con và mẹ một đội, ba một đội, xem ai thắng, được không?

Phương Uyển Kỳ vừa nghe phải ném tuyết, biến sắc, trừng mắt nhìn Trần Kinh, nói:

- Anh càn quấy quá, anh vừa phẫu thuật, có thể điên như vậy sao?

Trần Kinh giang tay ra, nó:

- Em coi anh yếu đuối vậy sao? Một cuộc phẫu thuật sỏi thận đơn giản, có thể động tới xương cốt của anh sao?

Duyệt Giai ở bên cạnh vỗ tay nói:

- Ném tuyết thôi, ném tuyết, ba, con và ba một phe, mẹ là kẻ thù chugn của chúng ta.

Cô bé ma mãnh, vừa nói, cô bé đã đập một cục tuyệt vào người Phương Uyển Kỳ.

- Nha đầu này.

Phương Uyển Kỳ quát lớn, không cam lòng, cũng cúi người nặn một quả cầu tuyết.

Sau đó một nhà ba người, loạn chiến một hồi ngay dưới chân núi, cười nói vui vẻ.

Một chiếc Audi đen chạy chậm từ ven đường tới, đỗ xuống, lái xe ấn còi mấy tiếng.

Ba người nhà Trần Kinh sửng sốt, Phương Uyển Kỳ nhíu mày đi tới bên cạnh Trần Kinh, nhíu mày nói:

- Ai đấy?

- Là ông ngoại.

Trần Duyệt Giai đột nhiên hô lớn.

Cô bé bước đi rất nhanh về hướng ô tô.

Một tiếng cười sang sảng, cửa sau xe Audi mở ra, Phương Lộ Bình cao lớn đi ra

Từ xa ông ta đã vươn hai tay đón lấy Trần Duyệt Giai nói:

- Vẫn là Giai Giai nhà chúng ta tinh mắt, vừa nhìn liền nhận ra ông, mau lại đây, để ông ngoại ôm một cái, xem có lớn lên chút nào không?

Trần Kinh và Phương Uyển Kỳ ở phía sau nhìn nhau. Hai người gần như đồng thời bước nhanh hơn, đi tới chỗ Phương Lộ Bình.

Phương Lộ Bình ôm đứa bé, mặt tươi cười, vô cùng thân thiết và hiền lành...
Bình Luận (0)
Comment