Quan Sách

Chương 230

Trần Kinh ở Ban tổ chức cán bộ Thành ủy Trưởng phòng Cán bộ số 1 Đơn Điền Lâm cùng đi đến Thành ủy báo tin.

Trưởng ban thư ký Thành ủy Chu Thanh tự mình tiếp hắn, đãi ngộ là khá cao, bình thường phòng Thư ký có thư ký mới, ban Tổ chức cán bộ cùng đi đưa đến phòng Nhân sự báo tin, sau đó Phó trưởng ban thư ký gặp một chút, nói mấy lời cố gắng làm việc, việc này thế là xong.

Trưởng ban thư ký Thành ủy dù sao cũng là ủy viên thường vụ Thành ủy, thuộc loại lãnh đạo bậc cao cấp thành phố, một cán bộ Trưởng phòng điều động, làm sao kinh động đến y.

Nhưng thân phận Trần Kinh dù sao cũng đặc thù, hắn là thư ký của Bí thư Thành ủy, đồng thời hắn cũng là thân tín của Bí thư Thành ủy. Có hai điểm này, Chu Thanh gặp một lần Trần Kinh, liền trở thành khá tất yếu!

Chu Thanh đối nhân xử thế rất hài hòa, đeo đôi kính mắt, nhìn qua rất nho nhã.

Y nói:
- Trần Kinh a, mấy ngày nay tôi đều ngóng trông gặp cậu, hai ngày này bí thư công tác bề bộn nhiều việc, không có thư ký, tôi lâm thời phụ trách.

Y lắc lắc đầu, nói:
- Không được a, ý nghĩ tôi theo không kịp tiết tấu bí thư Ngũ, luôn làm lỗi, công tác cũng không đủ cẩn thận, bí thư đối với tôi thật sự là không hài lòng, hiện tại cậu đã đến thì tốt rồi, trọng trách của tôi rốt cục có thể hạ xuống!

Trần Kinh phản ứng rất nhanh, nói:
- Trưởng ban thư ký quản lý chính là đại sự, bí thư bắt đầu cuộc sống hàng ngày việc lớn việc nhỏ ngài tự nhiên không quen. Nhưng công tác về sau tôi chắc chắn nghiêm túc làm, làm không tốt, mong rằng ngài chỉ điểm cho.

Chu Thanh trên mặt tươi cười, nói:
- Nhất định, nhất định! Cậu làm công tác tất nhiên là không có vấn đề , tôi đối với cậu rất tin tưởng!

Y dừng một chút, nói:
- Như vậy, cậu trước tiên làm quen một chút các phòng thành ủy chúng ta, mọi người gặp nhau mãi thành quen thôi!

Chu Thanh cầm điện thoại đẩy một dãy số, chỉ có một lát, Mãn Diên Ba đẩy cửa tiến vào, y vừa thấy trần kinh, hai người đều có chút xấu hổ, Chu Thanh lại dường như không có việc gì nói:

- Phó Trưởng ban thư ký Mãn, buổi chiều đưa Trần Kinh đi làm quen một chút với các Phòng trong Thành ủy chúng ta, vốn là chuẩn bị mở một cuộc họp chào đón tiểu Trần, nhưng bí thư Ngũ rất phản cảm chuyện này, cũng liền miễn đi, hết thảy giản lược!

Mãn Diên Ba trên mặt nóng lên. Mấy ngày hôm trước dáng vẻ y bệ vệ kiêu ngạo, một lòng còn muốn Chu Thanh xuống dưới, sau đó y thuận lý thành chương tiến thêm một bước tiếp nhận chức Trưởng ban thư ký Thành ủy mà Chu Thanh đảm nhiệm.

Nhưng sự tình và y tưởng tượng được lệch khỏi quỹ đạo rất xa, trước kia vẫn thô rất to, Phương Khắc Ba cũng không như ý nguyện ngồi trên ngai vàng Bí thư Thành ủy. Tân Bí thư Thành ủy lại từ Tỉnh ủy điều động xuống đây. Chu Thanh không chỉ có không có chịu liên lụy, ngược lại là người thứ nhất được bí thư Ngũ xác định là Trưởng ban thư ký.

Có Ngũ Đại Minh làm chỗ dựa, Chu Thanh phản kích sắc bén mà hữu lực , y hơi hành động, Mãn Diên Ba liền không chịu nổi.

Mãn Diên Ba lúc này mới tỉnh táo nhận thức được, Thành ủy cho tới bây giờ đều là Chu Thanh nắm giữ trong tay, người ta chỉ có thao quang mịt mờ mà thôi. Hiểu được điểm này, Mãn Diên Ba lập tức điều chỉnh tâm tính, đối với Chu Thanh cúi đầu xưng thần, việc này rất nhanh làm mọi mặt của Mãn Diên Ba hạ xuống.

Nhưng hôm nay, Thành ủy bỗng nhiên lúc lại nhiều thêm một người - Trần Kinh.

Trong mắt Mãn Diên Ba, Trần Kinh chính là "Người dưới", Mãn Diên Ba trước mặt người dưới, vẫn đều có một loại gần như cảm giác cố chấp về sự ưu việt. Cũng chính là cái loại cảm giác về sự ưu việt này quấy phá, y cho tới bây giờ vốn không cảm thấy Trần Kinh có gì đáng giá trong mắt y.

Nếu như không là thế này, có quan hệ với Mã Bộ Bình, Mãn Diên Ba sẽ bị Trần Kinh ở Lễ Hà làm cho xấu hổ như vậy?

Sớm biết như thế, làm gì lúc trước, ba mươi năm Hà Đông, bốn mươi năm Hà Tây, hiện tại Trần Kinh tiến Thành ủy , tuy rằng trên danh nghĩa là cấp dưới Mãn Diên Ba, nhưng thực tế là chuyện gì xảy ra, thì thật khó nói!

Hiện tại Thành ủy chủ nhân là Ngũ Đại Minh, Trần Kinh là thư ký Ngũ Đại Minh. Về phần Mãn Diên Ba, y vẫn phục vụ Phương Khắc Ba.

Sau khi Ngũ Đại Minh đến nhậm chức, vị trí Phương Khắc Ba cũng đã đủ tinh tế , điều y cần chính là nhanh chóng từ trong trạng thái trước kia đi ra, một lần nữa tìm đúng vị trí của mình.

Tại thời khắc này Mãn Diên Ba ở Thành ủy có thể nổi bật so với Trần Kinh sao?

Mãn Diên Ba rất xấu hổ, mặt đều phiếm màu xanh. Lúc trước Mã Bộ Bình lấy quan hệ ra nhờ cậy y, muốn y ra mặt đưa Trần Kinh tiến Thành ủy, thời điểm ấy dáng vẻ Mãn Diên Ba bệ vệ như thế nào?

Y giả vờ giả vịt ra đề thi cho Trần Kinh, sau đó lại làm như thật lời bình, cái gọi là lời bình chính là trực tiếp loại bỏ Trần Kinh khỏi chuyện Bí thư Thành ủy chọn người.

Y khẳng định Trần Kinh không thể vào Thành ủy làm thư ký, hiện tại người ta không chỉ vào Thành ủy, hơn nữa trở thành thư ký thứ nhất Thành ủy, như vậy châm chọc, Mãn Diên Ba đã đen càng đen, cũng có chút không thể chịu được, thật sự là chân tay luống cuống!

- Chào phó Trưởng ban thư ký Mãn! Làm phiền Phó Trưởng ban thư ký Mãn giúp tôi đi gặp các đồng chí!
Trần Kinh ngang nhiên đúng Mãn Diên Ba nói, hắn nói mỉm cười, khá tự nhiên, coi như giữa hai người căn bản không tồn tại bất luận ân oán gì.

Mãn Diên Ba hơi sửng sốt, gật đầu nói:
- Xin chào, xin chào! Cậu... vậy...

Mãn Diên Ba muốn nói vài lời khách sáo, nhưng khi mở miệng lại phát hiện nói cái gì cũng là không thích hợp.

Bình thường lời khách sáo nói là tôi đã sớm xem trọng cậu vân vân, lời này Mãn Diên Ba làm sao cũng nói không nên lời, y không xem trọng nhất chính là Trần Kinh, cho rằng Trần Kinh rất cá nhân, tính tình rất nỏng nảy, không thích hợp đảm nhiệm công tác thư ký. Hiện tại Trần Kinh dùng thực tế hành động đánh trả kết luận của y, hắn có thể làm tốt công việc này.

Y lại muốn nói, Trần Kinh không cần quá khách khí, giúp Trần Kinh đến gặp đồng sự là công tác của y. Nhưng thốt ra lời này lại, là dư thừa, Trần Kinh người ta mới không khách khí.

Trần Kinh là điển hình không kiêu ngạo không siểm nịnh, vừa không lấy chuyện quá khứ cố tình làm khó Mãn Diên Ba, cũng không ở trước mặt Mãn Diên Ba tỏ kiêu ngạo. Thái độ của hắn bình thản, tự nhiên, Mãn Diên Ba nếu chủ động nhắc tới chuyện quá khứ, không phải tự mình tìm xấu hổ sao?

Trần Kinh và Mãn Diên Ba đối thoại, Chu Thanh bên cạnh thu hết vào đáy mắt, trong lòng y âm thầm gật đầu, đối với Trần Kinh cũng là rất thưởng thức.

Y nghĩ thầm rằng bí thư Ngũ quả nhiên là tuệ nhãn thức anh tài, Trần Kinh tuổi còn trẻ, có tài hoa càng có khó được chính là tâm tính hắn thành thục lão đạo, rất có lòng dạ cùng khí độ, điểm này ở trên người người trẻ tuổi là càng đáng quý!

Cứ việc Thành ủy đều biết rằng bí thư Ngũ khâm điểm một thư ký, mọi người đối với Trần Kinh đến đều có chuẩn bị tâm lý.

Nhưng khi Trần Kinh chân chính tới trước mặt mọi người, sau khi chính thức tiến vào Thành ủy đi làm, vẫn ở Thành ủy tạo thành chấn động không nhỏ.

Trần Kinh rất trẻ tuổi, vừa mới hai mươi lăm tuổi, ở Thành ủy là trẻ nhất. Thành ủy cũng là nhân tài đông đúc, rất nhiều người viết nhiều năm báo chí, có thể nói là đầu bạc nghèo kinh, kinh nghiệm lý lịch rất đầy đủ.

Nhưng bí thư Ngũ vì sao liền cố tình khâm điểm một người trẻ tuổi như vậy đảm nhiệm thư ký? Người trẻ tuổi này sẽ có chỗ hơn người?

Trần Kinh được Mãn Diên Ba dẫn vào Thành ủy cùng đồng sự các phòng gặp mặt, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được các loại ánh mắt khác nhau. Có ghen tị, có hâm mộ, có tò mò, có không cho là đúng, đương nhiên, còn có số rất ít ánh mắt sùng bái, khiến Trần Kinh cảm thấy rất bất ngờ.

Trần Kinh trong lòng hiểu rõ, về sau chính mình tại đây trong cái vòng tròn này cần chân chính triển lộ thực lực, mới có thể dần dần được mọi người tôn trọng và nhận thức.

Trần Kinh hiểu điểm này, hắn ở phương diện nói chuyện cũng liền lời ít mà ý nhiều, cơ bản đều là lời khách sáo, ngắn gọn trực tiếp, không có bất luận cái gì cong cong quải quải. Hành động này của hắn, khiến rất nhiều người cảm thấy Trần Kinh làm việc sẽ là sạch sẽ lưu loát, nói không chừng thực sự chỗ hơn người.

Mãn Diên Ba đưa Trần Kinh dạo qua một vòng, không sai biệt lắm đi ra là lúc tan tầm, hôm nay Ngũ Đại Minh thăm hỏi người có công, phải khuya mới trở về. Trần Kinh hôm nay còn chưa bắt đầu công tác, hắn đi vòng xong, Mãn Diên Ba một lần nữa đưa hắn lại văn phòng Chu Thanh.

Chu Thanh cười ha hả nói :
- Tiểu Trần, cảm giác thế nào? Đối với hoan nghênh quen dần đi?

Trần Kinh nói:
- Quen được một ít, Thành ủy bộ phận nhiều, người cũng nhiều, so với Huyện ủy cơ cấu phức tạp. Tôi mới đến, cảm giác có chút hoa cả mắt!

Chu Thanh hơi sửng sốt, cười ha hả nói :
- Tiểu Trần cậu rất khiêm tốn! Cậu mà như cán bộ ở tỉnh tới, đại trường hợp thấy được hơn. Thành ủy thành phố Đức Cao này coi như là cơ cấu phức tạp?

Trần Kinh còn thật sự gật gật đầu nói:
- Đích xác phức tạp, tôi rất dụng tâm , vẫn là có rất nhiều điều này nọ cần tiêu hóa!
Hắn dừng một chút, đối với Chu Thanh nói:
- Trưởng ban thư ký, không dối gạt ngài, tôi cho tới bây giờ vốn chưa làm công tác thư ký. Tôi cảm thấy chính mình cũng không thích hợp làm công tác thư ký, nhưng lúc này đây, bí thư Ngũ để mắt tôi, đưa tôi tới vị trí này. Lời nói thật, tôi hiện tại đều rất không yên!

- Trưởng ban thư ký, về sau như vậy ngài xem cũng không thể được! Trong công tác tôi gặp khó khăn tôi xin thỉnh giáo ngài, có cái gì không rõ ràng lắm tôi xin mời ngài nêu ra, mong rằng ngài vui lòng chỉ giáo!

Chu Thanh mày nhíu lại, có chút kinh ngạc cao thấp đánh giá trần kinh.

Ở trong cảm giác của y, Trần Kinh tuổi trẻ đắc chí, lại là thân tín của bí thư Ngũ, khẳng định sẽ thể hiện một phen trước mình. Chu Thanh sẽ không nghĩ tới Trần Kinh sẽ ngược lại, y nghĩ vẫn là phối hợp với Trần Kinh.

Hiện tại Trần Kinh không ngờ nói ra những lời này, khiến y chưa từng dự đoán được. Xem vẻ mặt Trần Kinh, nói ra vô cùng thành khẩn, nhưng Chu Thanh lại không thể nào tin.

Trong quan trường lăn đi đánh lại nhiều năm, Chu Thanh đã sớm xem hết các loại ngụy trang , có một số người bề ngoài nói được than thở khóc lóc, quay đầu đi lại lộ vẻ làm theo ý mình.

Trên mặt cười ha hả xuất phát từ nội tâm, sau lưng cầm dao nhỏ lại vô số kể, Trần Kinh này vừa mới nhậm chức lại biểu hiện vậy, y làm sao sẽ tin?

- Tiểu Trần, công tác thư ký cũng không phức tạp, bằng trí thông minh của cậu, rất nhanh liền thích ứng! Lại nói tiếp cậu và tôi hai người đều là vì bí thư phục vụ, giao lưu lẫn nhau là được, chỉ điểm thật sự là không dám nhận a!
Chu Thanh cười ha hả nói.

Trần Kinh không nói gì nữa, hắn rõ ràng, nói cái gì cũng không trọng yếu, mấu chốt là phải làm.

Trần Kinh đến đây hai mắt một chút đen, hắn tin tưởng Ngũ Đại Minh kỳ thật cũng mình. Ngũ Đại Minh lưu dụng Chu Thanh là vì sao? Tuyệt đối là coi trọng Chu Thanh quen thuộc tình huống, dưới tình huống như vậy, Chu Thanh người này nhất định phải nể trọng!

Muốn cho Trần Kinh phát huy tác dụng, ngoại trừ Ngũ Đại Minh hắn nể trọng, Trần Kinh tôn trọng y cũng rất mấu chốt.

Nếu cái gì cũng đều không hiểu, Trần Kinh tự mình trong bóng đêm sờ soạng, không bằng mọi chuyện đều nghe Chu Thanh, như vậy vừa làm tốt đoàn kết, lại có năng lực mau chóng quen thuộc tình huống, còn có thể giúp Ngũ Đại Minh nắm trong tay Chu Thanh, như vậy cớ sao mà không làm?
Bình Luận (0)
Comment