Quan Sách

Chương 844

Lễ trao giải điện ảnh Kim Kê Bách Hoa lần thứ 12 được tổ chức ở Việt Châu.

Phương Uyển Kỳ là một khách mời của buổi lễ trao giải điện ảnh lần này, nên cô ta phải tham dự các hoạt động của buổi lễ.

Lần này chắc chắn cô ta sẽ kéo Trần Kinh đi cùng.

Trần Kinh cười hỏi cô ta:
-Buổi lễ này có phải là sẽ được đi thảm đỏ! Nếu phải đi thảm đỏ, anh có chút căng thẳng!

Phương Uyển Kỳ chỉ tay vào trán Trần Kinh nói:
-Anh nghĩ hay lắm, thảm đỏ là dành cho những người nổi tiếng đại gia, chúng ta chỉ là đến góp vui thôi!

Trần Kinh cười ngốc ngếch, Phương Uyển Kỳ đứng vuốt ve gương mặt của Trần Kinh, trong lòng nghĩ ông xã cô ta cũng tuấn tú khôi ngô như vậy, chỉ cần trang điểm một chút, đi thảm đỏ cũng là một việc bình thường, hơn nữa so với những nghệ sĩ nổi tiếng cả ngày chỉ biết dựa vào gương mặt để kiếm cơm còn có khí chất hơn nhiều.

Trần Kinh gật đầu đồng tình với vợ, rồi hai người đi tới tham dự lễ khai mạc buổi lễ trao giải điện ảnh Kim Kê Bách Hoa.

Trong lễ khai mạc, nghệ sĩ nổi tiếng của Hồng Kông là Rose đã thể hiện ca khúc “Tâm mộng”, đây là lần đầu tiên Trần Kinh gặp một nghệ sĩ quen mặt.

Phương Uyển Kỳ tham dự buổi lễ trao giải điện ảnh này với vai trò là Tổng giám đốc của một công ty truyền thông, đãi ngộ rất cao, vị trí cũng tương đối tốt, ngồi cạnh hai bên đều là những nghệ sĩ nổi tiếng.

Công ty truyền thông Hồng Địa của Phương Uyển Kỳ hiện giờ đã trở thành một trong những công ty truyền thông hàng đầu của cả nước, mà cô ta vốn trẻ trung xinh đẹp, vì vậy giới truyền thông rất quan tâm tới cô ta.

Vào ngày khai mạc buổi lễ, lúc phóng viên nhìn thấy cô ta khoác tay một cậu thanh niên đi vào trong hội trường buổi lễ, thì mọi ánh nhìn đều đổ dồn về hai người họ.

Trần Kinh mới nhìn thấy vậy đã muốn rời khỏi đó ngay.

Sự điên cuồng của phóng viên giải trí đúng là danh bất hư truyền, Trần Kinh và Phương Uyển Kỳ dừng lại một lúc, trước mặt đã có hàng loạt phóng viên đứng trước mặt, mỗi người đều giơ micro ra trước mặt, hỏi hết việc này tới việc nọ.

Vẫn may, những vấn đề này không liên quan tới Trần Kinh.

Hầu hết phóng viên đều quan tâm tới những nghệ sĩ và những bộ phim lần này của Công ty truyền thông Hồng Địa sẽ có biểu hiện thế nào trong lễ trao giải lần này.

Tuy nhiên trong lúc Trần Kinh đang vui mừng, thì đột nhiên có một phóng viên quay sang hỏi Phương Uyển Kỳ:
-Phương tổng, tôi muốn hỏi về người đàn ông bên cạnh cô, đây chính là ông xã thần bí của cô sao? Cô có thể nói cho chúng tôi biết nhiều hơn về việc này không!

Người phóng viên hô lên, tất cả mọi người đều im lặng.

Rõ ràng, vấn đề này của anh ta là vấn đề mà tất cả mọi người đều muốn biết.

Phương Uyển Kỳ khẽ cười một cái, kéo tay Trần Kinh tới nói:
-Tôi chỉ có thể giới thiệu với mọi người đây là ông xã của tôi, còn về những điều chi tiết, không tiện nói lắm. Nhưng anh ấy có một công việc ổn định, không phải là không làm gì chỉ biết chơi, điểm này thì tôi có thể nói cho tất cả mọi người biết rõ!

Phương Uyển Kỳ trả lời rất thông minh và hài hước, nhưng biểu hiện của Trần Kinh lại có chút hơi cứng.

Nói thật, hắn không giỏi ứng phó với những hoàn cảnh như thế này.

Vẫn may, lúc này phóng viên có vẻ giãn dần ra, vì có những vị khách khác tới.

Trần Kinh và Phương Uyển Kỳ tận dụng cơ hội liền đi luôn vào trong, Trần Kinh vô tình liếc nhìn phía bên cạnh, sắc mặt hắn tự nhiên thay đổi.

Người đằng sau kia không phải là Liêu Triết Du sao, phong độ của Liêu Triết Du vẫn vậy, tay dắt một cô nghệ sĩ mới nổi, giơ tay vẫy chào mọi người rất oai phong.

Đối mặt với những câu hỏi của phóng viên, Liêu Triết Du ứng phó rất tự nhiên.

Mà cái cô nghệ sĩ mới nổi bên cạnh cứ nép vào anh ta, nhìn hai người có vẻ tình cảm rất mặn nồng.

Rất nhanh, Liêu Triết Du liền nhìn thấy Trần Kinh, gương mặt bỗng ngơ ngác một lúc, hành động bắt đầu trở lên cứng ngắc.

Trần Kinh và Liêu Triết Du đi qua nhau, đột nhiên nghe thấy âm thanh “ai da”, cô nghệ sĩ mới nổi khoa trương kêu lên, rồi quỵ xuống.

Trần Kinh và Phương Uyển Kỳ dừng lại, cô nghệ sĩ mới nổi đó nhìn Trần Kinh nói:
-Ái, anh làm cái gì vậy, sao lại giẫm vào chân người ta!

Trần Kinh hơi nhíu mày, vừa rồi hắn bước đi, có cảm giác như bị cái gì đó đẩy một cái, nhưng cảm thấy rất nhẹ, hắn cũng không để ý. Nhìn người phụ nữ này khoa trương, trong lòng hắn ta hiểu, người này là cố tình làm ra chuyện này.

Nhưng trong hoàn cảnh này, Trần Kinh không muốn gây phiền phức, hắn lịch sự cúi đầu nói:
-Xin lỗi tiểu thư, vừa rồi…

Người phụ nữ đó nhìn Liêu Triết Du nói:
-Triết Du, chân em đau, anh xem giúp em có được không?

Liêu Triết Du mặc kệ cô ta, mắt nhìn chằm chằm Trần Kinh, Trần Kinh khẽ cười nói:
-Liêu tổng, lâu rồi không gặp, lâu rồi không gặp!

Trần Kinh đưa tay ra, Liêu Triết Du có chút lúng túng, bốn phía đều là phóng viên.

Anh ta chỉ có thể đưa tay bắt tay nhẹ Trần Kinh một cái.

Trần Kinh nói tiếp:
-Người đi cùng với anh không hổ là diễn viên, diễn rất tốt, với tư cách một khán giả, phiếu bầu chọn lần này chắc chắn tôi sẽ bầu chọn cho cô ta!

Sắc mặt Liêu Triết Du thay đổi.

Theo tính cách của anh ta, chắc chắn là anh ta sẽ công kích lại.

Nhưng ánh mắt hai người nhìn nhau, trong lòng anh ta có chút sợ hãi.

Sau khi hai người bắt tay nhau, Trần Kinh kéo Phương Uyển Kỳ rời đi.

Người phụ nữ kia vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, vẫn không ngừng kêu, Liêu Triết Du chỉ tay về phía cô ta, giọng cô ta bắt đầu nhỏ lại, và ngừng hẳn.

Lúc này người phụ nữ đó mới phát hiện ra hành động vừa rồi của cô ta hơi lộ liễu.

Người phụ nữ đó tên Miêu Lực Phương, trước kia chỉ là một diễn viên hạng ba, có chút sắc đẹp.

Từ sau khi cô ta có quan hệ với Liêu Triết Du, cô ta lên như diều gặp gió, hiện giờ cũng có chút danh tiếng quanh vùng.

Lần này cô ta tham dự lễ trao giải điện ảnh Kim Kê Bách Hoa, chính là muốn có được danh hiệu cao, để tăng thêm danh tiếng cho cô ta.

Mà những người nổi tiếng tham dự lễ trao giải lần này cũng rất nhiều, đặc biệt là những nghệ sĩ của công ty truyền thông Hồng Địa, điều này khiến cô ta rất áp lực.

Phương Uyển Kỳ rất ghét người phụ nữ đó, vào một lần truyền thông đang phỏng vấn, cô ta đã phê bình thậm tệ Miêu Lực Phương, nói rằng cô ta diễn xuât kém, trình độ còn non, cũng từ đó mà hai người ghét nhau.

Hôm nay Miêu Lực Phương gặp mặt Phương Uyển Kỳ, ỷ vào có có Liêu đại công tử làm hậu thuẫn, liền giở trò.

Nhưng cô ta không thể nào ngờ tới, sự oai phong thường ngày của Liêu công tử, hôm nay chẳng là cái thá gì, mặc cho người đàn ông đó nghênh ngang bước đi.

Liêu Triết Du nhìn cô ta một cái, mặt cô ta đột nhiên thay đổi, cô ta im không dám nói gì.

Những phóng viên đứng bên cạnh đều dựa vào sắc mặt của người trong cuộc mà đoán.

Tất cả mọi người đều thấy một Liêu tổng hênh hoang thường ngày hôm nay lại thay đổi tính cách, vì vậy mọi ánh nhìn đều đổ dồn về phía Trần Kinh.

Rất nhiều người hối tiếc, vừa rồi không mạnh dạn một chút, nếu mạnh dạn một chút, trực tiếp phỏng vấn ông xã thần bí của Phương Uyển Kỳ một số vấn đề, nói không chừng sẽ có tin tức mới để đăng.

Tất cả đều rất tò mò về thân phận của Trần Kinh, điều này làm họ cảm thấy rất khó chịu.

Bọn họ có thể khẳng định một số điểm, đây chính là ông xã của Phương Uyển Kỳ, chắc chắn không phải là người bình thường, chắc cũng có địa vị cao!



Cảm giác hối hận vì đã tham gia buổi lễ ngày hôm nay cứ đeo bám Trần Kinh mãi.

Hắn cảm thấy rất khó chịu và không phù hợp.

Đặc biệt là những nghệ sĩ của Công ty truyền thông Hồng Địa tới chào hỏi Phương Uyển Kỳ, sau đó lúc mà Phương Uyển Kỳ giới thiệu Trần Kinh cho họ biết, bọn họ đều cười một cách cung kính, khiến cho Trần Kinh cảm thấy không tự nhiên.

Trần Kinh thỉnh thoảng cũng xem phim trên tivi và ngoài rạp.

Rất nhiều nghệ sĩ của Công ty truyền thông Hồng Địa đều đã diễn qua rất nhiều vai trên màn ảnh.

Mà những nghệ sĩ này trong cuộc sống và những tạo hình trên màn ảnh rất khác nhau, sự khác biệt này khiến một người ngoài ngành như Trần Kinh cảm thấy không thích ứng được.

Ví dụ có một nghệ sĩ tên Mã Tiến, hai năm trước đóng vai một người quân nhân, hình tượng rắn rỏi khiến Trần Kinh rất thích, rất tự nhiên, trong lòng Trần Kinh người này đã trở thành thần tượng.

Nhưng hôm nay gặp mặt, lúc cái người Mã Tiến này cười thì mặt đầy nếp nhăn, mắt híp lại.

Giọng nói cũng không khỏe khoắn như vậy nữa, không có cảm giác mạnh mẽ, mà ngược lại giọng nói the thé, giống như một tên công tử bột vậy.

Trần Kinh cảm thấy rất thất vọng, nhưng hắn không được thể hiện ra mặt, phải cố gắng nói chuyện với những người này.

Sau khi chào hỏi với một loạt nghệ sĩ xong, Trần Kinh trách Phương Uyển Kỳ đã bắt hắn tham gia buổi lễ trao giải này, khiến cho hình tượng của thần tượng trong lòng hắn bị sụp đổ, khiến hắn từ giờ sẽ không còn hứng thú xem phim nữa.

Phương Uyển Kỳ cười nói:
-Những người trong phim đều là hư cấu, chúng ta phải nhìn toàn cục, ông chủ phải đóng vai làm người xem đi xem phim, như vậy mới đúng. Em không hi vọng trong lòng anh có bất kỳ hình tượng thần tượng nào, trong lòng anh, chỉ có mỗi mình em là thần tượng duy nhất là được rồi!

Trần Kinh ngượng ngùng cười, mà vào lúc này.

Hắn lại phát hiện một người quen mặt nữa.

Rõ ràng đó là Đường Ngọc!

Đơn vị đảm nhận trách nhiệm trong lễ trao giải lần này là Sở Văn Hóa Tỉnh và Nhật Báo Phương Nam của Tỉnh, Đường Ngọc là người đại diện của bên đoàn quan sát truyền thông.

Trần Kinh vừa mới nhìn thấy Đường Ngọc liền muốn rời mắt đi chỗ khác luôn.

Không ngờ Đường Ngọc ở phía bên kia đang vẫy tay.

Trần Kinh hơi lúng túng, mà Đường Ngọc lại vô tư đi tới.

Cô ta nhìn Phương Uyển Kỳ cười, nói:
-Phương tổng, lễ trao giải lần này, tôi dự đoán Công ty truyền thông Hồng Địa của chị chắc chắc sẽ thắng lợi lớn!

Phương Uyển Kỳ nói:
-Có lời chúc mừng của cô, chúng tôi nhất định sẽ cố gắng!

Đường Ngọc nhìn sang phía Trần Kinh, cười nói:
-Ai da, chủ nhiệm Trần của chúng ta thật tài ba! Hôm nay lại xuất hiện trong buổi lễ trao giải điện ảnh, e rằng cũng chỉ có tôn phu nhân mới có thể khiến anh xuất đầu lộ diện ở đây?

Trần Kinh nhìn chằm chằm Đường Ngọc, nói:
-Tiểu Đường, cô đi làm việc của cô đi. Đừng có ở đó mà cười nhạo tôi, tôi làm sao không thể tham gia buổi lễ trao giải điện ảnh? Đất nước có quy định nào như vậy sao hay Tổ Chức có quy định như vậy?

Đường Ngọc cười lớn nói:
-Được rồi, được rồi! Xem như tôi nói sai được chưa. Nhưng Chủ nhiệm Trần, gan của tôi hơi lớn, anh có biết những việc mà Ban hợp tác kinh tế làm làm kinh động rất nhiều người không. Anh là chủ nhiệm của Ban hợp tác kinh tế, có thể với tay tới tận Lâm Cảng, tôi xem việc này anh thu xếp thế nào!

Trần Kinh bỗng rùng mình.

Từ những lời của Đường Ngọc hắn cảm nhận được, vụ việc phần mềm Vạn Hữu, chắc là đã lộ ra ngoài, bắt đầu có sức ảnh hưởng.

Nhanh như vậy sao?

Trần Kinh bấm tay tính thời gian, chỉ trong vòng bốn năm ngày, hiệu xuất làm việc nhanh khiến cho người ta bất ngờ.

Ai nói Ban hợp tác kinh tế không có người tài?

Một vụ án khó như vậy, trong một thời gian ngắn như vậy đã tạo ra sức ảnh hưởng, chủ nhiệm vụ án này đúng là một người tài.

Đối với vụ án này thì Trần Kinh không quản nhiều, tất cả đều giao cho Vương Quyền Trọng phụ trách, nhưng tại sao không thấy ông ta báo cáo tình hình tiến triển của sự việc với hắn?
Bình Luận (0)
Comment