Quan Sách

Chương 980

Cục công an dưới sự dẫn dắt của Vệ Hoa, mới chưa được một tháng, liền bị đả kích trí mệnh, mà tiếng xấu của chuyện này, trong vòng mấy ngày đã truyền khắp Hoàn Thành, sau đó lại tiếp tục truyền ra bên ngoài, trong thời gian rất ngắn, toàn bộ các địa phương ở Lĩnh Nam đã biết việc làm xấu hổ của phía cảnh sát.

Hoàn Thành bởi vì chuyện này, ở trong nội bộ diễn ra rất nhiều tranh cãi.

Trong đó tranh cãi lớn nhất là nghi ngờ năng lực của Vệ Hoa.

Vệ Hoa vốn dĩ là ở trong tranh cãi để lên chức Cục trưởng cục Công an, hiện tại ông ta vừa lên chức được thời gian ngắn, liền để xảy ra chuyện lớn như vậy, làm cho cả đại đội chống buôn lậu ở Hoàn Thành không còn mặt mũi nào gặp mọi người, có phải chức Cục trưởng này lên thay hay không?

Cục công an hiện tại đang chịu chất vấn, cũng gặp phải nhiều phiền toái.

Thế lực của thương hội Bắc Việt rất mạnh, người Bắc Việt thích nhất kết bè phái.

Cục công an Hoàn Thành và Thương hội xảy ra xung đột, vô cớ điều tra xâm phạm riêng tư của bọn họ, hơn nữa còn xảy ra ẩu đả, bên phía cảnh sát còn đánh người, bây giờ lấy Lý Quốc Triển làm người dẫn đầu người Bắc Việt bắt đầu hành động theo con đường riêng của mỗi người.

Lý Quốc Triển chính là là thành viên của Mặt trận tổ quốc Tỉnh ủy, lời nói ở trong giới chính trị rất có trọng lượng, Mặt trận tổ quốc Tỉnh đã thông báo với Cục công an ở Hoàn Thành, yêu cầu Hoàn Thành giải thích hợp lý, kịp thời, nói chuyện với đương sự.

Mà rất nhiều người ở Bắc Việt tập hợp lại ở Hoàn Thành, thậm chí có vài lần bọn họ còn cô lập Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, thiếu chút nữa gây thành ẩu đả

Vì một Cục công an, khiến cho cả Hoàn Thành không được yên bình, Cục công an nhanh chóng trở thành mục tiêu cho mọi người chỉ trích.

Mà Trần Kinh bởi vì chịu trách nhiệm quản lý phương diện này, tuy rằng trước mắt không có ai dám trực tiếp đối mặt khiển trách hắn, nhưng từ trong không khí của bộ máy ở Hoàn Thành cho thấy, có một số người đã

Thân là thư ký của Trần Kinh, Trương Quốc Dân mấy ngày nay rất khẩn trương.

Số phận của Thư ký gắn liền với số phận của lãnh đạo, Trương Quốc Dân không thể tưởng tượng được, nếu như Trần Kinh trong lúc này xảy ra vấn đề gì, tiền đồ của ông ta sẽ lâm vào tình cảnh như thế nào.

Hiện tại ông ta chỉ có thể cầu nguyện, Trần Kinh có đủ cát nhân thiên tướng, nhanh chóng thoát ra khỏi cảnh tượng âm u này.

Điều duy nhất khiến cho ông ta cảm thấy an tâm một chút là, Bí thư Trần bây giờ rất bình tĩnh, không hề có gì thay đổi so với trước lúc xảy ra sự việc.

Hàng ngày đều đi làm đều đặn, về đúng giờ, công việc hoàn thành đâu vào đấy. Dường như căn bản không chịu ảnh hưởng gì của chuyện này.

Nhìn thấy Trần Kinh bình tĩnh như vậy, Trương Quốc Dân rất bội phục đồng thời cũng an tâm hơn rất nhiều.

Không thể không nói, mỗi lần gặp phải chuyện lớn, lãnh đạo bình tĩnh như vậy, đối với việc khống chế cục diện, ổn định lòng người có ý nghĩa lớn lao …



Thành ủy. Bí thư Thành ủy Nhạc Vân Tùng hẹn gặp Phó cục trưởng cục công an Đinh Đắc Quân. Sau khi nói chuyện được hơn một tiếng đồng hồ.

Đinh Đắc Quân từ trong phòng của bí thư Nhạc đi ra, nhìn qua có chút hăm hở.

Cục công an lần này bị châm chọc, có rất nhiều người bị thương. Chỉ có anh ta Đinh Đắc Quân không chỉ không bị thương, mà ngược lại còn thu lại được lợi ích, trở thành người có lợi nhất.

Hiện tại đồng thời với vấn đề nghi vấn năng lực của Vệ Hoa, không thể không nói đến Đinh Đắc Quân.

Nếu như ban đầu người được lựa chọn ở Cục công an không phải là Vệ Hoa mà là Đinh Đắc Quân, Cục công an có phạm phải sai lầm này hay không?

Đáp án dĩ nhiên rõ ràng, Đinh Đắc Quân là người từng trải, có hiểu biết về Hoàn Thành, ông ta nhất định sẽ không làm ra cái chuyện đần độn như vậy.

Rất nhiều người nhìn thấy Đinh Đắc Quân ngông nghênh đi vào tòa nhà Thành ủy, sau đó lại nhìn thấy ông ta hăng hái từ văn phòng của bí thư thành ủy đi ra, hiển nhiên, mọi người đều có thể nghĩ ra, Đinh Đắc Quân khẳng định là đã được giao nhiệm vụ nặng nề rồi.

Chắc chắn tâm trạng Đinh Đắc Quân hiện tại rất thoải mái.

Một câu nói của bí thư Thành ủy Nhạc khiến ông rất cảm động, Bí thư Nhạc nói:
- Đắc Quân, công việc của Cục công an, bây giờ chỉ có thể dựa vào anh. Ở thời điểm mấu chốt, anh phải cố gánh vác!

Đinh Đắc Quân cảm nhận được sự tín nhiệm của lãnh đạo từ những lời này của Nhạc Vân Tùng.

Trên thực tế, Đinh Đắc Quân cũng rất rõ, giải quyết cục diện trước mắt, trừ ông ta ra, những người khác cơ bản là không được.

Hiện tại cục diện không phải là anh ta không làm Cục trưởng cục công an, chỉ sợ rằng lãnh đạo cũng sẽ đem chiếc mũ cao này đội lên đầu ông ta.

Mà cái mũ cao này, là ước mơ thiết tha nhiều năm nay của Đinh Đắc Quân, hiện tại cái mũ cao này gần trong gang tấc, dễ như trở bàn tay, ông ta sao có thể không vui mừng?

Ông ta liền cảm thấy bước chân nhẹ nhàng, cả quãng đường từ văn phòng Bí thư đi ra, chuyển đến cầu thang, xuống đến tầng một rồi, ông ta hơi sửng sốt, vội vàng đứng lại.

Ở ngã tư dưới lầu, Trưởng ban thư ký Thành ủy Vương Kỳ Hoa đang đứng ở đó, ánh mắt theo dõi anh ta, trên mặt tỏ ra hết sức lãnh đạm, khiến cho người ta nhìn không ra.

Đinh Đắc Quân dừng bước chân, nói:
- Trưởng ban thư ký … anh …

Vương Kỳ Hoa cười cười nói:
- Đinh cục, có hứng thú không! Chúng ta nói chuyện?

Đinh Đắc Quân gật gật đầu nói:
- Trưởng ban thư ký cón gì dặn dò?

Vương Kỳ Hoa vẫy vẫy ta, ra hiệu đổi chỗ.

Ở phòng nghỉ ở dưới lầu, Vương Kỳ Hoa cho người rót cho Đinh Đắc Quân một tách trà, còn ông ta ngồi ở phía đối diện.

- Đắc Quân à, có một việc cần giao cho anh làm, đây chính là ý tứ của Bí thư Trần.
Vương Kỳ Hoa thản nhiên nói, ông ta cầm một chồng tài liệu đưa cho Đinh Đắc Quân:
- Anh xem kỹ một chút đống tài liệu này, xem thật cẩn thận, xem thật cẩn thận!

Đinh Đắc Quân vừa nghe đến tên Bí thư Trần, trong lòng ông ta ngạc nhiên, liền vội bỏ tài liệu ra xem cẩn thận.

Ông ta lật từng tờ từng tờ một ra xem, sắc mặt dần dần càng ngày càng trắng, qua một lúc lâu, anh ta thốt lên:
- Trưởng ban thư ký, cái này …. Tại sao có thể như vậy?

Vương Kỳ Hoa nói:
- Anh hỏi tôi tôi hỏi ai? Anh là lão đồng chí của hệ thống công an rôi, tại sao ngay cả công tác an toàn của một sơn trang đều làm không tốt? Nếu như không phải là do Thủ tướng Lý độ lượng, anh cho rằng anh còn có cơ hội ngồi đây nói chuyện với tôi sao?

Không chỉ anh bị cách chức, ngay cả tôi cũng xong đời.

Bây giờ tài liệu từ bên Bí thư Trần đã chuyển sang rồi, muốn tháo chuông phải tìm người gỡ chuông, đối với nghi ngờ của vụ án Thích Kim Dân, anh là người phù hợp nhất để lựa chọn.

Vụ án này giao cho anh rồi, anh phải thận trọng làm việc, nên biết bên trên tập tài liệu này có phần bản thân đánh giá, tuyệt đối không được xem thường!

Đinh Đắc Quân há hốc miệng, muốn mở mồm nói chuyện nhưng lại nói không ra lời.

Điểm đáng ngờ của Thích Kim Dân giao cho ông ta điều tra?

Về vụ án Thích Kim Dân, Đinh Đắc Quân rất rõ, vụ án này ban đầu là một vụ án lớn ở Hoàn Thành.

Nhưng từ sau vụ án này, Hoàn Thành liền không được yên bình, kinh tế bắt đầu xuống dốc, các điểm nghi vấn về vụ án này, đến bây giờ vẫn còn rất nhiều điểm đáng nghi ngờ mà chưa thể giải quyết được.

Bởi vì Thích Kim Dân, không biết có bao nhiêu người gặp họa.

Bây giờ Đinh Đắc Quân tiếp nhận vụ án này, không phải là đem ông ta đẩy vào lửa hay sao?

Vương Kỳ Hoa nhẹ nhàng gõ gõ bàn, thản nhiên nói:
- Vụ án này anh nên tận tâm giải quyết, tôi chỉ dặn dò anh một câu, trong nội bộ Cục công an rất cần đến đoàn kết, không có đoàn kết sẽ không có thành tích, không có đoàn kết sẽ xảy ra vấn đề. Anh tự mình cẩn thận cân nhắc đi.

Vương Kỳ Hoa đứng dậy, hai tay đặt sau lưng đi ra ngoài.

Đinh Đắc Quân ngây ra như phỗng lẳng lặng suy ngẫm lời nói của ông ta.

Trong đầu ông ta không thể không nghĩ đến Trần Kinh.

Bởi vì Trần Kinh, ông ta đã để lỡ dịp tốt để nắm giữ chức Cục trưởng Cục công an. Bây giờ một lần nữa vị trí Cục trưởng Cục công an đang gần trong gang tấc nhưng bây giờ lại thấy nó xa tận chân trời, ông ta cảm thấy cũng có chút hoài nghi, Trần Kinh từng giây từng phút phá hoại mình.

Lần này nội bộ trong Cục công an xảy ra chuyện, Trần Kinh hẳn là giận thật rồi!

Nghĩ đến đây, Đinh Đắc Quân có chút nôn nóng bất an.

Con gà có to khỏe như thế nào cũng không đáu lại được với đại bàng, Đinh Đắc Quân chỉ sợ rằng dù hiện tại ông ta có nắm chiếm thiên thời địa lợi nhân hòa, nhưng cũng không thể là đối thủ của Trần Kinh?

Đến bây giờ ông ta có chút hối hận lúc trước quá đùa bỡn rồi, cũng quá đề thấp năng lực của Trần Kinh rồi.

Ông ta hít một hơi thật sâu, cầm lấy tài liệu ở trên bàn, vẻ mặt đầy suy tư đi ra cửa, vẻ mặt phấn chấn vừa rồi liền bay đến chín tầng mây rồi …



Trần Kinh về đến trong nhà, đem túi đồ ném về phía ghế sô pha, liền ngã xuống ghế nằm ngủ một giấc.

Trần Lập Trung từ bên ngoài đẩy cửa đi vào, trên ta cầm một túi đồ to, phía sau anh ta có một người trung niên tầm trên dưới bốn mươi tuổi.

- Bí thư, anh xem tôi chuẩn bị những gì này? Rượu trắng, rau xào, đợi anh đến để thưởng thức tay nghề nấu ăn của người phương Nam, bảo đảm sẽ không khiến anh thất vọng!
Trần Lập Trung cười cười nói.

Anh ta đem người đứng ở phía sau đẩy về trước, nói:
- Lão Tống, đây chính là Bí thư Trần, anh còn làm gì vậy, không mau đến chào hỏi đi?

Người trung niên bị gọi là Lão Tống có chút câu nệ, anh ta lau lau tay sau đó cung kính nói:
- Bí thư Trần, chào anh. Tôi là Tống Tiên Kiêu …

Trần Kinh áp áp tay nói:
- Tôi biết, tôi biết. Hôm nay anh và tôi là lần đầu gặp nhau, trong nhà có chút bừa bộn, anh cứ ngồi tự nhiên a!

Tống Tiên Kiều lần này vừa được điều chỉnh làm Phó cục trưởng Cục kinh tế Thương mại của thành phố, cấp Phó cục.

Trước đó, anh ta đã làm Trưởng phòng được tám năm, vốn dĩ anh ta không ôm nhiều hy vọng với lần điều chỉnh này.

Nhưng Trần Lập Trung đến Hoàn Thành, anh ta lại là bạn học trung học của Trần Lập Trung, biết được Tống Tiên Kiều có mong muốn , Trần Lập Trung lúc đó vỗ ngực nói:
- Lão Tống, anh giữ chức Phó cục trưởng có là gì? Anh có đủ năng lực, có kinh nghiệm, chỉ có khuyết điểm duy nhất là sự tán thưởng của lãnh đạo.

Anh yên tâm, chuyện này để tôi lo liệu, tôi nhất định sẽ giúp anh giải quyết!

Tống Tiên Kiều cũng không coi lời của Trần Lập Trung là thật.

Anh ta biết Trần Lập Trung, năm đó lúc còn đi học Trần Lập Trung dựa vào mồm mép mà nổi danh.

Tống Tiên Kiều thử nghĩ Trần Lập Trung tự mình đến Hoàn Thành, bản thân cũng khó có thể sống yên ổn, làm gì có sức lực để đến quản việc của mình?

Nhưng anh ta không thể ngờ được, từ sau khi anh ta và Trần Lập Trung nói chuyện, Ban tổ chức Thành ủy liền đến cục Kinh tế Thương mại khảo sát cán bộ.

Sau đó rất nhanh chính thức liền bổ nhiệm đến, anh ta liền được thăng tiến theo thành Phó cục trưởng như nguyện vọng.

Chuyện này vừa xảy ra, anh ta lập tức tìm đến Trần Lập Trung.

Trần Lập Trung cười ha ha, vỗ vỗ cánh tay của anh ta nói:
- Tôi nói đề bạt anh là chuyện nhỏ. Bí thư Thành ủy Trần được phân quản lý Đảng và việc của quần chúng, từ trước đến nay đều công bằng chính trực, được sự ủng hộ của hắn, anh có thể phát triển sao?

Một câu nói của Trần Lập Trung liền nói ra nguyên nhân ở bên trong sự bổ nhiệm lần này.

Đồng thời sự cảm kích của Tống Tiên Kiều với Trần Lập Trung, lập tức liền đưa ra ý kiến đến thăm hỏi Trần Kinh.

Đối với Trần Kinh anh ta không hề cảm thấy xa lạ gì, bây giờ là người nổi tiếng của Hoàn Thành, trên đài phát thanh truyền hình mỗi ngày ở Hoàn Thành đều là những tin tức có liên quan đến Bí thư Trần.

Nhưng nhìn trên tivi, Bí thư Trần rất chín chắn, bây giờ Tống Tiên Kiều tận mắt gặp hắn, cảm thấy rất bất ngờ vì Trần Kinh ở trước mặt còn rất trẻ …
Bình Luận (0)
Comment