Quan Sách

Chương 986

Thân hình của Kim Lộ thì không còn gì để nói.

Hai người đã lâu không ở bên nhau, tất cả cái gì gọi là xa cách lâu ngày hơn tân hôn, đêm nay sự mãnh liệt thậm chí điên cuồng của hai người đã nói nên tất cả.

Cũng không biết hai người đã thân mật bao nhiêu lần, nhưng hai người cuối cùng cũng đã sức lực cùng kiệt, Trần Kinh nằm dựa đầu vào thành giường, ôm vào lòng người phụ nữ của hắn, trong lòng có một cảm giác như chưa bao giờ thoải mái và bình yên đến thế.

Không nói khoa trương, hiện giờ Trần Kinh đang phải đối diện với áp lực rất lớn, từ khi được chuyển đến Hoàn Thành, tinh thần của hắn chưa bao giờ buông lơi, cũng chỉ có hôm nay, hắn hoàn toàn được thả lỏng.

Không thể không nói,
“yêu” đúng là một việc để điều tiết cuộc sống của con người, hiện giờ việc điều tiết này đối với Trần Kinh rất quan trọng.

Đáng tiếc là, thời gian vui vẻ lại rất ngắn.

Sáng sớm, Trần Kinh đã nhận được điện thoại của Đinh Đắc Quân, trong điện thoại Đinh Đắc Quân báo cáo với Trần Kinh rằng tình hình hiện giờ không tốt.

Vụ án 6.23 chưa chính thức bắt đầu lập lại, thì tin tức đã lộ ra ngoài, để cho đối phương đã có sự cảnh giác từ trước, những điểm tưởng chừng sẽ có thể làm rõ được trước kia, hiện giờ đã bị bịt mọi đường rồi, Đinh Đắc Quân hiện giờ rất do dự, không biết tiếp theo sẽ phải hành động thế nào.

Ông ta hiện giờ thậm chí còn không dám tổ chức quy mô lớn việc điều tra, vì một khi hành động, thì tin tức sẽ bị lộ ra ngoài, khả năng mà trở về tay trắng là rất là cao!

Trần Kinh cầm lấy điện thoại, sắc mặt tối lại, hắn tức giận nói:
-Tôi cho anh biết, ai đã để lộ ra việc này? Vì sao sự việc chưa bắt đầu mà để cho người khác phát giác ra? Họ cũng thần thông quảng đại quá nhỉ?

Trần Kinh tức giận, phía Đinh Đắc Quân bên kia cũng không dám nói gì.

Một lâu sau, Trần Kinh thở dài một tiếng. Giọng điệu hiền dịu hơn nói:
-Anh cứ bình tĩnh lại để nghĩ cách đi, hiện giờ không được có những hành động sơ suất nữa, tất cả đều lấy việc điều tra trinh sát làm chủ. Trong lúc này nhất định không thể lung lạc bước chân được, phải nghiêm túc làm việc, ngoài lỏng trong chặt, tất cả hãy xốc lại tình thần cho tôi!

Trần Kinh lập tức bước dậy khỏi giường đi tắm rửa, lúc vội vã tới Thành ủy, thì hai người Đinh Đắc Quân và Trần Lập Trung đã đứng đợi hắn ở trước cổng rồi.

Trần Kinh nhíu mày nói:
-Hai người các anh làm gì vậy? Chạy đến chỗ của tôi để làm gì?

Sắc mặt của Đinh Đắc Quân thay đổi, nói:
-Phó bí thư Trần, chúng tôi mới nhận được tin, Chủ tịch thành phố Khương sẽ đến Cục công an thị sát…

Trần Kinh nhìn chằm chằm Trần Lập Trung. Trần Lập Trung bước lên trước một bước, nói:
-Phó bí thư, thời gian gần đây chúng tôi thực sự bị mắng nhiều đã thành sợ rồi, Chủ tịch Khương phê bình công việc của chúng tôi quá nhiều, tạo ra áp lực rất lớn cho chúng tôi. Áp lực lớn như vậy, nên môi trường làm việc của chúng tôi hiện giờ phải nói là rất nặng nề.

Trần Kinh không nói gì, trong đầu buồn bực đi vào phòng làm việc.

Trương Quốc Dân cẩn thận mang ba tách trà tới.

Lâu sau, Trần Kinh gõ tay vào bàn, nói:
-Hãy đợi đi, làm chuyện lớn, không có áp lực là chuyện không thể. Áp lực càng lớn, thì đồng nghĩa với việc mục đích chúng ta đặt ra là xứng đáng. Hệ thống công an mà, đối thủ tất nhiên không phải là những người hiền lành đáng tin gì. Ở bất cứ thời điểm nào, chúng ta đều phải luôn luôn tự tin, phải tin rằng con hồ lý sảo quyệt không thể nào mà qua mặt được người thợ săn tài ba.

Giọng nói của Trần Kinh rất bình tĩnh, tuy không hỗ trợ được Đinh Đắc Quân và Trần Lập Trung nhiều, nhưng nói ra vài câu, cũng khiến cho hai người đó an định hơn nhiều.

Đợi! Đồng nghĩa với nhẫn nại, đồng nghĩa với kiên trì, và còn đồng nghĩa với áp lực sẽ dần tăng lên.

Đương nhiên, đợi không đồng nghĩa với việc đợi cái tiêu cực, mà là để có thời gian chuẩn bị, ngoài lỏng trong chặt, lúc nào cũng có thể ra trận.

Hơn nữa, trong quá trình chờ đợi, vẫn luôn phải giữ được thái độ coi trọng vấn đề…

-Phó bí thư, tôi có một ý kiến!
Trần Lập Trung đột nhiên nói.

Trần Kinh không chút do dự nói:
-Cậu nói!

Trần Lập Trung cười nhạt, nói:
-Trong 36 kế có nói lạt mềm buộc chặt, tôi thấy chúng ta đầu tiên cứ vờ là yếu thế trước. Tôi và Phó cục trưởng Đinh sẽ xin lỗi những người có liên quan tới vụ án 6.23, để cho mọi người dịu xuống. Cách làm này có thể giúp giảm bớt áp lực cho chúng ta.

Ngoài ra từng bước đi của chúng ta phải tính toán một cách cẩn thận, làm sao phải có đường tiến và chừa đường lui.

Việc quan trọng nhất đó chính là khiến cho đối thủ của chúng ta tê liệt, giải quyết cục diện giằng co hiện nay!

Trần Kinh nói:
-Những vấn đề chiến thuật này chúng ta có thể linh hoạt xử lý. Các anh luôn luôn phải hiểu rõ, bất kể hành động nào của các anh cũng không được mang lại bất kì ảnh hưởng tiêu cực nào tới tôi. Các anh yếu thế, tôi cũng sẽ không bị động, vì vậy các anh hãy yên tâm mà đi làm việc.

Hai người Đinh Đắc Quân và Trần Lập Trung rời khỏi.

Trưởng ban thư kí Vương Kì Hoa lại tới.

Ông ta cẩn thận nói:
-Phó bí thư Trần, Bí thư đã có thông báo mở cuộc họp giao ban ngắn hạn, chủ yếu tập trung thảo luận một số vấn đề lớn!

Trần Kinh thản nhiên nói:
-Được rồi, tôi biết rồi. Tôi lập tức đến ngay!

Hôm nay những ủy viên thường vụ tham dự cuộc họp gia ban ngắn hạn này không ít, mấy vị ủy viên thường vụ chủ chốt đều tham gia, ba vị ủy viên thường vụ của Ủy ban nhân dân đều tham dự.

Lúc Trần Kinh bước vào hội trường, Nhạc Vân Tùng và Khương Thiếu Khôn đều đã đến rồi.

Trần Kinh khẽ gật đầu, nói:
-Thật ngại quá, vừa rồi tôi có chút việc không dứt ra được, tôi không đến muộn chứ?

Nhạc Vân Tùng cười, Khương Thiếu Khôn vẻ mặt nghiêm túc không nói gì, Trưởng ban thư kí Vương Kì Hoa giải vây nói:
-Phó bí thư Trần vừa tới đúng lúc, không thể coi là muộn!

Vấn đề lớn chính là hiện nay vụ án 6.23 của Cục công an cứ chậm trễ mãi không kết án.

Từ sau khi nảy sinh vụ án 6.23, Cục công an chưa từng công khai tình hình của vụ án thế nào, cũng không xin lỗi các bên liên quan, cũng không tìm ra được bằng chứng nào thực sự đắc lực, hiện nay ở Hoàn Thành việc này đã có rất nhiều nghi ngờ.

Đặc biệt là Thương hội Bắc Việt lại có sức ảnh hưởng rất lớn trong giới doanh nghiệp, vì vấn đề của Thương hội Bắc Việt, mà giới doanh nghiệp ở Hoàn Thành luôn oán giận Cục công an.

Từ vụ án 6.23, dần dần ảnh hưởng đến công thương, thuế, tài vụ của Ủy ban nhân dân, giới doanh nghiệp thì bắt đầu có những hành vi chút giận như không phối hợp với chính quyền địa phương, không chịu trách nhiệm với việc mình làm và vượt quá thẩm quyền cho phép, lần này tất cả những điều đó đều được bộc phát ra.

Đại biểu hội đồng nhân dân thành phố, Ủy viên Mặt trận Tổ quốc gần đây phản hồi rất nhiều vấn đề với Ủy ban nhân dân, khiến Ủy ban nhân dân hiện nay phải chịu áp lực rất lớn.

Phó chủ tịch thường vụ thành phố Giản Nhất Quốc tức giận nói:
-Các vị, thực không dám giấu giếm, vì vụ án 6.23 này mà sự tín nhiệm của Ủy ban nhân dân chúng tôi đã giảm xuống một cách trầm trọng. Vốn là chúng ta hiện nay đang trong giai đoạn đầu của việc cải cách, trong quá trình này chúng ta cần nhận được sự ủng hộ đồng tình của nhân dân.

Nhưng hiện nay lại có rất nhiều nghi ngờ, không chỉ khiến cho việc cải cách của chúng ta bị ngưng trệ, đến ngay cả việc thúc đẩy công việc cũng gặp nhiều khó khăn.

Ở đây tôi xin trịnh trọng báo cáo lại với các vị lãnh đạo, chúng ta nhất định phải cho vụ án 6.23 một cái kết.

Sắc mặt của Bí thư Đảng ủy, Cục trưởng Cục công an Vệ Hoa rất khó coi, ông ta ho vài tiếng rồi nói:
-Phó chủ tịch Giản, anh cảm thấy phải kết luận như thế nào? Công việc của chúng tôi hiện nay vẫn đang trong quá trình bí mật điều tra, công việc của công an có tính chất phức tạp, trong quá trình làm việc của chúng tôi có nghi ngờ là chuyện bình thường.

Còn vì sai lầm trong công việc của Cục công an, mà làm ảnh hưởng tới công việc của các đơn vị khác, tôi rất tiếc đã để xảy ra việc như vậy. Nhưng tôi thấy vấn đề tín nhiệm của Ủy ban nhân dân, lại quy hết về cho vụ án 6.23 như vậy là không công bằng.

Giản Nhất Quốc gắt giọng nói:
-Bí thư Vệ, anh đã nói tới chuyện này rồi thì tôi cũng nói lại với anh. Cục công an là một bộ phận của Ủy ban nhân dân, là một bộ phận cần phải thực thi nghiêm chỉnh chỉ thị của Ủy ban, hành động của các anh đã vượt xa những lãnh đạo của Ủy ban và Đảng.

Hiện nay đối mặt với hàng loạt vấn đề như vậy, các anh lại co lại, các anh còn muốn ai chịu trận cùng các anh nữa?

Vệ Hoa đỏ mặt, ngơ ngác không biết nói gì.

Khung cảnh lúc đó đột nhiên trở lên nhạt nhẽo.

Trần Kinh khẽ ho vài tiếng, tất cả mọi ánh mắt đều hướng về phía hắn.

Vụ án 6.23 có thể kéo dài lâu như vậy, trong hoàn cảnh nhận được hàng loạt những đả kích như vậy có thể kiên trì điều tra, nguyên nhân lớn nhất trong đó chính là Trần Kinh.

Trần Kinh là một người mới ở Hoàn Thành, nhưng quyền lực mà người mới này nắm giữ lại rất mạnh, nội bộ Cục công an đã xảy ra phân chia một thời gian ngắn, nhưng việc phân chia này mới lòi đầu ra, đã bị Trần Kinh dập tắt.

Việc đối ngoại, Trần Kinh công khai rằng hắn ủng hộ Thương hội Bắc Việt thông qua luật pháp để tháo gỡ vấn đề.

Thái độ của hắn khiến cho cục diện thay đổi, để cho tất cả những người hoặc những đoàn thể chuyên đi phá hoại trước đây không thể không nghiêm túc kiểm tra xem có câu nói đó hay không.

Ngay cả những ủy viên thường trực phía Ủy ban ngày thường rất oai phong, bọn họ cũng một lần nữa phải khắc chế, bọn họ hiểu rõ không có ai nắm rõ tình hình hơn Trần Kinh.

Không thể không nói, hiện giờ ở Hoàn Thành Trần Kinh có một vị trí đặc biệt, là người đứng giữa người đứng đầu và người đứng thứ hai, Trần Kinh là một người trung gian rất đặc biệt, sự xuất hiện của hắn khiến cả chính đàn Hoàn Thành trở lên phức tạp, và có sự thay đổi lớn.

Nhưng hôm nay, trong cuộc họp này, vụ án 6.23 của Cục công an cũng cần phải thông báo với mọi người một chút thông tin.

Thời gian đã kéo dài rất nhiều, những ảnh hưởng tiêu cực của nó là rất lớn, Trần Kinh chỉ dựa vào sức của mình, thì không thể thay đổi được sự thật khách quan này.

Trần Kinh chậm dãi cầm tách trà lên uống một ngụm, nói:
-Các vị, trước khi cuộc họp diễn ra, tôi và người phụ trách trực tiếp vụ án 6.23 Phó cục trưởng Đinh và Phó cục trưởng Trần Lập Trung nói chuyện với nhau. Suy nghĩ của tôi trước giờ vẫn vậy, tôi muốn vụ án này tiếp tục được diễn ra, nhưng áp lực mà Thành ủy và Ủy ban thành phố phải chịu cũng không thể quá lớn.

Không thể vì Cục công an muốn điều tra án, mà chúng ta sẽ cùng họ gặp họa.

Cho nên, tôi đã nói với họ, để họ lộ diện xin lỗi tất cả mọi người.

Trần Kinh nói ra câu này nhẹ tênh, khiến cho cả hội trường không ngừng xì xầm.

Trần Kinh ngừng một lúc rồi lại nói:
-Tôi thấy việc này nên xử lý trong một phạm vi nhỏ. Cục công an cũng có thể diện của họ, chúng ta không thể để họ mất mặt quá. Nhân dân có yêu cầu của nhân dân, những cán bộ lãnh đạo chúng ta cũng phải thay đổi phương thức làm việc, nên bỏ ngay thái độ luôn hướng lên cao quá.

Không phải là lộ diện nhận lỗi, thì nhất định sẽ không thương tiếc gì thể diện.

Vụ án 6.23, chúng ta có thể thông qua cách này để những ảnh hưởng tiêu cực trước đây tiêu tan. Đợi thời cơ chín muồi kết thúc án cũng chưa muộn!

Hắn lại ho một tiếng, hắn chuyển chủ đề khác, thu ánh mắt lại những người ngồi trước mặt hắn nói:
-Còn về chịu trách nhiệm truy cứu vấn đề. Tôi vẫn câu nói đó, mọi trách nhiệm tôi đều gánh hết, nếu tôi có vấn đề gì, cũng phải truy cứu. Chỉ là vấn đề thời gian thôi! Vẫn có thể hoãn lại một thời gian nữa.

Hiện nay đối với chúng ta, ổn định mới là vấn đề quan trọng, làm phức tạp vấn đề lên thì cũng không có lợi gì cho đại cục!

Phó chủ tịch thường vụ thành phố Giản Nhất Quốc mấy lần định nói, nhưng trước khi Trần Kinh nói xong, thì ông ta lại không nói được câu nào.

Trần Kinh không nói nhiều, những mỗi câu đều nói đúng trọng điểm. Hắn đều nhìn thấu tâm tư của tất cả mọi người.

Những gì nên nói, hắn đều nói rồi, cách xử lý vấn đề rất chu đáo, không có một kẽ hở nào…
Bình Luận (0)
Comment