Thừa Phong thở phào nhẹ nhõm, trước tiên cô đăng nhập vào hệ thống, đăng ký trước toàn bộ các trận đấu cho ngày mai. Sau đó cô vào thư viện dữ liệu, bắt đầu tra cứu từng mục theo danh mục đã được sắp xếp.
Trong thời gian cô bận rộn tập huấn, rõ ràng nhóm nghiên cứu giảng dạy của Liên Đại cũng không ngơi nghỉ, ngày đêm nghiên cứu cải tiến. Toàn bộ gói tài liệu đã được tái cấu trúc, phân loại theo các bộ phận máy móc và loại vũ khí, xây dựng nên một thư viện mã hóa hoàn toàn mới. Bộ thư viện này hoàn thiện và hợp lý hơn nhiều so với phiên bản tạm thời được tung ra vào học kỳ trước, với số lượng mã tăng lên gấp đôi.
Dòng tiêu đề của tài liệu ghi rõ "Phiên bản thứ ba", tiến độ nhanh chóng đến mức Thừa Phong cảm thấy như mình không phải nghỉ một tháng rưỡi mà là một năm rưỡi vậy.
May mắn thay, mặc dù số lượng mã tăng vọt, nhưng hầu hết chỉ là tinh chỉnh chức năng nhằm giúp sinh viên dễ hiểu và dễ tiếp thu hơn. Vì vậy, nội dung mới mà Thừa Phong cần tập trung không quá nhiều.
Cô ra ngoài tự pha cho mình một ly nước, tiện tay đặt thêm một suất đồ ăn giao tận nơi, chuẩn bị tinh thần chiến đấu lâu dài. Sau đó, cô kéo ghế quay lại bàn học, mở máy, lập hẳn một bảng kế hoạch học tập.
Giáo trình chính thức từ trường luôn có cách diễn đạt phức tạp, thích biến một câu đơn giản thành câu văn đầy hoa mỹ và khó hiểu. Ngay cả chú thích bên dưới cũng sử dụng ngôn ngữ chính thống cứng nhắc.
Nhưng phong cách ngôn ngữ của Liên minh không hợp với Thừa Phong. Nhiều khi, chỉ một đoạn mô tả logic hơi dài thôi mà cô phải đọc đi đọc lại, thậm chí dựa vào ngữ cảnh trước và sau mới hiểu được ý định của người viết.
Vì vậy, cô thích lượn diễn đàn Tam Diêu hơn, nơi mọi người nói chuyện thẳng thắn, dễ hiểu, kèm theo cả video minh họa cụ thể nữa.
May là dạo gần đây diễn đàn Tam Diêu xuất hiện không ít bài viết thử nghiệm về cơ giáp thủ công. Thừa Phong vừa tra cứu, vừa kết hợp ghi chú theo hướng dẫn.
Công việc nhàm chán này kéo dài đến tận 8 giờ tối.
Ngồi lâu khiến cổ và vai Thừa Phong đau nhức. Cô tắt trang web, ra ngoài vận động hơn một tiếng rưỡi, tắm rửa xong xuôi rồi mở quang não kiểm tra thông báo. Ngay lập tức, cô thấy hộp thư cá nhân ngập trong tin nhắn từ nhóm chat nhỏ mà Hạng Vân Gian đã lập.
Bốn người trong nhóm đang tranh nhau đặt tên cho nhóm, qua lại mãi mà không ai chịu nhường, sửa đi sửa lại đến hàng chục lần.
Thừa Phong không còn nhớ nổi tên nhóm ban đầu là gì, nhưng xem qua lịch sử sửa tên, cô cảm nhận được sự quyết tâm mãnh liệt của cả bọn đối với giải đấu lần này.
Mùa Hè Có Gì Vui Chứ đổi tên nhóm thành: < Đánh bẹp Đào Duệ! >
Liều Thêm Chút Nữa Đê đổi tên nhóm thành: < Sao Tử Vi Từ Trong Bụng Mẹ >
Nhà Có Mỏ Thật Mà đổi tên nhóm thành: < MVP Nhà Phân Phối Cúp Vàng >
Hạng Vân Gian đổi tên nhóm thành: < Đội Miễn Dịch Độc >
...
Cảm giác như không tham gia sửa tên nhóm thì chẳng xứng đáng là thành viên, Thừa Phong lẳng lặng đổi tên.
Diệp Quy Thừa đổi tên nhóm thành: < Thu Nhập Một Vạn! >
Thông báo vừa hiện lên, cả nhóm lập tức im bặt. Người phá tan bầu không khí trước là Giang Lâm Hạ, anh gửi một meme biểu cảm 【Cú mèo hoang mang】
Mùa Hè Có Gì Vui Chứ: [Chúng ta phải xuống cấp đến mức này sao?]
Liều Thêm Chút Nữa Đê Đê: [Nghĩ xem, nhìn cái số phận xui xẻo của Thừa Phong kìa, đây có khi lại là một lời chúc chân thành đấy!]
Nhà Có Mỏ Thật Mà: [... Muốn rời nhóm ghê 【Khó ở】]
Diệp Quy Thừa: [??]
Hạng Vân Gian: [
@Diệp Quy Thừa, mau đi học bài đi, chuyện của người lớn không liên quan đến nhóc]
Thừa Phong cảm thấy bị xúc phạm nặng nề. Một đám người thu nhập hàng năm mười hai vạn mà dám chế nhạo cô ư?
Liên minh đúng là nơi xa xỉ quá mức. Sự nghèo khổ khiến cô thấy mình không thể hòa nhập nổi.
Cô thẳng tay bật chế độ không làm phiền trong nhóm chat, bực bội lướt diễn đàn Tam Diêu tìm chút niềm an ủi.
Vừa làm mới bảng tin, cô đã thấy ngay một bài viết nóng trên trang nhất có vẻ liên quan đến mình.
【Đây là ánh sáng cơ giáp thủ công của Đại học Liên hợp sao?】
Bài đăng kèm theo ảnh selfie tối qua của cô. Trên vai cô, bé cú ngồi nghiêm chỉnh, cả hai cùng ngoảnh mặt nhìn màn hình, ánh mắt lạnh lùng và xa cách.
Thừa Phong nghĩ bức ảnh rất ngầu, nhưng rõ ràng dân mạng không hề nghĩ vậy.
[... Cú ngầu ghê á?]
[Ánh mắt hung dữ mà dễ thương quá!]
[Cười xỉu, mấy người xấu tính quá đấy!]
[Cô ấy là người giữ ba cúp MVP đó nha! 【Giọng nghiêm túc】]
[Tại sao giờ mới đăng ký vậy? Tôi theo dõi Thừa Phong lâu rồi, không thấy động tĩnh gì, còn tưởng cô ấy không tham gia năm nay]
[Có lẽ do đám sinh viên ưu tú hệ Chỉ huy bị kéo đi huấn luyện ở căn cứ quân sự nên cô ấy mới lỡ mất đợt đăng ký."
[Giờ mới đăng ký thì chắc chỉ thử sức thôi nhỉ? Đừng để lộ phong cách chiến đấu sớm quá, năm sau bị nghiên cứu kỹ rồi bị bắt bài thì khó đánh hơn]
[Thừa Phong mà bị nghiên cứu á? Chắc không đâu. giải đấu vẫn chưa sa sút đến mức đó. Người ta phải phân tích cơ giáp cảm ứng đã, cơ giáp thủ công đứng xếp hàng chờ đi!]
Thừa Phong chụp màn hình lại, gửi ngay vào nhóm chat vừa bị cô tắt thông báo.
Diệp Quy Thừa: [Họ đang chế giễu em đúng không?]
Mùa Hè Có Gì Vui Chứ: [Không ngờ nhóc cũng nhận ra cơ đấy? 【Ngạc nhiên】]
Diệp Quy Thừa: [Cái này có gì mắc cười à?]
Mùa Hè Có Gì Vui Chứ: [Chắc là vì câu tuyên bố cá nhân của em?]
Nhà Có Mỏ Thật Mà: [Kệ họ đi con gái, tập trung học hành đi]
Liều Thêm Chút Nữa Đê: [Thật ra thì cơ giáp thủ công xưa giờ trong giải đấu vốn chẳng được đánh giá cao đâu, đừng để bụng]
Mùa Hè Có Gì Vui Chứ: [Đúng là không nổi bật thật. Nhất là mấy năm gần đây, thành tích đội này toàn lẹt đẹt. Đừng nói đến chung kết, ngay cả vượt qua vòng sơ loại cũng hiếm. Tam Diêu còn vì chuyện này mà thêm quy định kiểm tra riêng khiến dân tình càng thêm ngán ngẩm]
Mùa Hè Có Gì Vui Chứ: [Càng được ưu ái, càng bị coi thường, huống chi loại hình cơ giáp thủ công vốn đã rất ít người chơi]
Liều Thêm Chút Nữa Đê: [Top đầu của giới cơ giáp thủ công như các em trước đây có một người tên Quý Ban, chưa kịp đánh xong trận chung kết đã bị quân viễn chinh kéo đi. Hơn nữa, ông ấy vốn khác các em, lúc xuất hiện đã tự mang theo một cơ giáp của riêng mình. Liên Thắng sắp tốt nghiệp cũng mới bắt đầu cải tạo cơ giáp bán thủ công. Vì vậy, nếu xét một cách nghiêm túc, trong lịch sử các trận chung kết quân sự, cơ giáp thủ công chưa từng có mặt trong bảng vàng]
Hạng Vân Gian: [Vậy đây chính là cơ hội của em. Thời đại của cơ giáp thủ công chưa từng được bắt đầu. Việc nó sẽ tiếp tục lụi tàn hay có một người đủ sức gõ cửa mở ra kỷ nguyên mới, thì chỉ có những ai tận mắt chứng kiến mới có thể định đoạt]
Với những người có tham vọng, câu "thời đại chưa từng bắt đầu" mang một sức hút làm máu trong người sôi sục.
Rõ ràng, trong nhóm này toàn là những kẻ ngạo mạn và điên cuồng. Họ chỉ xem những khó khăn trong ngành là một bệ phóng, nhờ đó vươn lên cao hơn, xa hơn. Còn sợ hãi? Chờ đến lúc thất bại hoàn toàn rồi nói sau.
Hạng Vân Gian đã đổi tên nhóm thành: < Tiếng Kèn Xung Phong Của Thời Đại >
Hạng Vân Gian: [Đừng đổi nữa, cứ để thế này đi. Nhóc con mau đi học đi]
Diệp Quy Thừa: [Ờm]
Thừa Phong luôn cho rằng mình là một người khiêm tốn và giản dị. Nhưng khi không kìm lòng mà tìm kiếm thông tin về Quý Ban, cô vẫn cảm thấy trở thành huyền thoại mở ra thời đại mới là điều thực sự làm người ta phấn khích.
Sau khi cảm biến ra đời và được phổ biến rộng rãi, cơ giáp thủ công Mặc Kỳ trở thành di tích còn sót lại của một thời kỳ đã qua. Cuối cùng, nhờ sự kiên trì không ngừng của cha Quý Ban trong việc bảo dưỡng và chế tạo, nó trở thành cơ giáp thủ công cuối cùng của Liên minh. Nhưng vì không đạt được giấy phép điều khiển, nó chỉ có thể nằm im trong nhà kho, phủ đầy bụi thời gian.
Khi Quý Ban tham gia giải đấu, việc nghiên cứu cơ giáp thủ công đã ngừng lại nhiều thập kỷ. Những người trẻ thuộc thế hệ mới thậm chí chưa từng thấy loại trang bị này. Chức năng biến hình độc đáo của nó hoàn toàn vượt xa phạm vi nhận thức của họ.
Với tài năng vận hành vượt trội, mười năm khổ luyện, cộng thêm công nghệ chế tạo tiên phong của Mặc Kỳ, sự xuất hiện của Quý Ban chẳng khác nào một quả ngư lôi rơi xuống mặt biển yên tĩnh. Ông ấy lập tức tạo nên một cơn sóng dữ trong giải đấu, áp đảo tất cả đối thủ.
Những người bị cuốn vào cơn sóng dữ ấy đều bất lực lật nhào.
Hiện tại, qua những bài đăng cũ, vẫn có thể thấy rõ sự kinh ngạc của mọi người khi đó.
Các chủ đề liên quan đến Quý Ban luôn tràn ngập những lời thán phục xen lẫn sợ hãi.
Không ai dám chắc mình có thể đánh bại Mặc Kỳ. Sức mạnh quá lớn của nó thậm chí đã buộc Tam Diêu phải tiến hành cải tiến kỹ thuật dữ liệu trên diện rộng chưa từng có đối với các cơ giáp cảm biến.
Điều đó chứng tỏ cơ giáp thủ công đã từng huy hoàng dù chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi. Việc Liên minh khôi phục nghiên cứu nó cho thấy loại hình này thực sự sở hữu những ưu điểm mà cơ giáp cảm biến không thể sánh bằng hay thay thế.
Ít nhất, nó không đáng bị chê cười và rơi vào vị trí thấp kém như hiện nay.
Những bài viết đó khiến Thừa Phong cảm thấy hừng hực khí thế. Dòng máu trong người cô sôi sục, như thể chính cô mới là người đứng ở bước ngoặt thời đại, đẩy bánh xe lịch sử tiến lên vài thập kỷ.
Cô đọc vài bài luận phân tích về Mặc Kỳ thời đó, sau đó tra cứu trong cơ sở dữ liệu các video điều khiển của Quý Ban.
So với hiệu năng của phiên bản Mặc Kỳ đầu tiên, thông số của các cơ giáp thủ công hiện tại mà Tam Diêu cung cấp đã được cải tiến đáng kể, cả về tính năng lẫn cấu trúc. Vì vậy, phương pháp điều khiển của Quý Ban lúc bấy giờ đã không còn nhiều giá trị tham khảo.
Chính vì lý do đó mà Thừa Phong chưa từng xem qua video cũ của ông.
Nhưng khi nghiên cứu lại các trận chiến của thời đại ấy, cô hoàn toàn hiểu được tại sao chỉ một cái tên của Quý Ban cũng đủ khiến người ta nghe mà run sợ.
Quý Ban là một người có vẻ ngoài thư sinh yếu ớt, đôi chân tàn tật lại càng khiến ông trầm tính hơn. Tuy nhiên, phong cách điều khiển của ông lại vô cùng bá đạo, linh hoạt và nguy hiểm. Ông ấy hoàn toàn khai thác được điểm mạnh nhất của cơ giáp thủ công - khả năng biến hình.
Thừa Phong luôn nghĩ rằng kỹ năng điều khiển của mình đã đủ quỷ quyệt rồi. Nhưng khi tua chậm video các trận đấu của Quý Ban, cô nhận ra tính cách ưa mạo hiểm của ông cũng không kém phần liều lĩnh, thậm chí còn thích lối đánh bằng hỏa lực hủy diệt hơn.
Hơn nữa, mức độ hiểu biết của Quý Ban về Mặc Kỳ vượt xa tất cả mọi người. Ngay cả thư viện mã lệnh cũng là do ông tự lập trình, nên nhiều đoạn mã khiến Thừa Phong không ngờ tới.
Cô xem lại các trận đấu của ông cho đến tận hơn 2 giờ sáng, cuối cùng chìm vào giấc ngủ khi cơ thể không còn chống đỡ nổi.
Trong giấc mơ, cô thấy hình bóng của hai thế hệ cơ giáp thủ công chồng chéo lên nhau.
Một cỗ cơ giáp đen tuyền với những đường nét mượt mà lao nhanh trong chiến trường đầy khói lửa. Thừa Phong cảm nhận được các ngón tay mình đang nhịp nhàng ấn liên tục theo trí nhớ cơ bắp, né tránh làn mưa đạn trong khi tìm kiếm sơ hở của đối phương.
Từng đoạn mã lệnh khắc sâu trong tâm trí cô. Nhưng tại một số điểm, chúng lại xuất hiện những bóng dáng không thuộc về cô.
Ký ức đan xen hỗn loạn. Ánh lửa đỏ rực và tiếng hô vang trời xuyên qua dòng thời gian ùa vào giấc mơ của cô, dần hòa vào nhịp đập càng lúc càng rõ ràng trong lồng ngực.
Buổi sáng đến trong tiếng chim hót líu lo. Thừa Phong ngồi dậy, gãi đầu, liếc sang bên cạnh. Màn hình quang não vẫn dừng ở cảnh quay cuối cùng của Mặc Kỳ sau chiến thắng.
Mặt trời lấp ló sau lưng cỗ cơ giáp đen. Lớp kim loại đen tuyền sắc nét phản chiếu ánh vàng rực rỡ, lấp lánh như một ngọn lửa cháy bỏng.
Từng góc cạnh sắc bén trên thân máy đều như viết lên bốn chữ "Bất khả chiến bại".