Quân Sư Hệ Vip - Thối Qua

Chương 126

Giai đoạn đầu có quá nhiều thí sinh tham gia, lịch trình của mỗi người đều không quá chặt chẽ.

Sau vòng ghép cặp đầu tiên, hệ thống đã gửi kết quả đối đầu đến quang não cá nhân của các thí sinh.

Không nằm ngoài dự đoán, thành tích tổng hợp của Thừa Phong đứng ở tốp đầu. Nhờ hệ số cộng điểm lớn từ việc phá kỷ lục, dù hơi yếu ở phần thể lực và bắn súng, cô vẫn leo lên vị trí thứ 9 toàn bảng, đẩy Tân Khoáng rớt khỏi top 10 một cách không thương tiếc.

Theo luật thi đấu của Tam Diêu, cặp đấu đầu tiên của cô là với một tân binh của giải.

Đối thủ của Thừa Phong là một đàn anh năm ba, trước đây chưa từng vào vòng sơ khảo nên thông tin trên mạng về anh ta khá hạn chế. Đã vậy, anh ta còn là sinh viên trường Liên Quân, nên tư liệu luyện tập trong trường càng không thể lấy được.

Nhưng anh ta lại là tay lái cơ giáp cảm biến.

Nhóm phân tích dày dạn kinh nghiệm rõ ràng lo lắng hơn Thừa Phong nhiều. Dù đối thủ chỉ là hạng bét của ngành Cơ giáp cảm biến, họ cũng không dám xem thường.

Họ cố moi móc tư liệu từ mọi ngóc ngách, lôi ra đủ loại video đối đầu của anh ta, thức đêm làm hẳn một bản phân tích dài hơn 10 trang, sắp xếp cẩn thận rồi tải lên nhóm chat, chờ các thành viên thân thiết gửi cho Thừa Phong.

Trong chuyện này, Thẩm Đạm đóng vai trò lớn nhất.

Thẩm Đạm thậm chí bỏ cả thực tập xã hội, đội nick ẩn vào nhóm hét khẩu hiệu và giao nhiệm vụ. Cô nàng thúc giục các đàn anh, đàn chị phải thể hiện tinh thần cao thượng, đoàn kết hỗ trợ, làm hậu thuẫn vững chắc giúp Thừa Phong giành MVP!

... Quả không hổ danh là thủ khoa Liên minh. Làm gì cũng ra dáng.

Kể cả làm đàn em cũng có thể đứng số một.

Thỉnh thoảng Thừa Phong vẫn vào nhóm chat xem qua vài lần. Cô nghĩ nếu sợ nhóm này vì không có gì để làm mà tan rã, thì mình phải chia sẻ chút tài liệu để giữ chân mọi người để tạo thiện cảm.

Không ngờ đám người này đã sớm đi lệch khỏi mục đích phân tích ban đầu của nhóm. Mặc dù đầu nhóm vẫn ghi tên "Thừa Phong", nhưng thực ra họ đã sớm "quỳ gối" dưới cánh cửa của người khác.

Thừa Phong bực bội bấm tải xuống tài liệu, dùng tài khoản phụ khéo léo gợi ý: [Chúng ta không tiếp tục phân tích Thừa Phong nữa sao?]

Đáp lại cô là những câu trả lời đồng lòng và thẳng thắn: [Phân tích cô ấy để làm gì?]

Ngay sau đó, mấy tin nhắn khác lại bật ra.

[Cậu có phải bị bên đối thủ mua chuộc không? Họ trả cho cậu bao nhiêu?]

[Cơ giáp cảm biến bên đó thua không nổi nữa sao, lại mò vào nhóm phân tích này ăn cắp tài liệu!]

[Không ai trên đời này hiểu được Thừa Phong. Cô ấy là người không biết dùng đầu óc để suy nghĩ. Đừng phí công vô ích]

[Chỉnh lại: Không dùng đầu óc bình thường để suy nghĩ. Nói như cậu nghe giống đang chửi cô ấy vậy]

[Các cậu có phải chưa học qua "nghệ thuật ngôn từ" không?]

Thừa Phong: "??"

Cô cảm thấy nhóm này có gì đó hơi sai sai. Có lẽ đây là nhóm chat của những người bị mất trí nhớ.

Thừa Phong quyết định đóng nhóm chat.

Trận đấu chính thức được sắp xếp vào 9 giờ sáng hai ngày sau. Trong thời gian chờ, Thừa Phong vẫn lên lớp như bình thường. Những lúc rảnh, cô qua chỗ thầy La điểm danh, học bù thêm, vẫn giữ nguyên thái độ thản nhiên, dửng dưng.

Kể từ vòng sơ loại, Tam Diêu đã áp dụng hình thức phát trực tiếp, nhưng điều này chẳng ảnh hưởng gì đến cô. Thừa Phong vẫn đúng giờ đến địa điểm thi đấu, trong khi thầy Khổng tức đến mức muốn đánh người, cô bình thản quẹt thẻ, mặc thiết bị và chuẩn bị bước vào không gian giả lập.

Thầy Khổng đan hai tay vào nhau, ngón tay vì dùng sức quá mạnh mà hằn lên vết xanh trắng trên da. Nhìn Thừa Phong chuẩn bị lên máy, ông không ngừng lẩm bẩm: "Con ơi đừng kiêu ngạo. Mạnh miệng thì được, nhưng tuyệt đối không được kiêu ngạo!"

Tỷ lệ sai sót của cơ giáp thủ công cao hơn nhiều so với cơ giáp cảm biến. Chỉ một lỗi vị trí trong đoạn mã cũng có thể dẫn đến những thao tác không thể cứu vãn. Trong lúc thi đấu, sai lầm do căng thẳng là chuyện quá quen thuộc.

Thầy Khổng đã từng chứng kiến không dưới 108 tình huống lật xe kỳ quặc của sinh viên. Có người đang giao đấu căng thẳng bỗng nhiên biểu diễn nhào lộn, có người tự đâm đầu vào tường giữa trận mà chết, thậm chí có người chưa kịp mở kho vũ khí đã vội vàng tự bắn một phát vào chính mình...

Ông không dám nghĩ thêm. Thầy Khổng lấy tay che trán, cảm thấy mình sắp tức đến ngất đi.

Thừa Phong làm một động tác tay "Ok" đầy lạnh lùng, giữ nguyên phong thái cool ngầu rồi đóng cửa khoang giả lập.

Thầy Khổng lập tức chạy lên bục giảng, bê một cái ghế nhỏ, ngồi sát màn hình chiếu để theo dõi. Chỉ khi bị giáo quan phía sau phàn nàn là ông ngồi che hết tầm nhìn của mọi người, ônh mới miễn cưỡng dịch ra sau 20cm.

Đối thủ của Thừa Phong trong trận này là đàn anh Hồ Tư Luân, điều khiển cơ giáp Lôi Bạo. Đây là loại cơ giáp có ưu thế trong chiến đấu cận chiến, với lớp vỏ phòng ngự cực tốt, có thể chịu được đạn pháo ở cự ly gần, đồng thời trang bị vũ khí cao áp gây nhiễu loạn mạch điện của đối thủ.

Bản đồ vòng sơ loại lần này là khu vực phố rộng lớn, môi trường được thiết lập gần giống thực tế. Hai người xuất hiện tại trung tâm thành phố, cách nhau vài km.

Mọi người đều nghĩ, với tính cách của Thừa Phong, cô chắc chắn sẽ mở màn bằng một đòn tấn công mạnh, kéo dài khoảng cách để không cho đối thủ phát huy. Nhưng khi hai cơ giáp chạm mặt, Thừa Phong chỉ bắn thử một phát, sau đó Hồ Tư Luân lại là người chủ động tấn công mạnh hơn.

Hồ Tư Luân liên tục thực hiện các đòn tấn công, trong khi cơ giáp của Thừa Phong chỉ làm những bước rút lui mang tính kỹ thuật.

Khi phát hiện không thể áp sát ngay, Hồ Tư Luân chuyển sang dùng pháo để hạn chế di chuyển của Thừa Phong, đồng thời đổi vị trí, cố gắng đột phá từ bên sườn.

Dù đây là lần đầu tiên tham gia vòng sơ loại, Hồ Tư Luân đã thể hiện rất xuất sắc. Phong cách thi đấu rộng mở, nhịp độ hợp lý, tận dụng tốt mọi lợi thế, di chuyển linh hoạt để gây rối tầm nhìn của đối thủ, tìm cơ hội để tung ra đòn chí mạng.

So sánh với Hồ Tư Luân, phản ứng của Thừa Phong lại có vẻ yếu thế hơn. Cô chỉ có thể di chuyển theo nhịp độ của đối thủ, liên tục bị ép phải chạy vòng quanh. Trong một pha rút lui không mấy mượt mà, cô phản ứng chậm một nhịp và bị dính một phát đạn, suýt nữa bị Lôi Bạo đè xuống đất.

Những cư dân mạng lần lượt đổ vào livestream, xem được vài phút đã nhận ra có điều gì đó không ổn.

Cảm giác kỳ lạ này rõ ràng đến mức ngay cả người ngoài ngành cũng nhận ra.

Các góc nhìn vô nghĩa liên tục bị thay đổi.

Đánh giá khi tấn công trở nên chần chừ hơn so với thường ngày.

Trông cô giống một người mới tham gia trận đầu, luôn trong trạng thái sửa sai, luôn bận rộn, khiến dân mạng tức tối chỉ muốn xông vào đẩy cô một cái.

Nhưng điều này không nên xảy ra với kẻ liều mạng như Thừa Phong.

[Thừa Phong bị lag à? Tam Diêu kiểm tra mạng nhanh đi]

[Nhịp độ đánh đấm này của Thừa Phong, trông cứ như buồng lái đang gọi cô ấy từ cách xa 5km vậy]

[Không ai nói với cô ấy rằng đánh trận giả là phạm pháp sao?]

[Tôi trốn vào nhà vệ sinh trong giờ làm để xem, Thừa Phong đừng phụ lòng tôi!]

[Không ngờ tiểu bá vương Thừa Phong cũng run lẩy bẩy đấy? Vấn đề là đối thủ của cô ấy cũng đâu phải nhân vật tầm cỡ như Hạng Vân Gian!]

[Tôi nhíu mày viết đoạn này đây, Thừa Phong, cô đang mộng du đấy à?]

[Phản ứng của cơ giáp thủ công đúng là có rào cản tự nhiên so với cơ giáp cảm biến]

Thầy Khổng lúc này đã bước vào trạng thái vừa lo vừa sốt ruột, kéo ghế ra ngồi cách màn hình 10 mét, quay lưng lại và bịt tai, cố gắng bảo vệ trái tim mỏng manh của mình.

Ngay cả Hồ Tư Luân cũng bắt đầu nghi ngờ, tranh thủ gửi tin nhắn qua kênh trao đổi.

[Này, giữa chúng ta có bí mật gì mà tôi chưa biết à?]

Thừa Phong trả lời: [Lo đánh đi, nhanh lên. Bữa sáng anh ăn gì? Đừng để phụ lòng giá tiền của nó]

Hồ Tư Luân hoàn toàn mờ mịt.

Giải đấu bây giờ phải bắt đầu bằng cách làm đối thủ mất bình tĩnh sao? Hay đây là kỹ năng riêng của hệ Chỉ huy?

Nhưng Thừa Phong đã đòi hỏi như vậy, Hồ Tư Luân không thể không đồng ý.

Giây tiếp theo, Hồ Tư Luân từ góc Đông Nam của đường phố lao vào, vác trên vai hai khẩu pháo lớn, đồng thời mở kho vũ khí ở thân cơ giáp, dứt khoát nhấn nút bắn, lao thẳng về phía cơ giáp đối thủ.

Cơ giáp cảm biến có mặt trước và sau, có thể khiến người điều khiển gặp khó khăn, nhưng cơ giáp thủ công thì không.

Thừa Phong gõ một chuỗi mã lệnh, điều chỉnh toàn bộ họng súng trong kho vũ khí, vừa linh hoạt rút lui vừa chặn đứng hỏa lực của đối thủ.

Những nơi hai người đi qua đều tan hoang. Cát bụi mịt mù, khói súng lan tràn trên những con đường cơ giáp đen tuyền chạy qua, gió mạnh thổi tan để lại mặt đường đầy vết tích gồ ghề.

Trong khi đó, dân mạng vẫn đang say sưa bình luận. Từ việc chê "Thừa Phong còn nhỏ tuổi" cho đến "Những trọng điểm tập luyện cần thiết trong 3 năm tới của Thừa Phong", rồi lại nhanh chóng nhận ra có gì đó không đúng.

... Sao Lôi Bạo lại yếu thế này? Cả kho vũ khí mở ra, đối đầu trực diện mà không trúng phát nào?

Anh ta nghĩ mình bắn kim thêu sao? Đây là vũ khí hạng nặng gây sát thương cao mà!

Thầy Khổng nghe thấy tiếng động, từ từ quay đầu lại nhìn màn hình.

Người ngạc nhiên hơn cả là Hồ Tư Luân. Trong đầu anh ta hiện lên vô số câu chửi thề, cuối cùng không nhịn được mà gửi một tin nhắn: [Má nó?]

Thừa Phong: [?]

Thừa Phong: [Đừng sợ, tiếp tục xông lên]

Hồ Tư Luân bừng tỉnh.

Hóa ra Thừa Phong không bị ép phải theo nhịp độ của anh ta, mà đang quan sát kho vũ khí của anh, phân tích hành động, cố tình chờ anh ta tấn công rồi mới phản công lại.

Cô đang dùng anh ta để khoe mẽ sao?

Hồ Tư Luân dừng lại, cúi đầu gõ chữ.

Thừa Phong gửi tin: [Anh không đánh nữa à? Thế tôi tới đây]

Hồ Tư Luân: [Cô đang diễn với tôi đấy à? Cô coi thường tôi sao...]

Hồ Tư Luân: [?]

Hồ Tư Luân nhanh chóng rút lui, tìm chỗ ẩn nấp gần đó, nhưng đã quá muộn.

Trước đó anh ta cứ mải đuổi theo Thừa Phong, giờ hai người đang đối mặt trực diện, cả hai đều mở hết hỏa lực. Hồ Tư Luân không còn đường lui, giống như một con cừu non chờ bị xẻ thịt.

Anh ta cố gắng phản công bằng vũ khí, nhưng tần suất tấn công của cơ giáp cảm biến không thể theo kịp tốc độ từ kho vũ khí của cơ giáp thủ công.

Chỉ chưa đầy nửa phút, Hồ Tư Luân mang theo câu nói dang dở, bị đẩy ra khỏi sân thi đấu trong thất bại ê chề.

Thế trận đảo ngược chỉ diễn ra trong nháy mắt.

Khi biểu tượng < Chiến thắng > xuất hiện trên màn hình, ngay bên dưới nó hiện lên dòng chữ dài mà một cư dân mạng vừa vất vả gõ xong.

[Tôi cảm thấy áp lực xã hội đã đè nặng lên Thừa Phong quá mức. Tam Diêu quảng bá quá rầm rộ, nâng Thừa Phong lên quá cao. Cô ấy tên Thừa Phong chứ đâu phải thật sự cưỡi gió, với thực lực hiện tại thì chưa thể đạt tới đâu]

Chưa đầy một giây sau, người này lại thêm một câu.

[Má nó 【Tạm biệt】]
Bình Luận (0)
Comment