4
Đối mặt với thứ vô dục vô cầu, vô hình vô ảnh này, tôi thực sự rất sợ.
Mới một lúc, không chỉ vết thương, tất cả lỗ chân lông trên người tôi cũng bắt đầu rỉ máu.
Máu cùng mồ hôi tụ lại về một hướng rồi biến mất như bị một vật thể vô hình hút vào miệng.
Đừng nói là nhìn, ngay cả chạm vào cũng không sờ được.
Cổ kiếm không hề phát hiện dấu vết bất thường, máu trong người tôi cứ thế bị hút đi.
Loay hoay một hồi, tôi quyết định ngồi xuống giữ sức.
Nếu bản thân chết ở đây, có lẽ Trương Thiên Nhất không cần phải hủy bỏ hôn ước nữa.
Mà Mặc U...
Nghĩ tới anh, trái tim tôi vô cớ đau nhói, thậm chí ngồi cũng không ngồi yên.
Không có thước, tôi duỗi tay phải hướng về phía vô hình kia để tính toán.
Có điều vừa mới đo, đầu ngón tay lại nhói lên, máu từ đó trào ra như suối.
Tôi vội nhiệm chú, nhưng trong đầu chỉ toàn những âm thanh đáng sợ kia: "Quan tài ma... Ha ha ha... Máu... Tiếng của quan tài người... Máu thịt của người nhà họ Quan..."
Với tốc độ này tôi chắc chắn bị hút cạn thành khô.
Tôi đặt tay lên lồng ngực trái, cố giữ bình tĩnh, sau đó dùng đầu ngón tay trái chấm vào máu, bắt đầu ước lượng: "Một đo thân xác, hai đo linh hồn..."
Lần này tôi dùng tay trái để đo thì thấy có cái bóng trong suốt uốn éo như rắn từ từ xuất hiện trước mặt, một "đầu rắn" có khuôn mặt như con người đang há miệng hút máu của tôi.
"Ba đo âm hồn vô định!"
Tôi đưa tay phải cho nó hút máu, tay trái lặng lẽ đo đạc "thân rắn", không khỏi rùng mình.
Mặc U nói người chết thành ma, chỉ còn não bộ tiếp tục được khai phá.
Khi nãy những cái bóng kỳ lạ kia có thân dài, bàn tay ba ngón.
Nhưng thứ này vô ảnh vô hình như lại có thân rắn.
Mà Nữ Oa tạo ra con người cũng có tạo hình đầu người đuôi rắn!
Đây là hiện tượng trở về nguyên bản!
Người chết về cội.
Bụi về bụi, đất về đất.
Quan tài ma độ ma, quan tài người đương nhiên sẽ độ người!
Tay trái tôi đang đo đạc đến "đuôi rắn", trên "thân rắn" quái dị này đột nhiên xuất hiện vảy rắn như sóng nước.
Sau đó vảy rắn nổ tung, bên dưới như có vô số giác hút lập tức hút sạch máu dính trên tay trái, đồng thời máu cũng từ tay trái trào ra liên tục.
Toàn thân tôi mềm nhũn, muốn rút tay về thì lại bị giữ chặt, cả người như con rối không có cách nào tự cứu chính mình
Đúng lúc này, một tia sáng lóe lên, có vài đóa u liên nở rộ phía dưới như hoa sen nổi lên mặt nước.