Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 160.2

Editor: Quỳnh Nguyễn

Trong lòng Mậu Hinh cười lạnh, người đàn ông này vậy mà còn không biết xấu hổ gọi điện thoại cho mình, giọng nói của cô gượng gạo: "Tôi không thể nghĩ ra lý do muốn gặp anh, hơn nữa gần đây công tác bận rộn.".

Minh Nhất Kỳ đoán được cô sẽ nói như vậy, nhân tiện nói: "Anh thật sự rất muốn gặp em một lần, hiện tại không ra viện, em có thể tới gặp anh không?".

Mậu Hinh thực không muốn gặp Minh Nhất Kỳ, nghĩ nghĩ quyết định giữa trưa đi bệnh viện một chuyến.

Cô đến bệnh viện, Giang Nguyệt Đình cũng ở đây. Giang Nguyệt Đình nhìn thấy cô hơi bất ngờ, nhưng rất nhanh lại không bất ngờ nữa, chỉ nói: "A Kỳ gọi cô sao? Anh ở bên trong, cô vào đi!".

Mậu Hinh thấy Giang Nguyệt Đình dường như không để ý chút nào, cô gật đầu đi vào.

Lần này Minh Nhất Kỳ thật đúng là bị thương không nhẹ, mũi bao đầy băng gạc, anh vốn tuấn mỹ, lúc này bởi vì lụa trắng trên mũi có chút buồn cười.

Khuôn mặt người đàn ông này vốn tốt, cho dù thế nào cũng không che được khí chất tuấn tú giữa trán anh, cặp mắt kia vẫn phóng điện.

"Hinh Hinh, rốt cục em đến rồi.". Minh Nhất Kỳ nhìn thấy Mậu Hinh đặc biệt kinh hỉ.

Mậu Hinh kéo ghế dựa ngồi xuống, cách Minh Nhất Kỳ một khoảng: "Anh tìm tôi, có chuyện gì?".

"Anh muốn hỏi em, có nhớ chuyện chúng ta nói trước đây không.". Minh Nhất Kỳ nói.

"Chúng ta nói cái gì, tôi quên rồi.". Mậu Hinh nói.

Minh Nhất Kỳ nói: "Hinh Hinh, em không phải người dễ quên, đừng nói cho anh em thật sự động tình với Minh Ý. Đừng u mê, anh cả của anh anh hiểu biết, anh đối với người một nhà Minh gia đều băng lãnh vô tình, sao có thể động tình với em?".

Mậu Hinh không nghe vào chút nào, chỉ nói "Chuyện giữa tôi và anh ấy, không liên quan đến anh.".

Minh Nhất Kỳ nói: "Đương nhiên có quan hệ với anh, bởi vì chúng ta là đồng minh, em muốn biết chân tướng mẹ em chết không phải sao? Em muốn tra rõ ràng vụ án cha em năm đó rốt cuộc là chuyện gì xảy ra không phải sao? Càng đừng nói, nhật kí của em còn đang trong tay anh.".

Mậu Hinh thực không bất ngờ khi anh nói như vậy, Minh Nhất Kỳ là người như thế. Cô biết chân tướng mẹ chết là từ trong miệng Giang Nguyệt Đình, Giang Nguyệt Đình là người bên cạnh Minh Nhất Kỳ, cô biết tức là Minh Nhất Kỳ cũng biết.

Nghĩ tới đây, cô càng cảm thấy kinh hãi.

"Anh muốn tôi hợp tác với anh? Anh cảm thấy chúng ta hợp tác tôi có thể có ích lợi gì? Đừng nói cho tôi, anh sẽ giúp tôi tìm chứng cứ mẹ anh sát hại mẹ tôi.". Mậu Hinh cười lạnh.

Minh Nhất Kỳ cười nhạt, chỉ nói: "Hinh Hinh, anh có thể bảo đảm em nhất định nhận được thứ em muốn.".

"Bảo đảm của anh.". Thật đúng là châm chọc, Mậu Hinh cười lạnh, "Anh cảm thấy bảo đảm của anh có mấy phần đáng tin? Minh Nhất Kỳ, hai tên sát thủ lần trước ám sát tôi là anh phái đi?".

Minh Nhất Kỳ biến sắc, anh không nghĩ tới Mậu Hinh sẽ hỏi cái này.

Chẳng lẽ anh cả nói chân tướng sự kiện kia với Mậu Hinh sao? Minh Nhất Kỳ theo bản năng phủ nhận khả năng này, lấy tính cách anh cả sẽ không nói việc này.

"Hinh Hinh, là anh cả nói với em à? Nói thật chúng ta đạt thành đồng minh, chúng ta hợp tác, anh làm sao có thể phái người giết em, càng không nói chúng ta còn có tình cảm nhiều năm như vậy.". Minh Nhất Kỳ nói vô cùng chân thành.

Nhưng Mậu Hinh có tin không? Cô tin mới lạ, Minh Nhất Kỳ này nói một đàng làm một nẻo, trong thân thể là một ác ma đáng sợ.

"Anh muốn hợp tác với tôi, anh muốn tôi làm gì?". Mậu Hinh hỏi.

Minh Nhất Kỳ vừa nghe cô nói như vậy, biết Minh Ý căn bản không có nói gì với Mậu Hinh, nhất thời anh an tâm.

"Anh biết anh cả có một kế hoạch làm sạch than đá rất lớn, đã đạt thành hợp tác với đối phương, anh muốn kế hoạch tình hình cụ thể và tỉ mỉ trong máy tính anh ta.". Minh Nhất Kỳ nói.

Bình Luận (0)
Comment