Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 161.2

Editor: Quỳnh Nguyễn

Sau khi kết thúc, quản lí cung kính bưng một bộ trang sức ra: "Minh tổng, đây là mẫu nhẫn mới nhà chúng tôi mới ra, mệnh danh là Nid De Paradis. Tên Trung văn có thể giải thích: mật ngữ tình yêu giữa người yêu. Chủ yếu do kim cương, ngọc lục bảo, đá hồng ngọc. Thiết kế nhẫn nhẵn nhụi ôn nhu, tao nhã mà tôn quý. Một loạt đồ trang sức nữ bao gồm vòng cổ, vòng tai, nhẫn, vòng tay, đồng hồ. Kiểu nam còn lại là nhẫn, cổ áo, đồng hồ, khuy tay áo. Dựa theo yêu cầu của anh, thêm đồng hồ. Hiện tại chúng tôi đã thiết kế số lượng có hạn, sản xuất theo yêu cầu mười ngày sau sẽ chở tới đây bằng máy bay cho ngài và người nhà đeo.".

Minh Ý cầm lấy nhẫn, đeo lên ngón áp út Mậu Hinh. Ngón tay Mậu Hinh có vẻ nhỏ, cô đeo vào hơi rộng. May mà tay cô trắng nõn thon dài, đường cong nhẫn ôn nhu, cô đeo lên đặc biệt đẹp.

"Tiểu Sâm, cháu cảm thấy Hinh Hinh đeo nhẫn đẹp không?". Minh Ý hỏi.

"Đẹp a...!". Trong mắt Tiểu Sâm, Hinh Hinh không có chỗ nào không đẹp, không có chỗ nào không tốt.

"Minh tổng, chúng ta ở đây vừa đổi mới hoàn toàn bản châu báu có số lượng, Dạ Chi Mộng. Bộ châu báu này lấy ý thần bí mị lực. Phía trên khảm Lam Bảo Thạch, ngọc lục bảo và kim cương Châu Phi. Dung hợp ý nghĩa cỏ bốn lá, nhập vào nguyên tố thiên nhiên. Nhà thiết kế thiết kế khoản châu báu này đang ở trong tình yêu cuồng nhiệt, cho nên tràn đầy tình yêu cuồng nhiệt giữa vợ chồng.".

Quản lí châu báu cực kỳ thông minh, Minh Ý vừa nghe ra ý này, có hứng thú, gọi đưa bộ hạn chế số lượng kia cho Mậu Hinh thử.

Mậu Hinh không muốn thử: "Không cần đâu, không phải anh đã đặt một bộ sao?".

"Đã đến đây, thử xem thì ngại gì.". Minh Ý cầm tay cô, lấy nhẫn đeo vào tay cô. Lần này vừa vặn thích hợp, anh nhìn chằm chằm tay cô trắng mịn, nhẫn kia hình như thiết kế cho cô. Cười khẽ đáng yêu lại không mất tao nhã đoan trang, mỹ cảm này lấy lòng anh, giọng của anh ôn nhu như nước, "Thử cái khác.".

Người đàn ông này điên rồi, nhưng mà giọng của anh quá mức ôn nhu, đôi mắt thâm trầm cô nhìn một cái thì không nói nên lời từ chối.

Quản lí cao hứng mang ra, cũng là Mậu Hinh căn bản tốt, bộ dáng cô đẹp, làn da trắng nõn nhẵn nhụi, giữa trán vốn có vài phần thiên kim cao quý, lại có châu báu có tiếng đeo trên người, làm nổi bật cao quý tao nhã.

"Hinh Hinh, đẹp quá nha!". Tiểu Sâm bên cạnh cũng cực kỳ thích, "Chú Nhất, Hinh Hinh đẹp quá đúng không?".

" Đúng, rất đẹp.". Ánh mắt anh càng tỏa ra nóng cháy, nắm tay cô, nói với quản lí, "Bộ này lấy!".

Quản lí vừa nghe liền vui vẻ, Minh Ý lấy thẻ ra.

"Đừng.". Mậu Hinh muốn lấy vòng cổ xuống.

Minh Ý đè tay cô lại: "Rất đẹp, cực kỳ thích hợp với em.".

Là rất đẹp, rất đẹp, nhưng giá cũng phải đẹp. Mậu Hinh nhìn giá, dây xích tay cô mang hơn 160 vạn, đừng nói thêm hoa tai nữa, vòng cổ, nhẫn, đồng hồ. Tính toán tiếp, phải hơn một ngàn vạn.

"Thật sự không cần, Minh Ý, em không thể nhận trang sức quý trọng như vậy.". Mậu Hinh nghiêm túc, trên phương diện này cô có nguyên tắc rất mạnh, có vài thứ không thể muốn chính là không thể muốn.

"Mang theo, vì anh.". Ngón tay Minh Ý đặt lên vòng cổ trên cổ cô, cánh bươm buớm xinh đẹp màu lam, cười khẽ đáng yêu, cực kỳ giống Mậu Hinh trong ký ức của anh. Ở trong lòng anh, đây mới là tôn quý thuộc về cô.

Bình Luận (0)
Comment