Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 256.2

Editor: Quỳnh Nguyễn

Chờ đâm xong, toàn bộ đã là bốn chục phút sau. Anh tìm tới khăn nóng, xem trên mặt Nhất Hạ tất cả đều là mồ hôi, liền cẩn thận lau hết mồ hôi.

"Anh Miêu..." Nhất Hạ dần dần khôi phục một chút ý thức, nghiêng mặt qua xem người đàn ông bên người.

"Làm sao vậy? Có phải không thoải mái chỗ nào hay không?" Miêu Từ Hành đi tới gần hỏi.

"Em thật sự có thể cai sao?" Cô thấp giọng hỏi, có nồng đậm bất an.

" Đương nhiên có thể, cô phải tin tưởng tôi." Miêu Từ Hành vội nói, "Có tôi ở đây, tôi nhất định giúp cô cai."

Nhất Hạ giống như tin tưởng mạnh mẽ, cô mà lại không sợ, chỉ cần anh một câu liền cấp cho an toàn, xua tan tất cả e ngại. Cô tin tưởng người đàn ông này, người đàn ông này lợi hại như thế, anh không gì làm không được, anh nói có thể cai nhất định có thể cai.

Miêu Từ Hành xem mặt cô trắng, nghĩ cô một cái thiên kim tiểu thư, vốn hẳn là vô ưu vô lự, kết quả lại chịu khổ như vậy, trong lúc này cực kì đau lòng.

" Lát nữa tôi nhổ châm, chờ một lúc cô sẽ cảm thấy được có phần nóng, ra rất nhiều mồ hôi, vẫn lại là sẽ cảm thấy được có chút khó chịu. Nhưng là không quan hệ, quá một trận thì tốt rồi." Miêu Từ Hành nói bên tai cô.

Nhất Hạ gật gật đầu, ở một khắc này cô cảm thấy được chỉ cần nghe anh thì tốt rồi, anh nói cái gì cô nguyện ý nghe anh.

"Bởi vì muốn ghim kim, tôi cởi quần áo phía trên của cô, cô trước vẫn nằm úp sấp như vậy." Nhất Hạ chỉ là bị thuốc phiện kiềm chế, cơn ghiền không hề thâm, cho nên còn đang tại ý thức, còn có thể nghe được anh nói.

"Không quan hệ." Nhất Hạ đáp lại, cô cũng không thèm để ý, giống như chỉ cần là anh liền không quan hệ.

Kỳ thật Nhất Hạ như vậy cực kỳ mê người, cô nằm úp sấp như vậy, có thể ẩn ẩn xem độ cung nho nhỏ trước ngực, tựa lộ không lộ, ngứa tâm người đàn ông.

Lâu lắm không có phụ nữ sao? Miêu Từ Hành đã tận lực không cho mình hướng trên người cô nhìn, nhưng vẫn lại là sẽ chịu cô ảnh hưởng. Rõ ràng anh là bác sĩ, rõ ràng thân thể người phụ nữ đối với anh nói không có khác thân thể động vật, nhưng mà thân thể của cô đặc biệt trảo tâm đối với anh, để cho anh không thể bình tĩnh.

Chờ dược hiệu phát huy, lại quá một hồi lâu anh mới nhổ châm, anh rót nước ấm tới rửa cho cô. Lau xong anh đắp chăn cho cô.

Quả nhiên giống Miêu Từ Hành dự liệu, Nhất Hạ bắt đầu nóng lên, người cũng nửa hôn mê mà còn bắt đầu chảy mồ hôi. Ra mồ hôi là bình thường, mà còn là hiện tượng tốt. Anh đã mở tối đa hơi ấm, sợ cô sẽ bị cảm lạnh.

Miêu Từ Hành do dự muốn gọi điện thoại cho Mậu Hinh hay không, lúc này có phụ nữ tới chiếu cố sẽ là tốt hơn. Nhưng nghĩ đến cô hiện tại làm việc, sau cùng vẫn lại là thôi. Trong đầu anh hiện ra hai người Tạ Tạ và Tây Tử, sau cùng đều bị phủ định rồi.

Thứ nhất gian phòng của anh thật sự không thích người ngoài tiến vào, thứ hai anh cũng coi như hiểu biết Tây Tử và Tạ Tạ, các cô đều biết thói quen cùng đam mê, chỉ sợ chưa chắc sẽ tới đây.

Về sau Nhất Hạ lại vẫn phát sốt đại khái là lần đầu tiên cơn ghiền phát tác, thân thể thích ứng không được biến hóa như vậy. Đến chỗ ba giờ hơn buổi chiều, cô sốt gần bốn mươi độ.

Cô sốt liền tại làm ác mộng, tóc ẩm ướt lại ẩm ướt.

"Anh, vì sao đối với em như vậy? Vì sao?" Cô bắt đầu làm ác mộng, miệng nói có chuyện, thân thể cũng không chịu nổi nhiệt lực, một cái xoay người, nửa thân trước liền hoàn toàn lộ ở trong không khí, tất cả đều là mồ hôi.
Bình Luận (0)
Comment