Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 268.2

Editor: Quỳnh Nguyễn

"Mới vừa hiểu biết đến là, Minh gia cấp cho em trai Giang Nguyệt Đình 3% cổ quyền Hoàn Vũ, đồng thời trừ bỏ cổ phần Hoàn Vũ, tất cả tài sản danh nghĩa Minh Nhất Kỳ vài năm nay tất cả đều cấp cho Giang gia." Tiểu Nam nói ở bên cạnh, "Số của cải lớn như vậy, sau cùng Giang gia tự nhiên cũng có thể ra phân thư lượng giải này."

Mậu Hinh tức nghiến răng: "Minh gia cư nhiên liền đồng ý rồi." Theo cô biết, Minh Chí Côn xem Hoàn Vũ nặng nhất, làm sao có thể đồng ý cho Giang gia 3% cổ quyền a!

"Vì cái gì không đồng ý a?" Dương Tại Xuân cười lạnh, "Minh gia có tiền, có thể sử dụng tiền bạc đổi về một cái mạng, bao nhiêu tiền đều đã đáng."

Mà lúc này, Minh Ý rốt cục trở lại. Minh Ý là ngồi chuyến bay sớm nhất trở về, Minh Chí Côn tự mình tới đón. Khi Minh Ý từ sân bay ra, Minh Chí Côn liền chờ ở bên ngoài.

Nhìn đến anh đi ra, cửa xe Minh Chí Côn bị lái xe mở ra, lão gia tử chậm rãi ra: "A Nhất, cháu rốt cục trở lại "

"Ông nội." Minh Ý trên mặt không có quá nhiều biểu tình, đồ dùng lái xe đã chất lên xe, anh đỡ lão nhân lên xe

"A Nhất, mạng A Kỳ có thể cứu hay không, liền nhìn cháu rồi." Minh Chí Côn nói với anh.

Minh Ý không nói chuyện, hiện tại 2 giờ xế chiều, anh cơ bản cũng không ngủ ở trên máy bay, tại Lợi Nhã Đắc nhiều ngày như vậy, để cho anh lại vẫn có một chút cảm mạo.

"A Nhất." Không được đến Minh Ý trả lời, Minh Chí Côn lại bảo anh một lần.

Minh Ý suy nghĩ sâu xa, đã nói: " ông nội yên tâm, cháu sẽ xử lý."

Minh Chí Côn nghe được anh nói lời này, cuối cùng yên tâm, nếu cháu trai nói những lời này, ông liền biết A Nhất nhất định sẽ xử lý tốt.

Minh Ý trở về không có về nhà trước, mà là trực tiếp đi trại tạm giam.

Minh Nhất Kỳ bị mang ra, nhìn đến anh cả vừa mới phong trần mệt mỏi về nhà, nở nụ cười thật sâu. Khi thấy anh cả, anh ý thức được chỉ cần có anh ở đây, chính mình còn có thể sống sót.

" Anh cả!" Minh Nhất Kỳ ngồi xuống gọi người.

Minh Ý vẫn ngồi không nhúc nhích, mắt sâu và đen gắt gao khóa ở trên thân em trai. Nếu có thể, anh nguyện ý đánh cho anh ta một trận, Xú tiểu tử này quả thực muốn phá cái nhà này, mỗi người cơ hồ tan vỡ.

"Như thế nào không nói lời nào?" Ánh mắt anh cực kỳ dọa người, nhưng Minh Nhất Kỳ không sợ chút nào, ngược lại ung dung bình tĩnh.

"Rất nhanh anh sẽ sắp xếp bác sĩ làm xem xét tinh thần cho em." Nói xong Minh Ý đứng dậy rời khỏi.

" Anh cả, em liền biết có anh ở đây, thật sự cái gì cũng không sợ." Minh Nhất Kỳ nói sau lưng anh.

Mậu Hinh là sắp đến giờ tan tầm nhận được điện thoại Minh Ý biết anh trở lại, cô nhận được điện thoại của anh, lại vẫn rất kỳ quái: "Anh làm sao có thể gọi điện thoại cho em?"

"Anh mới vừa đón Tiểu Sâm, lát nữa đón em." Anh là nói như vậy.

"Anh trở lại!" Hinh Hinh thiếu chút nữa nhảy dựng lên.

"Uh`m, anh đã trở về." Minh Ý trầm giọng nói, "Xế chiều hôm nay trở về."

" Ngày hôm qua anh đều không có nói hôm nay trở về, còn nói muốn hai ngày!" Bọn họ mỗi ngày đều có gọi điện thoại, anh đều không có nói anh muốn trở về, cô cảm thấy được anh không trở lại, cô muốn dài cổ rồi.

"Anh muốn cho em một kinh hỉ." Minh Ý nói, "Buổi tối chúng ta cùng nhau đến bên ngoài ăn cơm."

" Tốt a!" Hinh Hinh nhìn thời gian, hiện tại 4 giờ rưỡi, lại vẫn có một giờ mới có thể tan tầm. Nhưng là cô có phần ngồi không yên, anh đi công tác không tới hai mươi ngày, nhưng mà cô cảm thấy được cùng anh chia một thế kỷ, thật sự rất nhớ.

"Mậu kiểm, Dương kiểm gọi cô họp." Tiểu Nam gõ cửa.

Hinh Hinh hít sâu một phen, bình phục cảm xúc chính mình một phen mới cảm thấy được thoải mái một chút. Công tác vẫn lại là rất trọng yếu, mặc dù hiện tại cô đã khẩn cấp tan tầm muốn gặp người đàn ông của mình.
Bình Luận (0)
Comment