Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 282.3

Editor: Quỳnh Nguyễn

Tay nhỏ của bé vòng bên gáy ba ba: "Ba ba, ba vẫn lại là cực kỳ thích cực kỳ thích Hinh Hinh sao?"

"So với con tưởng tượng vẫn còn thích rất nhiều rất nhiều lần." Minh Ý ôm nhẹ con trai, "Ba thích nhất chính là Hinh Hinh cùng Tiểu Sâm rồi."

Tiểu Sâm nghe được ba ba nói như vậy, cuối cùng yên tâm, vươn tay ôm lấy ba ba: "Con cũng thích nhất Hinh Hinh cùng ba ba, còn có, Hinh Hinh đáp ứng con không ly hôn cùng ba ba."

Minh Ý cực kỳ chấn kinh nhìn con trai, con trai nói cái tin tức này đối với anh mà nói tuyệt đối tin tức tốt. Nếu Hinh Hinh thật sự kiên trì muốn ly hôn cùng anh, anh nhất định cự tuyệt không được. Anh, kỳ thật tưởng tượng không được cảnh tượng ly hôn cùng Hinh Hinh, rõ ràng rất không dễ dàng đạt được bảo bối, lại sẽ bị anh lại đánh mất.

"Chỉ là Hinh Hinh vẫn lại là không nghĩ muốn nhìn đến ba ba, ba ba muốn tiếp tục cố gắng, để cho Hinh Hinh tha thứ a...! Nếu Hinh Hinh tiếp tục không thích ba, con cũng chỉ không thích ba ba, bởi vì con không muốn Hinh Hinh không vui." Tiểu Sâm nói.

"Ba sẽ, ba nhất định làm cho Hinh Hinh tha thứ ba." Minh Ý ôm chặt con trai, "Tiểu Sâm, con là thiên sứ ba ba."

Tiểu Sâm ở trong lòng ba ba, nhỏ giọng nói: "Ba ba cũng là thiên sứ Tiểu Sâm."

Minh Ý nghe lời này thân thể hơi hơi cứng ngắc, anh thầm nghĩ con trai chưa chắc sẽ biết thâm ý sau lưng những lời này, nhưng mà liền một câu đơn giản như vậy đả động anh.

Anh bưng mặt con trai, ngũ quan tương tự mình, còn tuổi nhỏ đã có kiên trì cùng thông tuệ đứa nhỏ bình thường không có. Lúc này nếu Hinh Hinh tại trước mặt anh, anh nhất định phải hung hăng ôm ấp cô, anh thật sự cực kỳ cảm kích cô, bởi vì cô anh mới có Tiểu Sâm con trai bổng như vậy.

Minh Ý đưa Tiểu Sâm xuống lầu, đến chỗ cửa Tiểu Sâm không mang cái chìa khóa, anh nhấn chuông cửa, nghĩ thầm mình muốn tránh ra hay không, ai biết lúc này Hinh Hinh vừa lúc mở cửa.

Hai người vừa vặn gặp mặt.

Bốn mắt nhìn nhau, nhất thời không nói gì.

"Ba ba, như thế nào ba không giữ lời hứa a, Hinh Hinh đều nói không nghĩ muốn nhìn đến ba, không cần theo vào tới rồi!" Tiểu Sâm lập tức nói.

"Tiểu Sâm, con đi vào trước." Hinh Hinh nhìn con trai liếc mắt một cái nói.

Tiểu Sâm thấy không khí ba mẹ là lạ, rất nhanh nghe lời đã vào nhà rồi.

"Anh...Anh đưa Tiểu Sâm xuống." Minh Ý mở miệng.

"Vào đi!" Hinh Hinh nói xong cũng xoay người vào nhà.

Cô cư nhiên gọi anh vào nhà! Minh Ý vừa mừng vừa sợ, quả thực không thể tin được mình nghe được, anh vội vàng tiến vào.

Xác định Tiểu Sâm vào nhà, Mậu Hinh mới nói: "Tiểu Sâm giống như không quá có thể tiếp thu biến hóa quan hệ giữa chúng ta, tôi, tôi đáp ứng bé, chúng ta tạm thời không li hôn, trước tách ra một trận chờ bé có thể tiêu hóa biến hóa như vậy."

" Tốt, nghe lời anh." Chỉ cần tạm thời không li hôn, anh đã cảm kích trời xanh rồi.

"Vậy em lại vẫn chuyển nhà sao?" Minh Ý lập tức hỏi, "Kỳ thật em không nghĩ muốn gặp anh, anh tuyệt không hiện ra tại trước mặt em. Em ở nơi này có đôi khi không kịp nấu cơm anh cũng có thể giúp làm. Tiểu Sâm là con anh, anh cũng có nghĩa vụ chăm sóc con."

"Uh`m." Hinh Hinh nhớ lại con trai kỳ vọng, cô cũng hiểu được không cho anh nhìn đến ba! Là chuyện cực kỳ tàn nhẫn.

"Không chuyển nhà rồi hả?" Minh Ý vẫn lại là không xác nhận hỏi.

"Uh`m." Hinh Hinh gật đầu, "Trước vụ án kết thúc, chúng ta cũng không được tiếp xúc đi!"

" Tốt, tất cả nghe theo em." Minh Ý lập tức nói.

"Kia đã khuya, chúng ta muốn nghỉ ngơi rồi." Là ý nói, anh có thể đi trở về.

"Anh đi lên lầu, có chuyện gì... Em kêu Tiểu Sâm gọi điện thoại cho anh, bất luận lúc nào đều đã có thể." Minh Ý nói.

Hinh Hinh trả lời nhỏ không thể nghe thấy.

Minh Ý lại liếc cô một cái, lúc này mới kéo cửa ra ra ngoài.
Bình Luận (0)
Comment