Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 285.3

Editor: Quỳnh Nguyễn

Nói xong, anh từ phòng bệnh ra, sau đó cửa phòng bệnh nhanh chóng đóng, lưu lại Minh Nhất Kỳ trong phòng.

Lúc này Miêu Từ Hành mới vừa xuống máy bay xuất hiện tại bệnh viện, Minh Ý đang chờ anh.

"Đã lấy mẫu máu A Kỳ rõ ràng, đây là báo cáo phân tích máu, cậu có thể nhìn xem." Minh Ý đem báo cáo đưa cho anh.

Miêu Từ Hành nhìn báo cáo phân tích máu nói: "Quả nhiên giống tôi đoán như vậy, dược vật tiêm vào trong thân thể Minh Nhất Kỳ cùng dược vật tiêm vào Mậu Hinh là giống nhau như đúc."

"Cho nên có thể xác định, làm thôi miên đối với Hinh Hinh và A Kỳ cùng là một người." Minh Ý kết luận.

"Không sai, hơn nữa hẳn là đều đã cực kỳ hiểu biết đối với Minh Nhất Kỳ và Mậu Hinh, chỉ có hiểu biết một người mới có thể hoàn toàn công phá phòng tuyến lòng người, tiến hành thôi miên sâu như vậy." Miêu Từ Hành trả lời, nhìn về phía Minh Ý "Liền vì làm rõ ràng là ai thôi miên Mậu Hinh, cậu đỉnh khiển trách bảo vệ Minh Nhất Kỳ, A Nhất, cậu nên là nói cho cô."

" Không phải cậu đã nói, nếu một người biết mình bị thôi miên kỳ thật không phải chuyện tốt sao? Hinh Hinh tâm sự trọng, tôi không muốn cô thừa nhận áp lực như vậy." Minh Ý nói, "Tại trước tôi không biết rõ ràng, tôi không thể để cho cô biết."

"Nhưng mà cậu lại để cho Minh Nhất Kỳ biết rõ." Miêu Từ Hành nói.

"Anh... Anh biến thành hôm nay, mình cũng cần phải chịu trách nhiệm. Nếu không anh ngồi tù bất tiện tôi làm việc, tôi sẽ không bảo vệ anh." Minh Ý trả lời, "Anh nên là nên vì việc mình làm chịu trách nhiệm."

"Cô đến bây giờ còn không chịu tha thứ cậu?" Miêu Từ Hành hỏi.

"..." Kỳ thật cô không chịu tha thứ là, trong đó quan hệ mẹ cô và ba anh, đó là nút thắt trong lòng cô, cực kỳ có thể vượt qua đi.

" Lúc nào cậu về Thượng Hải?" Minh Ý hỏi.

"Tôi phải lập tức trở lại, mười hai giờ tối hôm nay có một chuyến bay." Miêu Từ Hành, "Cô tại Thượng Hải không hề thiếu hồ bằng cẩu hữu, cô lại là tính tình thích chơi, tôi phải nhìn chằm chằm cô."

Minh Ý nghe xong lời này, nở nụ cười sâu xa.

"Cậu cười cái gì?" Cũng không thấy anh cười như vậy, cười Miêu Từ Hành chỉ cảm thấy nội tâm chíp bông.

"Cậu sẽ không thật sự muốn làm em rể tôi đi?" Minh Ý hỏi.

Anh trái lại nghĩ muốn, nhưng mà không dễ dàng như vậy.

"Không cùng cậu nói nhiều lời, tiêm một mũi thuốc an thần cho Minh Nhất Kỳ, tôi nắm chặt thời gian kiểm tra cho anh một phen, lát nữa lại đi máy bay rời khỏi." Miêu Từ Hành nói xong đi vào.

Miêu Từ Hành kiểm tra cho Minh Nhất Kỳ xong ra nói: "Tình huống Minh Nhất Kỳ lại vẫn nghiêm trọng so với trong tưởng tượng của tôi, nhốt anh ta là đúng, nếu không thật không biết anh còn có thể làm ra chuyện càng đáng sợ tới."

"Anh có cơ hội chữa khỏi sao?" Minh Ý hỏi.

Miêu Từ Hành ngẩn ra, không nghĩ tới anh sẽ hỏi như vậy: "Cậu muốn chữa khỏi anh?"

"Nếu có thể trị tốt, tự nhiên vẫn lại là chữa khỏi." Minh Ý nói.

"Đương nhiên là có thể chữa khỏi." Miêu Từ Hành nói, "Chẳng qua tình huống của anh muốn nghiêm trọng so với Hinh Hinh, tâm lý của anh cố chấp nghiêm trọng, mà còn có bệnh tâm lý cực kỳ nghiêm trọng, quá trình sẽ cực kỳ thong thả, nhưng là có thể chữa khỏi. Đương nhiên, đầu tiên muốn rõ ràng chỉ lệnh anh bị làm cái dạng thôi miên gì."

"Vất vả cậu rồi." Minh Ý vỗ nhẹ vai anh.
Bình Luận (0)
Comment