Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 290.3

Editor: Quỳnh Nguyễn

"Yên tâm, không sẽ bị người phát hiện." Bọn họ vậy mà đến chỗ thành phố Đại Hạ, đây là thành phố kiến trúc cao hơn sáu trăm mét, đỉnh chóp có một cái đài ngắm cảnh, có thể thu hết tất cả thành phố Thượng Hải.

"Cho dù hiện tại chúng ta muốn đi đỉnh chóp xem lúc này phỏng chừng cũng đã chậm." Đỉnh chóp giống như 9 giờ liền không mở ra rồi.

"Không quan hệ, chúng ta trước đi xem trước." Miêu Từ Hành nháy mắt mấy cái, tìm đến khẩu trang đeo cho cô, sau đó mình cũng tìm tới một khẩu trang đeo.

Nhất Hạ đành phải đi theo anh lên lầu, cô vẫn lại là cực kỳ khẩn trương, sợ đã bị nhìn đến. Ai biết bọn họ đi là cửa hông, có một cái người đàn ông mặc tây trang tại chờ.

"Miêu tiên sinh, mời hướng bên này." Người đàn ông mặc tây trang, mặt hiện tươi cười, nho nhã lễ độ.

Nhất Hạ có chút mạc danh kì diệu, do Miêu Từ Hành nắm tiến vào thang máy, sau đó trực tiếp ấn tầng cao nhất. Bọn họ có thể đi lên? Anh nhận thức đại BOSS phía sau tầng đỉnh ngắm cảnh? Nhất Hạ vẫn không nghĩ tới thân phận của Miêu Từ Hành, anh là ông chủ một nhà hàng, vẫn lại là bác sĩ không hơn.

Cô thậm chí không biết anh có người nhà hay không, có cái bạn gì? Họ mới xác định quan hệ, lại vẫn chưa kịp nói những thứ này. Mà lúc này xem, người của anh mạnh mẽ kinh người.

Ngẫm lại, anh có thể cùng anh cả trở thành bạn thâm giao như thế, nhất định cũng là không đơn giản đi!

"Anh Miêu, anh biết ông chủ nơi này sao?" Nhất Hạ không khỏi hỏi.

"Anh trị bệnh mẹ anh ta, anh ta vẫn không cơ hội báo đáp anh, anh để cho anh ta đi một cái phương tiện nho nhỏ, anh ta vẫn lại là rất thích ý. Anh ta còn nói muốn tới đây tự mình chiêu đãi chúng ta, anh nói chỉ muốn theo bạn gái đơn độc ở chung, xin miễn hảo ý của anh." Miêu Từ Hành nhàn nhạt trả lời.

Nhất Hạ chỉ cảm thấy ngẩn ngơ, anh nói như vậy, cô lại cảm thấy được tin tức sau lưng thật sự quá cường đại.

"Anh chữa bệnh những người đó, đều là giống nhân vật như vậy ông chủ Cao ốc này sao?" Nhất Hạ không khỏi hỏi.

"Cũng không hẳn vậy." Miêu Từ Hành trả lời, "Cũng có dân chúng bình thường, nhưng mà anh thu đao có đã nhiều năm rồi."

"Vì cái gì muốn thu đao?" Nhất Hạ lập tức hỏi.

Miêu Từ Hành giống bị điểm huyệt một loại, bị hỏi vấn đề bắn trúng huyệt anh, anh nghĩ nghĩ đã nói: "Bởi vì anh phát hiện, bả đao trong tay anh kia cũng không phải người nào đều có thể trị, một bác sĩ nếu là có hoài nghi đối với mình, liền không thích hợp cầm đao."

"Người kia nhất định là người anh rất quan trọng." Nhất Hạ thấp giọng hỏi.

"Uh`m, rất quan trọng." Anh vẻ mặt sâu thẳm, "Chờ có thời gian, anh lại nói cho em."

"Em còn có một vấn đề, anh có thể trả lời sao?" Nhất Hạ có chút khẩn trương, nhưng mà cô cảm thấy được cực kỳ muốn biết đáp án. Mậu Hinh từng nói, Miêu Từ Hành là một người kinh nghiệm cực kỳ phong phú, cô muốn biết nhân sinh của anh có người phụ nữ rất quan trọng hay không. Có lẽ đáp án là khẳng định, nhưng cô vẫn là muốn hỏi.

" Tốt, em hỏi." Miêu Từ Hành cúi đầu xem cô.

"Anh, có thích quá một người giống thích em hiện tại hay không?" Nhất Hạ hít sâu một phen hỏi ra miệng.

"..." Miêu Từ Hành ngớ ra, sau đó hỏi cô, "Em có bao nhiêu thích anh?"
Bình Luận (0)
Comment