- Được, nếu Phó chủ tịch Tất đã dũng cảm gánh vác, vậy phải nắm chắc, Tốt nhất là có thể ổn định việc này trước khi các lãnh đạo có liên quan đến khảo sát thị xã Chương Hà của Đồng Lĩnh chúng ta.
Chúng ta cũng phải để cho các vị lãnh đạo Tập đoàn Viễn Đông thấy thực lực và điều kiện của thành phố Đồng Lĩnh chúng ta.
Phải thể hiện đầy đủ tư tưởng tiến bộ, cách nhìn độc đáo và tác phong làm việc thực tế mà khác biệt của các cán bộ của thành phố Đồng Lĩnh chúng ta.
Các đồng chí, đừng nghĩ tác phong làm việc dường như nhìn không thấy sờ không tới, thuộc về phương diện tinh thần ý chí. Kỳ thực, tôi khẳng định rằng những thứ này đều có thể nhìn thấy được, sờ thấy được.
Tác phong làm việc của anh theo thời gian mọi người đều có thể cảm nhận được. Bề ngoài có vẻ như tác phong làm việc và làm việc không liên quan gì đến nhau, thực ra, lại liên quan rất mật thiết.
Tác phong của anh có thể tạo ra ảnh hưởng đối với các lãnh đạo chuyên gia đến đây khảo sát, điều đó đã chứng minh anh đã thành công một nửa.
Bằng không, chỉ nói mồm mà không làm thì có ích gì? Lý luận liên hệ với thực tế mới có thể tạo nên thành tích, bằng không, lý luận của anh chỉ là những lời sáo rỗng, tư tưởng thế này không thể được không thể được.
Cho nên, cứ như vậy sẽ thể hiện trên thực tế, về mặt giành lấy dự án nhiệt điện sẽ càng chắc chắn hơn.
Diệp Phàm nói, kỳ thực là đang ngầm chỉ trích Xa Quân chỉ biết khua môi múa mép.
- Hừ, đường cao tốc Kinh Ngân có thể đi qua Đồng Lĩnh, Xa Quân tôi mỏi mắt mong chờ.
Xa Quân phun ra những lời này, nhìn Diệp Phàm chằm chằm, lời người này nói tràn đầy khinh thường và sự khiêu khích ngông cuồng. Xem ra, Xa Quân người này thật đúng là không biết đến hai chữ "khiêm tốn".
Bằng không, sao người ta vẫn hay nói "Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời".
- Nói vậy cũng không chắc, Tất Vân Lý tôi tuy nói nhát gan nhưng vì nước vì dân cho dù phải chết trên sa trường cũng không chịu là thứ rụt đầu rụt cổ.
Tất Vân Lý cũng phải tức giận.
Lời Xa Quân anh nói nhằm vào người phụ trách là lão Tất tôi. Cho nên, những lời này lão Tất nói cũng rất sắc bén, trực tiếp so sánh Xa Quân với thứ rùa rụt đầu rụt cổ.
Kỳ thực, sự kiêu ngạo của Xa Quân đã khiến cho các cán bộ không thoải mái trong lòng từ lâu, chỉ là mọi người vẫn luôn chịu đựng mà thôi.
Cho dù anh có được Bí thư La ở Tỉnh ủy chống lưng thì cũng không thể coi cán bộ Đồng Lĩnh như "lương khô" hết như vậy chứ? Dạo gần đây, có thể làm ủy viên thường vụ Thành ủy, có đồng chí nào sau lưng không có lãnh đạo ở Tỉnh ủy chống lưng cho? Bằng không, sao đến lượt anh ngồi vào cái ghế ủy viên thường vụ?
- Hừ, lão Tất! Ông nói thế là có ý gì? Túi sữa gấu.
Tính tình nóng nảy của Xa Quân quả nhiên bùng nổ, đứng bật dậy, giơ tay chỉ vào Tất Vân Lý mà mắng. So sánh ông Tất với túi sữa gấu, ý bảo ông Tất còn đang bú sữa mẹ, chưa lớn.
- Ông nghĩ thế nào thì chính là thế ấy.
Ông Tất cũng không nhịn được nữa, buột miệng. Câu này cũng tương đối gay gắt.
- Họ Tất kia, nếu ông có thể khiến cho đường cao tốc Kinh Ngân đi qua thành phố Đồng Lĩnh, Xa Quân tôi sẽ chịu làm con rùa rụt cổ. Tuy nhiên, tôi tin chắc, cái biệt danh này chỉ hợp với đồng chí Tất Vân Lý ông mà thôi. Ông già rồi, biệt danh này rất phù hợp với ông đấy!
Xa Quân người này sao có thể dễ dàng tha thứ cho lão Tất khi nói mình như thế, tất nhiên sẽ đáp trả lại lão Tất không chút khách khí.
- Ai phù hợp hơn cứ chờ mà xem!
Tất Vân Lý lửa giận phừng phừng, mắt nhìn Xa Quân chằm chằm, trút tất cả bực dọc vì không được lợi lộc gì từ vụ Hồng Cốc Trại vừa rồi lên Xa Quân.
- Chờ thì chờ, khua môi múa mép cũng vô dụng. Trước khi đoàn khảo sát nhà máy nhiệt điện xuống, Tất Vân Lý ông có thể ổn định mọi việc, tên của Xa Quân tôi đây sẽ viết ngược.
Thắt lưng Xa Quân thẳng tắp, trợn mắt nhìn Tất Vân Lý.
- Được rồi, được rồi, các đồng chí có chuyện gì cứ bình tĩnh mà nói. Nơi này là hội nghị thường vụ thành phố, những người có quyền quyết sách của Đồng Lĩnh đều ngồi tại nơi này. Mọi người hãy chú ý lời mình nói.
Khổng Đoan vội vàng lên tiếng
- Đồng chí "Quân Xa", tôi gọi luôn thế đấy! …..ngay cả đường cao tốc cũng không thu tiền cái tên này của anh.
Có điều, rõ ràng Tất Vân Lý không để ý đến lời Khổng Đoan nói, phản công trực diện, hơn nữa, trước mặt mọi người gọi tên của Xa Quân thành "Quân Xa". "Xe cho quân đội" đi qua đương nhiên không thu lộ phí rồi.
Hơn nữa, con người ấy mà, đều rất coi trọng mặt mũi. Vừa rồi Xa Quân không suy xét chu đáo, trực tiếp nhằm vào ông Tất. Trước mặt bao nhiên ủy viên thường vụ như vậy, khả năng kiềm chế của Tất Vân Lý có tốt đến đâu đi chăng nữa cũng không chịu nổi. Cũng chỉ có thể nói là lửa giận của đồng chí Tất tích tụ bấy lâu đều đã phát tiết hết ra.
- Lão Tất! Ông nói ít đi hai câu không được sao?
Giọng nói của Khổng Đoan nặng nề hơn rất nhiều, ngay cả cái danh Phó chủ tịch Tất cũng đã đổi thành "lão Tất" mà lúc bình thường hay gọi.
Xem ra, đồng chí Khổng Đoan sốt ruột rồi. Điều này ngẫm lại cũng là bình thường. Đương thời Diệp Phàm dần dần nắm đại cục Đồng Lĩnh trong tay.
Khổng Đoan đang rất lo lắng. Nếu như lão Tất đắc tội đồng chí Xa Quân đến mức không thể điều hòa mâu thuẫn, đây chẳng phải là vừa hay rơi vào trong bẫy của Diệp Phàm hay sao?
Đến lúc đó, họ Diệp đó vừa ra tay, tiêu diệt từng bộ phận. Vậy thì Thành ủy Đồng Lĩnh trên cơ bản sẽ chẳng còn chỗ đứng cho vị Thổ bá vương Khổng Đoan này rồi.
Khổng Đoan tuyệt đối không muốn thấy kết cục như thế. Bởi vì, dã tâm của ông ta không nhỏ. Ông ta không những muốn là tốt chức Chủ tịch thành phố, mà còn muốn khống chế Thành ủy, trở thành nhân vật buông rèm chấp chính thời hiện đại. Khoan hãy nói, Khổng Đoan người này đặc biệt thích Từ Hi của triều Thanh.
Nói thực, quan là thăng tiến từng bước một. Nhưng, Khổng Đoan tôi bất luận ở trên vị trí nào cũng phải làm đến mức một câu là có thể khống chế toàn cục.
Ý câu này là gì, cũng có nghĩa Khổng Đoan mặc dù có làm chức Phó cũng phải làm đến mức nắm trong tay quyền lực và tài nguyên mà chỉ chức Trưởng mới được nắm giữ, điều đó dĩ nhiên là buông rèm chấp chính rồi.
- Họ Tất kia, chuyện này còn chưa rõ kết quả, ông dựa vào đâu mà dám gọi ngược tên của tôi? Ông đang ngang nhiên nói xấu và khinh thường một ủy viên thường vụ Thành ủy, cán bộ Đảng cao cấp đấy. Bí thư Diệp, tôi yêu cầu hội nghị thường vụ xử phạt kỷ luật đồng chí Tất Vân Lý. Thật quá quắt!
Xa Quân lạnh lùng nói.
- Tôi cũng vậy, tôi cũng yêu cầu hội nghị thường vụ xử lý sự coi khinh người khác và không đúng mực của đồng chí Xa Quân. Còn nữa, công kích và miệt thị thân thể đồng nghiệp.
Là một Đảng viên, không làm gì mà chỉ nói bóng nói gió sau lưng. Đây không phải tác phong làm việc của các cán bộ Đồng Lĩnh, tin rằng cũng không phải tác phong làm việc mà Bí thư Diệp anh muốn ở một người cán bộ.
Vừa rồi Bí thư Diệp đã nhấn mạnh phương diện này. Không ngờ đồng chí Xa Quân lại chỉ xem như gió thổi qua tai.
Đây chính là công khai xem thường tổ chức và lãnh đạo.
Lão Tất đúng là đã tức giận thực sự, lạnh lùng nhìn chằm chằm Xa Quân tuôn ra những lời này.
- Còn ra thể thống gì nữa, đây là chỗ nào, là cơ quan quyết sách cao nhất quyết sách mấy triệu người dân thành phố Đồng Lĩnh, là trụ sở của tổ chức Đảng cao nhất tại Đồng Lĩnh.
Những lời nói ra tại nơi này đều rất nghiêm túc và thận trọng. Các anh nhìn hai người các anh đi, không khác gì hai mụ đàn bà chanh chua chửi đổng. Nguồn: http://truyenfull.vn
Ngay cả cái gì mà rùa rụt cổ, túi sữa gấu cũng có thể nói ra, hai đồng chí xem nơi này thành cái chợ rồi phải không? Nơi đây là chỗ nào chứ, là chỗ nào hả, hai đồng chí không rõ hay sao hả?
Tôi thấy, hai người đều nên đến trường Đảng bồi dưỡng thêm đi.
Trưởng ban thư ký Mễ, ghi hết những điều này vào, ghi hết vào! Thật quá quắt.
"Rầm" một tiếng, Diệp Phàm đập bàn, lớn tiếng giáo huấn hai người.
- Bí thư Diệp, hai người bọn họ đều quá kích động. Cũng không cần thiết phải ghi lại đúng không? Anh có thể nghiêm khắc phê bình bọn họ, là có chút quá quắt. Nơi này là chỗ nào chứ, thật quá quắt!
Khổng Đoan vừa thấy, khẩn trương nói hộ hai người. Chuyện này, nếu bị ghi vào hồ sơ chẳng phải sẽ trở thành trò cười cho Tấn Lĩnh hay sao.
Tuy nhiên, Diệp Phàm không để tâm đến Khổng Đoan, tên này nâng chén trà lên chầm chậm thưởng thức. Người này, tất nhiên là đang trừng phạt Tất Vân Lý và Xa Quân. Này chính là muốn buộc bọn họ cúi đầu. Bằng không, hôm nay cứ xử lý theo như quy định thôi.
Mễ Nguyệt thấy thế, nói:
- Hai đồng chí, tốt hơn là mau chóng nhận sai với Bí thư Diệp đi. Bằng không, tôi sẽ ghi lên thật đấy. Hồ sơ này một khi đã ghi vào rồi thì…
Mễ Nguyệt vừa nói vừa lấy bút ra huơ huơ trên bản ghi chép một chút như thể đang làm ảo thuật. Tuy nhiên, hai người ông Tất và Xa Quân đều lạnh lùng nhìn đối phương không lên tiếng.
- Ông muốn là gì thế ông Tất?
Thấy Tất Vân Lý vẫn không chịu từ bỏ sĩ diện, Khổng Đoan lại giục. Việc này, nói không nghiêm trọng, nói thật là chẳng có chuyện gì hết.
Nói nghiêm trọng thì Diệp Phàm muốn làm căng chuyện này, xử phạt cảnh cáo hai người, lại còn ghi vào trong hồ sơ là hoàn toàn có thể. Hơn nữa, việc này nếu lọt vào tai lãnh đạo Tỉnh ủy, hai người đó có lẽ đều sẽ không chịu đựng nổi.
- Bí thư Diệp, vừa rồi tôi đã quá kích động. Đã nói những lời không phù hợp. Xin tổ chức hãy suy xét đến tấm lòng vì nước vì dân của tôi mà tha thứ cho sự hồ đồ nhất thời.
Tất Vân Lý rốt cuộc cũng cúi đầu, mặt người này đỏ bừng, nói.
Vừa thấy Tất Vân Lý như vậy, vẻ mặt Xa Quân đen như than, nói:
- Bí thư Diệp, tôi thừa nhận những lời tôi vừa nói có chút không phù hợp. Tuy nhiên, tôi chỉ nói ra khó khăn trong đó. Cũng không có ý quấy nhiễu hoặc cản trở công tác. Xin tổ chức nghiêm khắc phê bình những lời không phù hợp tôi đã nói trong lúc kích động.
- Ừm, hai đồng chí đều đã hiểu được mình đã nói những lời quá kích thì tốt. Các đồng chí phải lấy đó làm gương.
Hy vọng sau này không còn phát sinh chuyện như vậy lần nữa, các đồng chí thảo luận vấn đề thì được, nhưng phải chú ý lời nói, hành động và cử chỉ của mình.
Mỗi vị đồng chí chúng ta ra ngoài đều là tấm gương của nhân dân Đồng Lĩnh. Đại biểu cho Đồng Lĩnh, đại biểu cho hình ảnh của Đảng.
Được rồi, hôm nay đến đây thôi, lần sau không như vậy nữa, giải tán hội nghị!
Diệp Phàm thấy hai người đối nghịch với nhau vừa đủ rồi, hơn nữa, cũng va chạm vừa đủ rồi. Độ nắm bắt cũng đã tương đối.
Nếu như anh còn muốn "phát ngôn bừa bãi" một khi đến cực hạn nhẫn nại của hai người, người ta nếu như cho dù phải hứng chịu nguy cơ bị xử phạt cũng phải sống mái với anh, sau này hội nghị thường vụ cũng không dễ mở ra nữa. Cứ như vậy,….
Thủ đoạn chủ yếu của nhân vật số một chính là quản nhân, quản nhân thật ra chính là sắp đặt quan hệ của các vị cán bộ trong thành phố.
Điều này thực ra chính là ứng dụng thủ đoạn nghệ thuật cân bằng các các bậc lãnh đạo. Cần phải nói rằng việc sắp đặt các mối quan hệ là chuyện khó làm nhất, bởi vì thứ này không nhìn thấy, cũng không sờ được.
Hơn nữa, lòng người khó dò lại không có "phép nhìn thấu suy nghĩ" có thể nhìn thấy suy nghĩ của người khác. Cho nên, suy nghĩ đồng thời quan sát lời nói sắc mặt cũng trở thành thủ đoạn mà các quan chức nhất định phải học được và nắm vững.
"Sau khi suy nghĩ kỹ mới hành động" những lời này rất phù hợp với những người cán bộ. Một câu nói đã có thể chôn vùi cả quãng đường phía trước của anh.
Một câu cũng có thể mang đến họa sát thân cho anh. Một câu còn có thể khiến anh bay cao. Cho nên, Diệp Phàm phất tay tuyên bố tan họp, sau đó đứng dậy không chút do dự bước dài mà đi.