Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1105 - Chương 1105: Nửa Bước Uẩn Thần! (2)

Chương 1105: Nửa bước Uẩn Thần! (2) Chương 1105: Nửa bước Uẩn Thần! (2)

Theo thời gian trôi qua, sắc trời cũng chậm rãi chuyển đến hoàng hôn.

Hoàng hôn ngày hôm nay không có những rặng mây đỏ, bầu trời là một mảnh vàng như nến, tựa như một lão nhân độ tuổi xế chiều, đang giãy giụa lưu luyến nhân thế, không cam lòng biến mất.

Vì vậy ánh sáng hoàng hôn hôm nay cũng ẩn chứa theo chút cảm giác già nua yếu ớt, lúc chiếu vào Vọng Hải Sơn ngoài Liên Minh Bát Tông cũng trở nên mờ nhạt hơn.

Hứa Thanh đứng trên đỉnh núi, phía bên phải hắn chính là Liên Minh Bát Tông, bên đó đã mở ra trận pháp phòng hộ, cũng đã giới nghiêm toàn diện, đề phòng phong ấn Thi Cấm thất bại, cho nên bây giờ đang ở vào trạng thái nửa phong bế.

Pháp bảo Cấm Kỵ của các tông đều đã được mở ra hiện lên trên không từ sớm, thi thoảng lại bộc phát ra từng đạo ánh sáng kinh thiên động địa, phóng thẳng tới chỗ sâu trong biển cấm.

Phía trước hắn, chính là biển cấm màu đen.

Sóng biển cuộn trào, từng luồng sóng trùng kích đập vào chân núi đá, va chạm tạo thành từng mảnh bọt nước màu nâu, chồng chất ở rìa biển, thường thường ngay khi tiêu tán, sẽ lại hình thành một đám bọt nước khác.

Dị chất đến từ biển cấm cũng từ bên trong bọt nước tan vỡ, không ngừng tràn ngập và xâm nhập ra khắp bốn phía.

"Thi Cấm, ngay ở trong đó." Hứa Thanh ngẩng đầu, nhìn qua chỗ sâu trong biển cấm, thì thào trong lòng.

Hắn đang đợi.

Sắc trời dần dần trôi qua, hoàng hôn chậm rãi bị thay thế, bóng tối đang nhanh chóng thôn phệ từng tia sáng một, cho đến khi màu đen đã trở thành màu sắc chính của thiên địa, bao phủ hết thảy mọi thứ, một thân ảnh khổng lồ đột nhiên xuất hiện ở phía trên màn trời.

Thân hình khô gầy, cái đầu dữ tợn, lưng gù với cái bướu thịt thật cao, người đến chính là Quyết Dương Linh Tôn!

Không phải chỉ một mình gã đến, phía trên đỉnh đầu của gã thình lình còn có một người lùn đang đứng.

Người lùn này mặc một thân trường bào màu đen, đôi mắt rất nhỏ, thiên linh nhô ra phía ngoài, hai đạo lông mi rũ xuống tới vị trí đôi má, mà cái cằm thì lại lõm vào phía trong, khiến cho bộ râu tạo thành hình chữ bát gác qua một bên sau đó lại nhếch vào phía trong, giống như là một đôi răng nanh.

Thoạt nhìn rất là xấu xí quái dị, nhưng đã có thể đứng trên đỉnh đầu của Quyết Dương Linh Tôn, thân phận của gã không cần nói cũng biết.

Nhất là chung quanh gã còn có từng đám khói đen biến ảo thành bộ dạng những con rết, không ngừng quấn chung quanh, truyền ra tiếng kêu chói tai, nhìn về phía Hứa Thanh trên đỉnh núi.

"Chỉ ra tay một lần." Người lùn bình tĩnh mở miệng, giọng nói khàn khàn, chính là giọng của thiên hồn.

Cùng lúc đó, trên màn trời màu đen truyền đến từng trận tiếng rống khó chịu, mây mù cuộn mình, bảy gương mặt cực lớn mông lung như ẩn như hiện, tương tự nhìn về phía Hứa Thanh.

"Chỉ ra tay một lần!"

Bảy gương mặt thống nhất cùng nói, âm thanh vượt qua thiên lôi, nổ vang khắp bốn phương.

"Được."

Hứa Thanh gật đầu, mọi người vốn chỉ làm một cuộc giao dịch, cho nên cũng không cần quan trọng lễ tiết, có ước định với nhau là được.

Mà bảy phách đều là Quy Hư nhất giai, trong đó đệ nhất phách, rõ ràng đã đạt đến trình độ nhị giai.

Địa hồn cũng tương tự tản mát ra trình độ Quy Hư nhị giai, về phần người lùn thiên hồn thì cho Hứa Thanh cảm giác sâu không lường được, nghĩ đến đối phương là kẻ đứng đầu ba hồn bảy phách, nhất định càng thêm không tầm thường.

Với chiến lực của những tên này, cho dù chỉ ra tay một lần, nhưng nếu dùng vào thời khắc mấu chốt, hiệu dụng cực lớn.

Lại càng không cần phải nói bọn họ cũng không phải là tự mình đến, Hứa Thanh còn cảm nhận được ở khắp bốn phía có không ít khí tức tà tu ở Tam Linh Trấn Đạo Sơn cùng với lệ quỷ của Quỷ Đế Sơn.

Đây gần như là nguyên vẹn hai phe thế lực lớn của Nghênh Hoàng Châu, phối hợp với Thanh Cầm, Hứa Thanh có thêm rất nhiều niềm tin đối với việc phong ấn Thi Cấm lần này, từ đó phóng thích bộ phận chiến lực của Nghênh Hoàng Châu.

Nghĩ tới đây, Hứa Thanh bước về phía trước một bước, thân ảnh Thanh Cầm xuất hiện từ hư vô, nâng Hứa Thanh lên, hung hăng quét mắt nhìn qua bốn phía, sau đó phát ra tiếng kêu chói tai, gào thét bay về phía biển cấm.

Sau lưng Thanh Cầm, địa hồn liếm liếm bờ môi, cất bước đuổi theo, thiên hồn đứng trên đỉnh đầu địa hồn, chắp tay sau lưng, mặt không cảm xúc.

Phía trên bọn họ, mây mù cuộn mình, bảy gương mặt thật lớn ở bên trên cũng cùng nhau bay đi.

Có thể thấy bên trong mây mù tồn tại vô số lệ quỷ, thanh thế to lớn, tựa như quần ma loạn vũ, khiến cho bầu trời biến sắc.

Bầu trời như thế, biển cấm tăm tối lại càng là như vậy.

Biển khơi nổi lên sóng lớn mãnh liệt, dị chất khuếch tán, không chỗ nào không có, dưới mặt biển còn có mạch nước ngầm dũng động, trong lúc sóng biển lên xuống, thỉnh thoảng có thể thấy được tung tích của một chút hải thú.

Chỉ là những con hải thú này có chút không giống như trong trí nhớ của Hứa Thanh.

Phần lớn bộ phận thân thể của chúng nó đều tồn tại mức độ hư thối khác biệt, thậm chí nếu như cẩn thận ngửi, có thể ngửi thấy trên đại dương bao la có một mùi tanh hôi từ thi thể hư thối.

Hiển nhiên là Thi Cấm bộc phát, khiến cho biển cấm bị ô nhiễm nghiêm trọng, dẫu sao vị trí chân chính của Thi Cấm là ở đáy biển, chỗ đó bộc phát, liền khiến cho hơn phân nửa biển cấm ảnh hưởng.

Cho nên trong khi tiến về phía trước, Hứa Thanh rất nhanh liền thấy được sóng gió động trời từ đằng xa đang cuồng bạo đánh về cùng một phương hướng, mà gió cũng càng lúc càng lớn.

Dưới những con sóng trùng điệp với nhau, tạo thành cơn sóng 10 trượng, 100 trượng, thậm chí còn lớn hơn, từ trên mặt biển nhấc thẳng lên, trùng trùng điệp điệp ập tới, sau đó bộc phát ra âm thanh đinh tai nhức óc.

Toàn bộ biển cấm tựa như đã hóa thân thành một người khổng lồ nóng nảy, đang điên cuồng thổ lộ ra cơn đau nhức kịch liệt đến từ thân thể.

Còn có nồng đậm chấn động pháp thuật, nương theo âm thanh niệm kinh, từ phương hướng Thi Cấm truyền đến.

Mà theo bọn họ bay về phía trước, Hứa Thanh cũng nhìn thấy màu sắc biển khơi đang dần dần trở nên không giống như cũ, có một mảnh biển bên trong tràn ngập màu vàng, dường như phạm vi này đang bị Thi Cấm dần dần hóa thành kim hải.
Bình Luận (0)
Comment