Chương 1549: Cấm khu của Hứa Thanh (1)
Chương 1549: Cấm khu của Hứa Thanh (1)Chương 1549: Cấm khu của Hứa Thanh (1)
Chương 1549: Cấm khu của Hứa Thanh (1)
Giáp lưng màu đỏ tía, phần cổ uốn lượn như nửa vầng trăng, cùng với cái đầu hình tam giác, tản phát ra từng trận khí tức đáng sợ.
Sáu chân tráng kiện với móng vuốt sắc bén, còn có cái đuôi chiều dài nửa thân hình, dường như có thể phá vỡ hết thảy trở ngại, lộ ra vẻ kinh khủng.
Nhất là những bộ phận từ đầu cho đến đuôi, mọc ra từng đám gai nhọn màu đỏ, lập lòe huyết quang như hô ứng cùng bầu trời màu đỏ.
Thứ này, chính là Thần tử.
Trước mắt chúng nó đang lao ra từ bên trong hố sâu trong Khổ Sinh sơn mạch, lan tràn về khắp bát phương toàn bộ sơn mạch.
Hỗn loạn, điên cuồng, đói khát, hoàn toàn được thể hiện ở trên người của chúng nó. Những nơi đi qua, vạn vật đều là thức ăn của chúng nó, nhất là sau khi ngửi thấy được mùi huyết thực, hai mắt của những thứ Thân tử này liền lộ ra vẻ tham lam, men theo khí tức, phóng tới từng cái tông môn cùng với thành trì bên trong Khổ Sinh sơn mạch.
Từ trên bầu trời nhìn lại, mặt đất như nhấc lên thủy triều đỏ, nhanh chóng lan tràn.
Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng gào to sấm nhân rung chuyển tâm thần, truyền khắp thiên địa.
Tu sĩ nghe thấy đều bị kinh hãi, phàm tục nghe xong toàn bộ hoảng sợ.
Mà đối mặt với tất cả điều này, vô luận là phàm tục hay là tu sĩ đều rất rõ ràng, bọn họ trốn không thoát.
Vì vậy, một trận đại chiến sắp triển khai bên trong Khổ Sinh sơn mạch.
Từng thế lực mở trận pháp, từng tu sĩ phát ra tiếng hò hét, muốn ngăn cản những hung thần ác sát đó. Nhất là bộ tộc Thủ Phong, toàn tộc xuất động, sẵn sàng trận địa nghênh đón quân địch.
Xa xa, thủy triều đỏ điên cuồng ap đến, thậm chí rất nhiều Thần tử ở bên trong, dưới sự kích thích của huyết thực đã nhảy lên trên, giương nanh múa vuốt muốn phóng đi.
Nhưng trong lúc thể xác và tỉnh thần của tu sĩ Khổ Sinh sơn mạch rung động, khi bọn họ đã làm xong hết thảy chuẩn bị, vào thời điểm đại chiến hết sức căng thẳng, trên bầu trời bỗng truyền đến một tiếng hừ lạnh.
Tiếng hừ lạnh này mang theo uy thế động trời, rơi vào trong tai chúng sinh tựa như là thiên lôi vậy, khiến cho tất cả mọi người bị làm cho thất thân, mà không chờ trong lòng bọn họ dâng lên hoảng sợ, những Thần tử giống như là yêu quái kia, thân thể từng con bỗng nhiên run rẩy, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời mà phát ra tiếng gào thét thê lương.
Nhưng tiếng gào thét này không có bất kỳ tác dụng nào.
Phảng phất như có một cái đại thủ không nhìn thấy từ trên trời hạ xuống, bao trùm toàn bộ Khổ Sinh sơn mạch, tạo thành một cỗ áp bách cực lớn, ập vào trên người những thứ Thần tử này.
Trong một cái chớp mắt âm thanh nổ vang ngập trời dựng lên, vô số giáp lưng của Thần tử tan vỡ, trong tiếng kêu thảm thiết bị trực tiếp đè ép thành thịt nát, máu thịt mơ hồ, tan vỡ bạo khai.
Mười không còn một.
Toàn bộ Khổ Sinh sơn mạch cũng lay động kịch liệt, từng tu sĩ bên trong những tông môn thế lực trong đó đều trợn mắt thật to, nội tâm dâng lên sóng lớn ngập trời.
Bọn họ ngẩng đầu theo bản năng, nhìn ba thân ảnh xuất hiện ở phía trên bầu trời.
Xuất thủ, là một vị lão gia gia ở giữa.
"Mặc Quy. Thế tử nhàn nhạt mở miệng, hư vô bên cạnh lập tức vặn vẹo, thân ảnh Mặc Quy lão tổ trong chớp mắt dịch chuyển đến, sau khi xuất hiện liền lập tức quỳ bái lớn tiếng tuân mệnh.
"Có vãn bối!"
Mà Mặc Quy lão tổ xuất hiện, liền khiến cho chúng tu Khổ Sinh sơn mạch lập tức chuyển ánh mắt tới, phần lớn bọn họ đều biết Mặc Quy lão tổ, dù sao danh vọng của đối phương trong toàn bộ Khổ Sinh sơn mạch là số một số hai.
"Đám thú vật còn sót lại, do ngươi dẫn người xử lý"
"Tuân pháp chỉ"
Mặc Quy lão tổ lớn tiếng mở miệng, trong lòng vô cùng kích động, càng là tràn ngập nồng đậm cảm giác an toàn.
Lão lập tức phủ xuống đại địa, lấy kỳ danh nhìn qua rồi trực tiếp thống lĩnh toàn bộ tông môn Khổ Sinh sơn mạch, bắt đầu tự động tiêu diệt đám Thần tử còn sót lại. Còn Thế tử cùng Minh Mai công chúa ở giữa không trung, bọn họ cũng không lưu lại nơi này mà dẫn theo Hứa Thanh rời đi.
Lúc xuất hiện, đã ở đầu nguồn nơi những Thần tử này hiện lên.
Đây là một hố sâu cực lớn, trong đó lập lòe hông mang, còn có tiếng rống khó chịu truyền ra từ bên trong, giống như âm thanh tim đập văng ra ngoài, hóa thành tiếng nổ vang.
Thế tử cùng Minh Mai công chúa cúi đầu nhìn.
Hứa Thanh đi theo sau, ánh mắt cũng rơi vào trong hố sâu.
Đoạn đường này bay tới, hắn thấy được quá nhiều Thần tử, mặc dù lúc trước bị Thế tử hừ lạnh một cái đã toái diệt vô số, nhưng nơi này cũng không hề thiếu Thần tử đang liên tiếp gào thét lao ra từ hố sâu phía dưới.
"Hứa Thanh, những thứ bên ngoài này liền giao cho ngươi rồi, với chiến lực bây giờ của ngươi thì kiên trì một đoạn thời gian là không có gì đáng ngại, cũng coi như một lân ma luyện đối với ngươi."
Thế tử nói xong, nhìn Minh Mai công chúa bên cạnh.
Minh Mai công chúa gật đầu, sau đó hai người đồng thời bay thẳng đến bên trong hố sâu, lao thẳng xuống chỗ sâu hơn.
Hứa Thanh cũng không chần chờ, sau khi Thế tử cùng Minh Mai công chúa rời đi, hắn cúi đầu nhìn qua thủy triều đỏ đang không ngừng hiện lên phía dưới, ánh mắt trở nên lạnh lẽo.
Mà sự hiện hữu của hắn, cũng lập tức đưa tới những Thần tử ở bên dưới chú ý, khát vọng đối với huyết thực là bản năng của những thứ Thần tử này, hình như bên trong cảm giác của bọn nó, cái khái niệm sợ hãi sẽ rất khó bị kích phát ra.
Càng nhiều hơn nữa, là hỗn loạn cùng với điên cuồng.
Khí tức trên người Hứa Thanh lại giống như có thêm hương vi ngọt ngào, vì vậy sự điên cuồng của bọn nó lại càng mãnh liệt hơn, phát ra tiếng gào thét và lao thẳng đến phía Hứa Thanh.
Huyết mạch của bọn nó có thể bỏ qua rất nhiều pháp thuật của tu sĩ, tốc độ của bọn nó càng là kinh người, mà Thần Tính chấn động trên người cũng đủ để phá vỡ hết thảy trở ngại.
Nhất là sinh mệnh lực của bọn nó, ương ngạnh đến cực hạn.
Giờ phút này bọn nó đang từ bát phương, phóng tới phía Hứa Thanh.