Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1368 - Chuong 1551: Yeu Chu (1)

Chuong 1551: Yeu chu (1) Chuong 1551: Yeu chu (1)Chuong 1551: Yeu chu (1)

Chuong 1551: Yeu chu (1)

Trên bầu trời, gió màu xám tro gao thét cuốn lên cát sỏi, che khuất bầu trời, trong cảnh hôn ám, sắc điệu của toàn bộ thế giới đều là âm lãnh.

Cả vùng đất, có mấy vạn Thần tử dữ tợn giống như yêu quái thu hồi hết thảy sự hỗn loạn, áp chế tất cả tính điên cuồng mà nằm rạp xuống đất triều bái.

Từ xa nhìn lại, một màn này tràn đầy lực trùng kích.

Ở phía trước của bọn nó, Hứa Thanh bình tĩnh đứng ở nơi đó, một thân hắc y, một đầu tóc đen.

Gió thổi làm bay mái tóc, lộ ra hai mắt đen nhánh, tay áo bồng bềnh nổi bật dáng người cao ngất.

Phối hợp với từng vòng máu tươi chảy xuôi vờn quanh ngoài thân thể giống như dải lụa, nhìn thấy phải sững sờ, phảng phất như là Yêu chủ bước vào nhân gian.

(*Yêu chủ: Chủ nhân của đám yêu quái, địa vị tối cao trong yêu tộc)

Giờ phút này, vị Yêu chủ nhìn qua đám Thần tử trước mặt, đưa tay đặt lên trên đầu một con, một khắc đụng chạm thì thân thể của Thần tử ngưng lại, nhưng cũng không dám vùng vẫy chút nào, không chút nhúc nhích.

Hứa Thanh mặt không cảm xúc, dung nhập thần thức và lặng lẽ cảm thụ.

Thứ đầu tiên hắn cảm nhận được, là sự phục tùng cùng với kính sợ từ Thần tử này truyền ra, đây là một loại hành vi bản năng, áp chế hỗn loạn cùng với điên cuồng của đối phương.

Tiếp tục, hắn cảm nhận được cơn đói khát của đối phương.

Điều này, khiến cho hắn nghĩ tới một màn tiếp xúc cấp Thần của chính mình khi trước.

Hồi lâu sau Hứa Thanh tiếp tục đè tay phải xuống, theo Độc Cấm tản ra và theo lực lượng Tử Nguyệt tràn vào, thủ đoạn bình thường thì vốn rất khó xuyên phá thân thể của Thần tử, nhưng lúc này từ Hứa Thanh xuất ra thì nhanh chóng hòa tan phòng hộ của chúng nó.

Từng giọt máu tươi từ trên thân Thần tử nhỏ xuống mặt đất, phát ra âm thanh xì xì, mặt đất bị ăn mòn.

Mà tay phải của Hứa Thanh đã xâm nhập vào bên trong máu thịt của Thần tử, cơn đau nhức kịch liệt khiến cho Thần tử càng lúc càng run rẩy, nhưng nó vẫn không dám né tránh hay phản kháng.

Đối với những con Thần tử này mà nói, quyên hành Hồng Nguyệt trên người Hứa Thanh, tựa hồ có thể sinh ra áp chế cực hạn.

"Bên trong máu thịt lại càng ẩn chứa nhiều hỗn loạn hơn, còn có cả mức độ ăn mòn nhất định, vả lại đã bao hàm dị chất xâm nhập." Hứa Thanh trâm ngâm, hắn có thể cảm nhận được, những con Thần tử này thì chính bản thân mình không nên thôn phe.

Bởi vì chúng nó là tạp chất biến thành, dù nuốt vào cũng không có bất cứ chỗ lợi ích nào cho bản thân.

Sau một lúc lâu, Hứa Thanh lắc đầu, giơ tay lên.

Ánh mắt của hắn chú ý tới bốn phía, nhìn qua những con Thần tử đang nằm rạp xuống này, ánh mắt Hứa Thanh nheo lại và lấy ra một cái mảnh vỡ.

Vật đó vừa xuất, một cỗ lực lượng mênh mông ở bên trong khuếch tán ra, khiến cho thiên địa biến sắc, gió giục mây vần, cảm giác áp bách cũng lộ ra rõ ràng hơn.

Đây là lễ vật Thế tử cho Hứa Thanh lúc trước, mảnh vỡ đại thế giới của một vị Uẩn Thần.

Đã từng bị đội trưởng mượn dùng để trấn áp U Tinh, cho đến khi U Tinh đến tiệm thuốc rồi được thả ra, đội trưởng đã trả lại cho Hứa Thanh.

Một cỗ hấp lực bộc phát từ bên trong mảnh vỡ, trong chớp mắt mấy vạn Thần tử nơi đây đã bị hút vào trong đó, không còn một mong.

Làm xong những thứ này, Hứa Thanh thu hồi mảnh vỡ rồi nhìn về hố sâu.

Chỗ đó đã không có Thần tử tiếp tục hiện lên nữa, tiếng gâm nhẹ cũng đã sớm tan biến.

Đang lúc xem xét, bỗng nhiên có một đạo thân niệm chấn động, truyền ra từ bên trong.

"Hứa Thanh, ngươi xuống đây một chuyến."

Đó là âm thanh của Thế tử.

Hứa Thanh cũng không lập tức đi xuống mà cẩn thận phân biệt một phen, lúc này mới đi đến biên giới của hố sâu, cúi đầu nhìn kỹ và cất bước đi vào.

Tốc độ bay xuống của hắn rất nhanh, trong mắt tràn ngập Độc Cấm và bốn phía vờn quanh máu tươi, vội vã lao xuống phía chỗ sâu.

Càng xâm nhập thì dị chất nơi đây lại càng nồng đậm, càng có dịch nhờn chảy xuôi trên vách tường bốn phía, mùi vị hư thối cũng từ bên trong những cái dịch nhờn đó tràn ra, khiến người ta buồn nôn, phía dưới càng có một mảnh hồng mang hơi yếu đang lập lòe.

Cuối cùng sau khi Hứa Thanh tới gần, một cái bích chướng do máu thịt tạo thành chiếu vào trong mắt của hắn.

Đoàn máu thịt này như một mặt bức tường, phong tỏa đường di về phía trước, nó liên tục nhúc nhích tràn ra ánh sáng màu đỏ, khí tức Xích Mẫu ở bên trong cực kỳ nồng đậm.

Hình như nó đang vùng vẫy, muốn phồng ra phía ngoài, nhưng một cỗ lực lượng trấn áp vô hình khiến cho nó không cách nào phản kháng, chỉ có thể nhúc nhích và không ngừng lui vê phía sau.

Mà Thế tử cùng Minh Mai công chúa đang đứng trước cái bích chướng máu thịt đó.

"Cái đó, chính là một đạo phòng hộ sau cùng chắn lối đi thông tới hạch tâm nơi đây.

"Chúng ta phải đi vào bên trong lấy một vật phẩm, đây là vật mấu chốt để cứu lão Cửu, nếu như cưỡng ép oanh mở, dù Xích Mẫu ngủ say cũng sẽ có cảm ứng, sẽ theo bản năng ẩn giấu nó, cho nên cần Hứa Thanh ngươi triển khai quyền hành để lặng lẽ mở ra một đạo lỗ hổng."

Thế tử quay đầu nhìn Hứa Thanh.

Hứa Thanh nghe vậy nhẹ gật đầu, trên đường đến hắn đã đoán được, lúc trước Thế tử cùng Minh Mai công chúa nhiều lần ra ngoài, nghĩ đến mục tiêu chính là trong chỗ này.

Vì vậy hắn cất bước đến trước đoàn máu thịt, máu tươi ngoài thân thể chảy xuôi nhanh hơn, theo tay phải giơ lên mà nhanh chóng hội tụ trên đầu ngón tay, lúc hông mang rực rỡ chói mắt, một giọt máu tươi bay ra từ đầu ngón tay của hắn. Bay về phía đoàn máu thịt.

Bên trong giọt máu tươi này ẩn chứa quyền hành Hồng Nguyệt của Hứa Thanh, tràn ra nồng đậm dị chất, mơ hồ còn có thể thấy một Hồng Nguyệt cỡ nhỏ biến ảo ở bên trong.

"Mo

Một khắc máu tươi đụng chạm bích chướng, Hứa Thanh truyền thân niệm ra.

Bích chướng bằng máu thịt chấn động mạnh một cái, nơi giọt máu tươi của Hứa Thanh hạ xuống, máu thịt lập tức bốc lên và nén về bốn phía, dần dần tách ra một đạo khe hở.

Thế tử và Minh Mai công chúa không chút do dự, hóa thành hai đạo cầu vồng chui vào bên trong, nhanh chóng biến mất không thấy gì nữa.
Bình Luận (0)
Comment