Chương 1577: Đối diện đào hoa bất nhận ra (1)
Chương 1577: Đối diện đào hoa bất nhận ra (1)Chương 1577: Đối diện đào hoa bất nhận ra (1)
Chương 1577: Đối diện đào hoa bất nhận ra (1)
Trước kia Độc Cấm không phân chia địch ta, chỉ cân khuếch tán ra ngoài, vậy thì tất cả người ở trong phạm vi của nó đều sẽ bị ăn mòn.
Nhưng sau khi dung nhập vào ánh mắt, sự khống chế của Hứa Thanh với lực lượng Độc Cấm đã vượt qua trước kia rất nhiều, bây giờ những nơi sương mù cuốn qua, đã có thể sơ bộ chỉ định mục tiêu, chưa từng tạo đến ảnh hướng quá lớn đối với tu sĩ Nghịch Nguyệt.
Trọng điểm tạo sát thương và giết chóc là tu sĩ Hồng Nguyệt.
Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng kinh hô vang lên không ngừng, rất nhiều tu sĩ Hồng Nguyệt dưới cảm giác tim đập nhanh nhao nhao lui vê phía sau, một chút người tu vi yếu càng là phát ra tiếng kêu gào thê lương, mắt thường cũng có thể nhìn thấy thân thể đang bị hòa tan, trở thành máu loãng thấm xuống mặt đất.
Còn rất nhiều người thì thân thể xuất hiện hư thối với mức độ khác biệt, dẫn tới đau nhức cùng với uy hiếp tử vong kịch liệt, khiến cho tâm thần của bọn họ đều cuộn trào, riêng phần mình triển khai lực lượng Hồng Nguyệt để đối kháng.
Duy chỉ có một chút hạng người tu vi cường hãn mới có thể tạm thời bỏ qua trong thời gian ngắn.
Nhưng cuối cùng áp lực của tu sĩ Nghịch Nguyệt cũng đã giảm bớt không ít, Tứ điện chủ càng là lập tức hạ lệnh, tất cả mọi người lao thẳng đến đại mạc.
Nguyên bản sau khi lão thông qua phương thức của mình phát hiện ra đám người Thế tử dường như không có ở trong đại mạc, liền không muốn liên lụy nơi đây, chuẩn bị rời khỏi sau đó quyết tử chiến một trận cùng với tu sĩ Hồng Nguyệt, cũng đã làm xong chuẩn bị tử vong. Qua nhiều năm như vậy, lão đã vô cùng mỏi mệt rồi, lão không muốn buông bỏ trận chiến không có hi vọng phản kháng thế này, nhưng mà thực tế khiến cho lão cảm thấy đắng chát.
Giờ phút này mắt thấy Hứa Thanh đi ra, mở ra lớp phòng hộ của đại mạc, Tứ điện chủ liền nghiến răng, bảo thế lực bay nhanh vọt tới.
Càng là đích thân ra tay, kéo dài thời gian cho mọi người.
Âm thanh nổ vang và pháp thuật chấn động, lập tức truyên khắp bốn phương.
Mà tu sĩ Hồng Nguyệt tuy bị Độc Cấm cản trở một chút, nhưng làm sao có thể ngăn lại cường giả trong đó chứ, bọn họ rất nhanh liền tản ra bốn phía, vừa chặn đường vừa nhảy vào.
Giờ phút này những con gà bốn phía Hứa Thanh cũng đều lao ra tiếp ứng, Hứa Thanh càng là nhắm hai mắt lại, giơ tay phải lên, chỉ một ngón tay tới bên ngoài đại mạc. "Quỷ Đế Sơn hóa đài tram, vận khí nhà tù 132 khu Đinh hóa thành rãnh đao!"
Lời nói của Hứa Thanh vừa ra, thiên địa lập tức biến sắc, bên ngoài nổ vang, Quỷ Đế Sơn cùng với nhà tù 132 khu Đinh biến ảo, hiện ra hư ảnh ngàn trượng kinh thiên động địa, hình thành đài trảm và rãnh đao.
Trong đó Quỷ Đế dùng hai tay nâng đại lao, lực lượng vận khí hóa thành một cái hạp cốc như rãnh đao.
Trong lúc đất rung núi chuyển, một đài trảm ngàn trượng nhìn thấy mà giật mình, đã phủ xuống vùng đất bên dưới, rơi vào sau lưng tu sĩ Nghịch Nguyệt Điện, ngăn cản ở phía trước tu sĩ Hồng Nguyệt.
Tràng cảnh quen thuộc này khiến cho tâm thần của toàn bộ tu sĩ đều chấn động.
"Đây là.... “
"Rất quen thuộc!!"
Trong tiếng kinh hô vang vọng, mắt Hứa Thanh lộ ra quang mang kỳ lạ.
"Thiên Đạo hóa thân đao, thần trớ Độc Cấm làm lưỡi đao, Triêu Hà Quang hình thành đao mang!"
Bầu trời cuộn trào, Thương Long gào thét hóa thành thân đao, Độc Cấm từ bát phương hội tụ hóa thành lưỡi đao, càng có ý vận trảm đạo, đây là Thiên Đao, còn có hào quang hóa thành hàn mang, phá vạn pháp hóa vạn thuật.
Thiên Đao vừa ra, vô luận là tu sĩ Nghịch Nguyệt hay là tu sĩ Hông Nguyệt, cảm giác quen thuộc trong trí nhớ của bọn họ lập tức phóng đại, giờ phút này đã có người nhận ra.
"Là Trảm Thần Đài... Hiện ra trong đầu vào đoạn thời gian trước!
"Giống như đúc!"
"Chẳng lẽ người hiện ra Trảm Thần Đài lúc trước, chính là người này!"
Bát phương vang động, tiếng xôn xao nổi lên khắp bốn phía, Hứa Thanh dứt khoát không hề che lấp tướng mạo của mình nữa, lộ ra hình dáng hiện ra trong đầu chúng sinh hôm ấy.
Chân dung này vừa hiển lộ, mọi người hoàn toàn bộc phát chấn động, giống như có thiên lôi đánh xuống, nổ vang chấn động khắp toàn thân.
Tu sĩ Nghịch Nguyệt Điện đều trở nên kích động, vào thời điểm bọn họ đã gần như chết lặng, là cảnh tượng Trảm Thần Đài trong đầu khiến cho bọn họ dâng lên ý chí phản kháng, muốn lấy những đóm lửa như sao để cháy lan ra đồng cỏ.
Mà bây giờ trong lúc đám bọn họ vô cùng tuyệt vọng, bọn họ lần nữa nhìn thấy Trảm Thần Đài, nhìn thấy thân ảnh đã hiện ra trong đầu kial
Giờ khắc này, thân ảnh ấy hình như có chỗ trùng lặp cùng với Chúa Tể.
Mà giọng nói kia vẫn còn đang vang vọng.
"Kim Ô làm kết nối, Tử Nguyệt làm ấn!"
Kim Ô bay lượn, Tử Nguyệt hình thành đường vân, thúc giục Thần Tàng, thành tựu nhất thể.
"Lấy thời gian dung nạp."
"Lay mệnh đăng Nhật Quỹ thúc giục.....”
Năm chiếc mệnh đăng Nhật Quỹ hình thành từ sau lưng Hứa Thanh, ngọn lửa mệnh đăng rung chuyển bầu trời đêm, quỹ châm ở bên trên nhanh chóng chuyển động, khí tức năm tháng bỗng nhiên bộc phát.
Trong nháy mắt tiếp theo, cũng đến thời điểm giờ ngọ ba khắc!
"Nhật Quỹ giờ ngọ, thiên địa cùng trảm!"
Trong mắt Hứa Thanh lộ ra quang mang sắc nhọn, chém ra một đaol
Thiên đao từ trên trời giáng xuống, giống như một màn sân khấu cực lớn, lại giống như sơn mạch, khiến cho bầu trời bị che phủ và đại địa phải lay động.
Trảm không phải là tu sĩ, mà là thiên địa. Một đao hạ xuống, thần uy vô tận, áp đao cùng với rãnh đao đụng chạm, cắt đứt hư không, toái diệt hư vô.
Chấn nhiếp bát phương, đồng thời cũng hoàn toàn ngăn cách ra con đường truy đuổi của tu sĩ Hồng Nguyệt.
Cả vùng đất, trực tiếp liên xuất hiện một cái khe rãnh cực lớn, nhìn thấy mà giật mình, dấy lên phong bạo, mang theo vô tận sát khí khuếch tán ra hai bên.
Tu sĩ Hông Nguyệt nhao nhao hoảng sợ, lập tức dừng lại.
Thật sự là giờ khắc này Hứa Thanh tựa như là Chúa Tể khôi phục, thiên địa cùng run rẩy, giống như Trảm Thần Đài xuất hiện lại trong trí nhớ chúng sinh lúc trước đã chân chính trên ý nghĩa hiện ra trên thế gian, hiện ra ở trong mắt tu sĩ Hồng Nguyệt cùng với hơn mười vạn tu sĩ Nghịch Nguyệt.
Âm thanh rung chuyển cõi lòng của bọn họ, dấy lên phong bạo hủy thiên diệt địa, mang theo khí thế vô cùng, mang theo sát khí tuyệt thế, sừng sững hiện ra bên ngoài đại mạc.
Khí thế như cầu vồng.
Tứ điện chủ ánh mắt thâm sâu nhìn Hứa Thanh, dẫn dắt hơn mười vạn tu sĩ dưới trướng, thừa dịp Trảm Thần Đài hình thành chấn nhiếp, càng lúc càng tiến gân vào đại mạc.
Mà cường giả Quy Hư bên trong tu sĩ Hồng Nguyệt mặc dù tâm thần cũng chấn động, nhưng Trảm Thần Đài với tu vi Hứa Thanh tạo thành, chỉ là danh khí quá lớn, nhưng trên uy lực còn chưa đủ để khiến cho bọn họ lui bước, vì vậy vừa muốn tiếp tục ra tay ngăn trở.
Nhưng vào lúc này, chỗ sâu trong đại mạc, bên phía Khổ Sinh sơn mạch bỗng dưng dựng lên một cỗ uy thế động trời.