Chương 1634: Đã lâu không gặp, Hứa Thanh! (1)
Chương 1634: Đã lâu không gặp, Hứa Thanh! (1)Chương 1634: Đã lâu không gặp, Hứa Thanh! (1)
Chương 1634: Đã lâu không gặp, Hứa Thanh! (1)
Đội trưởng một phát bắt được họa trục, cười ha ha rồi ném cho Hứa Thanh.
"Tiểu sư đệ, trấn áp ở bên trong mảnh vỡ Đại Thế Giới, đây chính là chiến lợi phẩm thứ nhất của chúng tal
Hứa Thanh tiếp được, nghe vậy liền lập tức trấn áp ở bên trong mảnh vỡ thế giới.
Lấy vân tay lạc ấn có đủ nhân quả cùng với lão, dùng da đội trưởng phong ấn, lại dùng mảnh vỡ Đại Thế Giới vốn thuộc sở hửu của lão để trấn áp.
Hết thảy quá trình này, đều lấy nhân quả làm chủ yếu.
Loại trấn áp thế này, cực kỳ củng cố.
Nhất là bản thân lão tổ U tộc cũng đã nhận phải trọng thương, đã mất đi sáu thành, chỉ còn dư lại bốn thành, dưới loại trấn áp như thế, sẽ không lật ra một chút sóng lớn nào.
Không thể không nói, lần này vì xử lý Xích Mẫu, đội trưởng đã chuẩn bị cực kỳ đầy đủ.
Chỉ là..... Trong mắt Cổ Linh Hoàng xem ra, đây là hành vi đoạt thức ăn trước miệng copl
Vì vậy vào thời khắc này, ánh mắt của Thần liền trở lên bất thiện nhìn tới, Thần chưa ăn no.
Nhưng mà Thần cũng hiểu rõ, đây chỉ là thức ăn khai vị mà thôi, vì vậy phát ra một tiếng hừ lạnh, nhìn đám người Thế tử giao chiến cùng với những thân ảnh bùn kia.
Những thân ảnh đó, theo lão tổ U tộc bị phong ấn, bây giờ cũng đều đã mất đi thân ý, hóa thành bùn tâm thường, bị oanh giết trở thành tro bụi.
Tiếp theo, ánh mắt của mọi người đồng thời chú ý tới cánh cửa chính của Nguyệt Cung.
Chỗ đó, đã không còn đồ đằng gương mặt nữa.
Nhưng mà toàn bộ mọi người ở nơi đây đều hiểu, dù là không có Môn Thần, nhưng nà cánh cửa này cũng không phải là dễ dàng mở ra như vậy.
Đội trưởng cười ha ha, ngẩng đầu ưỡn ngực, tiến lên một bước.
"Chư vị tiền bối xin tản ra một chút, tiếp theo xin hãy bảo hộ chúng ta, loại sự tình mở cửa này, ta cực kỳ có kinh nghiệm, tiểu sư đệ, lần này không cần ngươi ra tay, cánh cửa đó để tự ta tới oanh mở!"
Nói xong đội trưởng giơ tay phải lên, chín mặt trời nhân tạo trong tay y lập tức bay ra.
Chín mặt trời này tràn ra hỏa diễm màu vàng, lộ ra khí tức Thần Linh, hỏa diễm kia... Chính là Thân Hỏa hấp thu từ Thần tử, dưới lửa này gia trì, chín mặt trời nhân tạo chính là chín phiên bản thu nhỏ của Thự Quang Chi Dương!
Mặc dù không biết Thự Quang Chỉ Dương là gì, nhưng mà đám người Thế tử tự nhiên có thể cảm nhận được sự kinh khủng của chín mặt trời nhân đó, vả lại lúc trước cũng đã nhiều lần chú ý, vì vậy đều riêng phần mình tản ra.
Mà Cổ Linh Hoàng cũng là nhìn qua nhiều lần, thân thể nhoáng một cái lại ẩn nấp đi.
Đội trưởng mắt thấy như thế, càng đắc ý hơn, giơ tay lên phất một cái, hét lớn một tiếng.
"Tiểu Viên Tử!"
"Oanh mở cánh cửa của lão nương Xích Mẫu kia cho ta!"
Trong nháy mắt tiếp theo, bên trong chín mặt trời nhân tạo bỗng nhiên có một khỏa mặt trời bay ra, hỏa diễm thiêu đốt nháy mắt liền đạt đến cực hạn, dưới khí tức kinh khủng ngập trời bộc phát ở bên trong, nó giống như một đạo sao băng kim sắc, lao thẳng đến chỗ cửa lớn Nguyệt Cung.
"Bảo hộ tal" Đội trưởng tựu giống như một đứa trẻ vừa đốt lên pháo trúc vậy, điên cuồng rút lui, lao thẳng đến chỗ Hứa Thanh.
Y biết rõ, giờ phút này tới gần Hứa Thanh mới là an toàn nhất, dẫu sao đám người Thế tử khả năng đại khái sẽ không bảo vệ mình, nhưng mà Hứa Thanh bên đó, bọn họ nhất định sẽ bảo hộ.
Sự thật cũng đúng là như thế, lão Cửu nhoáng một cái, lân nữa đứng ở trước mặt Hứa Thanh, giơ kiếm trong tay lên, chém một cái về phía trước, đám người Thế tử cũng nhanh chóng bay đến.
Chớp mắt khi đám người bọn họ xuất hiện, sao băng hạ xuống, đụng vào cánh cửa.
Vào thời khắc này, âm thanh đỉnh tai nhức óc ngập trời, toàn bộ ngôi sao Hồng Nguyệt cũng rung động mãnh liệt, thiên địa vặn vẹo, hết thảy đều biến thành mông lung.
Chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy khỏa mặt trời nhân tạo kia bạo khai trên cánh cửa của Nguyệt Cung, hỏa diễm kim sắc trong đó lập tức quét sạch toàn bộ cánh cửa, càng là bao phủ trên Nguyệt Cung, quyết đấu cùng sắc đỏ.
Khí tức tràn ra trong đó khiến người ta nhìn thấy mà giật mình, coi như là đám người Thế tử cũng đều thay đổi sắc mặt, bọn họ cảm nhận được uy hiếp bên trong mặt trời nhân tạo bộc phát.
Nhất là lực lượng Thần Hỏa tràn ra trong đó càng là lộ ra cảm giác đáng sợ, làn chấn động kèm tiếng vang vọng giống như là gió bão, lập tức bao trùm cả ngôi sao Hồng Nguyệt.
Cơn bão táp này tuy bị đám người Thế tử ngăn trở ở phía trước, nhưng lại lách qua tạo thành hình quạt, ảnh hướng tới phía sau.
Âm thanh cực lớn, truyền tới khắp Tế Nguyệt đại vực bên ngoài.
Cho đến một lát sau, khi phong bạo dần yếu bớt, Hứa Thanh lập tức ngẩng đầu nhìn lên. Nguyệt Cung vẫn sừng sững giữa thiên địa như trước, hỏa diễm kim sắc ở trên đã dập tắt, ánh sáng màu đỏ lần nữa lan tràn, mà cánh cửa lớn. .. Mặc dù xuất hiện một cái hố sâu, nhưng cánh cửa đó vẫn không hề bị mở ra.
Đội trưởng cấp bách, chợt nhảy lên, trong mắt lộ ra điên cuồng, hét lớn một tiếng.
"Trung Viên Tử!"
Trong chớp mắt, một khỏa mặt trời còn muốn lớn hơn gấp mấy lần so với cái mặt trời nhân tạo thứ nhất vù vù phóng lên trời, tương tự thiêu đốt hỏa diễm kim sắc, nhưng mà khí thế dồi dào hơn rất nhiều so với Tiểu Viên Tử lúc trước.
Giờ phút này trong lúc gào thét, lao thẳng đến cánh cửa Nguyệt Cung.
Âm thanh kinh thiên động địa, đinh tai nhức óc, mãnh liệt hơn lúc trước bộc phát ra, dường như thay thế hết thảy âm thanh trên thế gian này, chấn động cùng phong bạo cũng là như vậy. Ngôi sao Hồng Nguyệt run rẩy, Tế Nguyệt đại vực nổ vang, thậm chí ngoại vực cũng đều có thể nghe được tiếng nổ mạnh như khai thiên tích địa này.
Thậm chí sau lần bộc phát Thần Hỏa đó, trong một cái chớp mắt, liên nhuộm cả Hồng Nguyệt thành kim sắc, mà cánh cửa của Nguyệt Cung mặc dù có đủ thần uy, nhưng mà cuối cùng dưới sự oanh kích trực tiếp khoảng cách gần như vậy, đã xuất hiện khe hở.
Đội trưởng kích động và chờ mong, ánh mắt Hứa Thanh cũng khóa chặt lại.
Nhưng vào lúc này, bên trong cánh cửa Nguyệt Cung bỗng nhiên lại truyền ra một tiếng hừ lạnh quen thuộc.
Theo tiếng hừ lạnh vang vọng, Thần Hỏa lan tràn trên cửa chính lập tức bị dập tắt, Thần Hỏa tràn ngập Nguyệt Cung cũng tương tự như thế, dưới tiếng hừ lạnh này, lửa trên toàn bộ ngôi sao Hồng Nguyệt cũng nháy mắt liền bị diệt đi.