Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1459 - Chương 1642: Quá Khứ Của Ta, Ngươi Không Cách Nào Tư:

Chương 1642: Quá khứ của ta, ngươi không cách nào tư: Chương 1642: Quá khứ của ta, ngươi không cách nào tư:Chương 1642: Quá khứ của ta, ngươi không cách nào tư:

Chương 1642: Quá khứ của ta, ngươi không cách nào tưởng tượng (1)

Một cái chớp mắt suy nghĩ nổi lên, trên Nguyệt Quang Hải, bàn tay huyết sắc cực lớn kết nối với thiên địa kia liền đập về phía mọi người.

Tốc độ đó cực nhanh, trong chớp mắt quét sạch hết thảy, tới gân trước mặt đám người Thế tử.

Mà vị thê tử trong miệng đội trưởng lúc trước, vẫn không hề tới.

Hứa Thanh ở ngoài cửa mắt thấy như vậy, trong mắt lóe lên sự quyết đoán, hắn không biết sau khi cảnh tượng bên trong tử thủy tỉnh xuất hiện sẽ như thế nào, nhưng hôm nay mắt thấy đám người Thế tử hình như đã vô lực đối kháng, hắn chỉ có thể tận toàn bộ sức lực của mình đi trợ giúp.

Nhưng ngay vào lúc tử thủy tỉnh trong cơ thể Hứa Thanh lập lòe tia sáng, đám người Thế tử lập tức triển khai đòn sát thủ của riêng mình, từng trận khí tức Viễn Cổ bộc phát ra từ trên người bọn họ.

"Phụ vương!" Thế tử gầm nhẹ, âm thanh tương tự cũng truyền ra trong miệng đám người Minh Mai công chúa.

Pho tượng Chúa Tể Lý Tự Hóa ở dưới ngôi sao Hồng Nguyệt lập tức rung động.

Ý khôi phục lại càng mãnh liệt hơn nữa, thậm chí giờ phút này mí mắt pho tượng cũng đều đang rung rung, như muốn mo ra.

Hơi thở tràn ra từ trong miệng Chúa Tể nhanh chóng bao phủ ngôi sao Hồng Nguyệt, tràn vào trong Nguyệt Cung, giống như đang gia trì vì con nối dõi của chính mình.

Thế nên bên trong Nguyệt Cung, thời quang lập lòe, pháp tắc phủ xuống, kiếm quang động trời, lực lượng của đám người Thế tử hội tụ cùng một chỗ, hình thành hình ảnh sáu tòa Đại Thế Giới, cùng đụng chạm với bàn tay huyết sắc kia.

Âm thanh kinh thiên động địa, lấy khí thế hủy thiên diệt địa, bỗng nhiên bộc phát.

Cả sáu tòa Đại Thế Giới, riêng phần mình khô héo.

Thế tử phun ra máu tươi, chiến giáp ngoài thân thể Minh Mai công chúa tan vỡ, toàn thân lão Bát máu thịt mơ hồ, kiếm của lão Cửu lần nữa tan vỡ, khóe miệng tương tự tràn ra máu tươi.

Nhưng mà máu tươi của bọn họ cũng không phải là bay tứ tán, mà hội tụ cùng một chỗ, cùng tràn vào hơi thở của Chúa Tể, dung hợp cùng một chỗ tạo thành một cái ngón tay hư ảo cực lớn.

Ngón tay này tràn ra khí tức kinh khủng, dùng sức nhấn một cái về bàn tay phía trước.

Ngôi sao Hồng Nguyệt chấn động, Nguyệt Cung lay động, bàn tay huyết sắc kia chợt dừng lại, Nghịch Nguyệt Kính ở bên trên trong một nháy mắt này truyền ra âm thanh vỡ vụn, theo tiếng ken két vang vọng, Nghịch Nguyệt Kính trực tiếp tan vỡ chia năm xẻ bảy, hóa thành rất nhiều thấu kính tản ra về bốn phía.

Nó tan vỡ, ảnh hưởng tới bàn tay Hồng Nguyệt.

Bàn tay khổng lồ đó tương tự bị phá thành mảnh nhỏ, năm ngón tay bị những thấu kính văng tứ tung cứa qua xé rách, biến thành từng mảnh bay về đại địa, truyền ra âm thanh nổ vang, lại trở thành biển máu.

Lòng bàn tay càng là như thế, trong chớp mắt đã bị cắt đứt chia lìa ra, nhao nhao hạ xuống, một khắc này, thế giới trong Nguyệt Cung bị vô số mảnh kính vỡ thay thế.

Chúng nó trôi lơ lửng ở bát phương, nhìn thấy mà giật mình.

Mà đám người Thế tử, từng người cũng là dầu hết đèn tắt, sắc mặt trắng bệch, vê phân Trương Ti Vận nơi xa, giờ phút này hai ngón tay vươn vào trong cổ của gã đã bắt được một sợi tơ cuối cùng, đang từ từ rút ra.

Mắt thấy như vậy, lão Cửu hít sâu, trong mắt của y lập tức lộ ra vẻ lăng lệ ác liệt, trên người bốc lên khí lạnh, cả người đứng thẳng tắp, như một thanh lợi kiếm rút ra khỏi vỏ.

Ánh mắt của lão Cửu khóa chặt Trương Ti Vận, chậm rãi giơ tay phải lên, mảnh vỡ Nghịch Nguyệt Kính bốn phía cũng bị y điều khiển, riêng phần mình chuyển động giữa thiên địa, từ các góc độ khác nhau, chiết xạ ra thân ảnh lão Cửu.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Trong khoảng thời gian ngắn, trên mặt của vô số mảnh kính vỡ trong Nguyệt Cung này, toàn bộ đều xuất hiện thân ảnh lão Cửu.

Vô số lão Cửu, giờ phút này cùng giơ tay phải lên trên, nổi lên nhật nguyệt tinh thần, nổi lên từng đạo sợi tơ pháp tắc, mà bờ vai của y trong một cái chớp mắt này, cũng có tia sáng lập lòe, tạo thành hai cái Đại Thế Giới.

Vai vác thế giới, vào một khắc xuất hiện, đã bắt đầu thiêu đốt.

Trong vô tận hỏa diễm lan tràn, có thể thấy được hết thảy sinh linh bên trong hai Đại Thế Giới này cũng đều giơ tay phải lên, trong tay cũng xuất hiện một thanh kiếm.

Kiếm khí của bọn họ hội tụ, tràn ngập thế giới, lại tràn ngập toàn thân lão Cửu, cuối cùng hội tụ tới trên tay phải của y, tạo thành. .. .. Một thanh kiếm ở đói

Kiếm này vừa ra, thiên địa biến sắc.

Mà lão Cửu ở trong đó không phải một cái, bên trong vô số mảnh vỡ của Nghịch Nguyệt Kính, từng cái cũng đều chiếu ra thân ảnh cầm kiếm kia, giờ phút này toàn bộ giơ lên và quay đầu, toàn bộ nhìn tới Trương Ti Vận.

Ngón tay vươn vào trong cổ của Trương Ti Vận dừng lại, ngẩng đầu lên, thân sắc lộ ra một vòng ngưng trọng, nhìn lão Cửu.

Khoảnh khắc ánh mắt hai người nhìn nhau, Trương Ti Vận vung vẩy tay trái, Nguyệt Quang Hải lần nữa bốc lên, lại hình thành bàn tay huyết sắc, đập về phía lão Cửu.

Mà lão Cửu cũng vào lúc này trâm thấp mở miệng.

"Trảm!"

Chỉ là một chữ, lập tức truyền ra và kiếm trong tay y hạ xuống, bên trong Đại Thế Giới vác trên vai, chúng sinh hạ kiếm xuống, toàn bộ thân ảnh trong Nghịch Nguyệt Kính cũng đồng thời hạ xuống.

Một kiếm động trời, vạn kiếm kinh thân.

Bên trong từng mảnh vỡ Nghịch Nguyệt Kính, đều ở trong một cái chớp mắt này tràn ra kiếm quang, hội tụ lại một chỗ, sau đó tạo thành một thanh đại kiếm lay động thiên địa. Kiếm này tràn ra tia sáng rực rỡ, ẩn chứa lực lượng vô thượng, bỗng nhiên chém về chỗ Trương Ti Vận.

Gió giục mây vần, thế giới nổ vang, hư vô sụp xuống.

Đây là một kiếm mạnh nhất của lão Cửu, hơn nữa có thêm mảnh vỡ Nghịch Nguyệt Kính gia trì, uy lực của nó cũng theo đó tăng vọt, giờ phút này trong tiếng gào thét, trực tiếp liền va chạm với bàn tay huyết sắc.

Bàn tay nổ vang, rung động vô cùng kịch liệt, năm đầu ngón tay uốn lượn, như muốn nắm đại kiếm này lại.

Nhưng một khắc sau, đầu tiên là lòng bàn tay không chịu nổi, trực tiếp nổ tung hình thành mây máu, còn năm ngón tay nắm vào cũng bị ảnh hướng đến, riêng phần mình nổ vang, hoá khí hình thành huyết vụ, bốc lên khắp bốn phía rất mãnh liệt.

Mà lực của kiếm ấy cũng không có tiêu tán, giờ phút này sau khi toái diệt ban tay khfthe nhu cau v6ng, lay the de như che tre chém tới gần trước mặt Trương T¡ Vận, một khắc hạ xuống, thân thể Trương Ti Vận rút lui, hoa Bỉ Ngạn dưới chân nhanh chóng nở rộ để ngăn cản ngay phía trước.

Âm thanh ầm ầm xuyên thấu qua Nguyệt Cung, truyền khắp ngôi sao Hồng Nguyệt.

Bông hoa Bỉ Ngạn huyết sắc quỷ dị thế mà cũng không cách nào ngăn cản uy lực của một kiếm ấy, sau khi bị chém trúng thì trực tiếp vỡ vụn ra, bị kiếm quang trảm phá thành mảnh nhỏ.

Nhưng cuối cùng nó cũng hóa giải bộ phận uy năng của kiếm ấy.
Bình Luận (0)
Comment