Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1485 - Chương 1668: Hình Thái Thần Linh Của Hứa Thanh (1)

Chương 1668: Hình thái Thần Linh của Hứa Thanh (1) Chương 1668: Hình thái Thần Linh của Hứa Thanh (1)Chương 1668: Hình thái Thần Linh của Hứa Thanh (1)

Chương 1668: Hình thái Thân Linh của Hứa Thanh (1)

Bí Tàng, là tiêu chuẩn của cảnh giới Linh Tàng, có thể nói tác dụng của nó trên trình độ nhất định tương tự cùng với nhen nhóm mệnh hỏa.

Tu sĩ Trúc Cơ chưa nhen nhóm mệnh hỏa, chỉ là quý danh Ngưng Khí mà thôi, chỉ khi nhen nhóm mệnh hỏa lên, mới xuất hiện biến chất.

Cảnh giới Linh Tàng cũng là như vậy.

Mà Bí Tàng xuất hiện, có thể đề thăng nhiều phương diện đối với toàn bộ tu sĩ, theo hỏa lò Thiên Đạo trong đó thiêu đốt, có thể cung cấp cho tu sĩ lực lượng kinh người, chẳng những có thể giúp cho tu sĩ Linh Tàng vận dụng quy tắc, càng có thể tăng chiến lực rất kinh khủng.

Đây là lý giải của Hứa Thanh đối với Bí Tàng cho đến thời điểm gần đây.

Thẳng đến ngày hôm nay, khi Thần Tàng xuất hiện, đã cải biến nhận thức của Hứa Thanh.

Hắn có thể cảm thụ được sự khác biệt giữa cả hai rất rõ ràng, đây không phải là chênh lệch giữa trước và sau khi nhen nhóm mệnh hỏa, mà là khoảng cách giữa phàm tục cùng tu sĩ.

Nhưng cụ thể cùng cách vận dụng như thế này, còn cần Hứa Thanh cân nhắc và nghiên cứu, mới có thể nắm giữ được.

Giờ phút này hắn chỉ mới phán đoán đơn giản, việc có thể làm được chỉ là bản thân làm kết nối để vận dụng lực lượng Bí Tàng trấn áp vạn vật, khá là bị động, chưa thể chân chính hiển lộ ra.

"Phương pháp, có lẽ không đúng."

Hứa Thanh tram ngâm, nhìn chung quanh, phong ấn nơi đây đã tan vỡ, mặt đất bốn phía là một mảnh khô cần.

"Muốn chân chính thể hiện ra Thần Tàng, còn cần thời gian nhất định để tìm hiểu."

Hứa Thanh thì thào trong đáy lòng, sau đó đứng lên.

Hắn hiểu được thời điểm này không phải lúc thích hợp để nghiên cứu, bởi vì hắn còn có một chuyện trọng yếu hơn cần làm.

Vì vậy Hứa Thanh thu hồi túi da, bên trong vẫn còn rất nhiều máu thịt Xích Mẫu, nhưng bây giờ hắn đã tạm thời đạt đến bình cảnh, không cách nào tiếp tục hấp thu, cần chờ tới lúc hắn hình thành tòa Thần Tàng thứ tư mới có thể tiếp tục.

"Giá trị của vật này khó có thể đánh giá, một khi ta có mạch suy nghĩ cùng chuẩn bị cho tòa Thần Tàng thứ tư, liền có thể dùng nó để lập tức hình thành."

Hứa Thanh hít sâu, cẩn thận cất kỹ túi da, sửa sang lại quần áo một chút, cất bước đi đến thiên địa xa xa.

Mỗi một bước hạ xuống, đại địa dưới chân hắn đều như thu nhỏ lại, đây là do quy tắc của hắn dẫn tới ảnh hưởng, trong phạm vi năng lực của hắn, vạn vật có thể tùy tâm mà biến. Cứ như vậy, Hứa Thanh lấy loại phương thức vượt qua tưởng tượng của tu sĩ tâm thường đi ra trăm bước.

Từ nơi cũ, đi tới biên giới bình nguyên Sám Hi.

Nơi đây đã từng là một cái biển máu và có hòn đảo, mà bây giờ sau trận chiến với Thần Linh, do Lý Tự Hóa tế hiến, nơi đây đã hóa thành cấm khu.

Thả mắt nhìn đi, biển máu bị vô số cây cối lấp đầy, màu đen nhánh cùng với vẻ âm lãnh là sắc thái của toàn bộ phiến khu vực này.

Dị chất càng là nông đậm, ảnh hưởng hết thảy, đồng thời cũng khiến cho bên trong mảnh cấm khu nơi đây đản sinh ra vô số sinh mệnh kỳ dị.

Di chỉ tòa cung điện của Thần tử cũng ở chỗ sâu trong cấm khu.

Mà giờ khắc này, Hứa Thanh đứng ở bên ngoài cấm khu, ngóng nhìn tới phía trước, sau một lúc lâu hắn cất bước đi vào cấm khu, từng bước một, đi thẳng về hướng trung tâm.

Thực vật bốn phía như yêu ma quỷ quái, có thể dễ dàng giết chết phàm tục xâm nhập, dù là đối mặt tu sĩ, dị chất của chúng nó cũng sẽ trở thành lợi khí.

Nhưng mà đối với Hứa Thanh mà nói, đi vào nơi đây cùng đi lại bên ngoài không có gì khác nhau.

Tất cả thực vật quỷ dị trước lúc Hứa Thanh tới gần đều run ray, tự động tránh ra, không dám đụng chạm cùng hắn chút nào, dù là những sinh mệnh quỷ dị sinh ra ở trong nơi đây cũng là như thế.

Một con phi xà màu đen đỏ chạy trốn hơi chậm, một khắc Hứa Thanh đi qua bên cạnh, nó đã trở thành hài cốt..... Tánh mạng của nó, dị chất của nó, khí tức của nó, đều bị hút ra trong im hơi lặng tiếng, tan biến ở sau lưng Hứa Thanh.

Phía sau của Hứa Thanh chợt nhìn như không có cái gì, nhưng nếu như có đủ tu vi nhất định, liền có thể cảm giác được chỗ đó hình như có ba cái hắc động thật lớn, thôn phệ hết thảy.

Có lẽ, đối với mảnh cấm khu này mà nói, sự tôn tại của Hứa Thanh ... mới đúng là thể hiện sự kinh khủng của cấm khu.

Cứ như vậy, Hứa Thanh một đường đi về phía trước, bước qua biển máu trước kia, đi tới vị trí hòn đảo nguyên bản, cho đến khi tới trước một tòa núi máu thịt cực lớn, Hứa Thanh dừng bước chân lại, chắp tay cúi đầu.

"Bái kiến Cửu gia gia."

Chỗ núi máu thịt này, giống nhau là màu đen đỏ giao nhau, là một bộ phận của cấm khu, cũng là hạch tâm của nơi đây, càng là chủ nhân của cấm khu.

Nó là do máu thịt của Lý Tự Hóa tố thành, dưới ánh mắt của tàn diện Thần Linh đản sinh ra sinh mệnh mới, giờ phút này đang chậm rãi nhúc nhích, cũng không có chân chính thức tỉnh mà lâm vào ngủ say. Mặc dù như thế, nó vẫn tràn ra uy áp kinh người bao phủ bốn phương, bóp méo hư vô.

Mà ở phía trên nó, có một người khoanh chân ngôi.

Người này mặc một thân áo đen, khuôn mặt lạnh lùng như hàn băng, ở trước đầu gối là một thanh trường kiếm.

Chính là lão Cửu.

Lão Cửu mở hai mắt ra, bình tĩnh nhìn Hứa Thanh, nhất là nhìn nhiều mấy lần tới sau lưng Hứa Thanh, trong mắt càng có một vòng ánh sáng kỳ dị, sau một lúc lâu y nhàn nhạt mở miệng.

“Chuyện gì!"

Hứa Thanh biết được tính cách của vị Cửu gia gia trước mắt này vốn lạnh như băng, ngôn từ rất ít, thậm chí nhiều khi đều là tram mặc, nhưng trên thực tế thì nội tâm xa xa không phải lạnh lùng như bê ngoài, vì vậy nhẹ giọng truyền ra lời nói.

"Cửu gia gia, lúc vấn bối mới vừa tới Tế Nguyệt đại vực đã nhận một người đệ tử”

"Nàng bởi vì ngoài ý muốn mà tử vong, nhưng lúc đó có người nói cho ta biết, người Tế Nguyệt đại vực chết, hôn sẽ không vào luân hồi, mà hội tụ trong điện của Thần tử."

"Vãn bối tới đây, muốn thu hồi hồn của đệ tử mình."

"Tên gọi là gì?" Lão Cửu nghe vậy liền bình tính mở miệng.

"Thạch Phán Nhạn, nàng gọi là Thạch Phán Nhạn.' Hứa Thanh nói khẽ.
Bình Luận (0)
Comment