Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1539 - Chuong 1722: Phap Chi Cua Nhan Hoang (1)

Chuong 1722: Phap chi cua Nhan Hoang (1) Chuong 1722: Phap chi cua Nhan Hoang (1)Chuong 1722: Phap chi cua Nhan Hoang (1)

Chương 1722: Pháp chỉ của Nhân Hoàng (1)

Theo nhất mạch tế tự Hắc Thiên tộc thân phục, mặc dù chiến tranh trên toàn bộ lãnh thổ Hắc Thiên tộc vẫn còn tiếp tục, nhưng cuộc chiến lúc đầu vốn do Thiên Lan Vương đảm nhiệm, đã báo kết thúc một giai đoạn.

Nửa Hắc Linh đại vực bị thu phục, nhập vào bên trong Thánh Lan đại vực.

Bộ phận đại quân rút vê, nhưng vẫn có một chút trú đóng lại để giám sát đám tế tự Hắc Thiên tộc.

Bên trong tế tự Hắc Thiên tộc, vị tế tự chính tên Vưu Tang kia, đã trở thành sứ giả cho tâng thân phận Thần Linh của Hứa Thanh.

Lão cuồng nhiệt cúng bái Hứa Thanh, đồng thời cũng thành kính nói ra sứ mạng của mình.

Trong tương lai, lão muốn xây dựng thân miếu cho Tử Nguyệt bên trong mỗi một châu của nửa vực Hắc Linh, phát triển thân giáo thuộc về Tử Nguyệt.

Thậm chí lão còn dự định đi đến Thánh Lan đại vực, đi đến Tế Nguyệt đại vực, đi đến những vực khác để kiến tạo thân miếu, tuyên dương giáo lí, gia tăng tín đồ.

Mà thân phận của lão cũng đã cải biến, đã trở thành Giáo hoàng đời đầu tiên của Tử Nguyệt thân giáo.

Nhưng cái này cũng chỉ là nhìn từ mặt ngoài mà thôi.

Trên thực tế thì bên trong hàng tế tự của Hắc Thiên tộc cường giả như mây, cũng có mấy vị đã từng là Uẩn Thần.

Nhưng bọn họ khác biệt cùng tu sĩ.

Bọn họ không tu đạo, cả đời hầu hạ Thần Linh, sự cường hãn của bản thân phần lớn đều đến từ Thần Linh ban cho.

Vì vậy sau khi Xích Mẫu tử vong, bọn họ cũng trở nên vô cùng suy yếu, tựa như trong nháy mắt liền dầu hết đèn tắt, chỉ có thể miễn cưỡng duy trì sinh cơ. Ma Hứa Thanh xuất hiện, khiến cho hết thảy bỗng xuất hiện hy vọng.

Theo Hứa Thanh mạnh lên, theo Tử Nguyệt dần dần từ hư ảo biến thành chân thật, một khắc Tử Nguyệt hoàn toàn hóa thành thực chất, những Đại Tế T¡ đang suy yếu của Hắc Thiên tộc lại thể hiện ra lực lượng đỉnh phong như trước.

Hứa Thanh ngâm đồng ý chuyện này, sau đó hắn rời khỏi Hắc Linh đại vực.

Nhưng Tiên Thuật tràn ngập ở nơi này vẫn không tiêu tán, nó liên tục bao phủ trên bầu trời nửa Hắc Linh đại vực, hóa thành một mảnh mây mù huyết sắc, trình độ nhất định che đậy ánh sáng và nhiệt độ tới từ Thự Quang Chi Dương.

Dùng cách này giúp cho nửa đại vực của Hắc Thiên tộc có thể nghỉ ngơi dưỡng sức.

Nhưng mà chiến tranh thật ra vẫn còn đang tiếp tục, nửa vực khác của Hắc Linh cùng với Hắc Thiên đại vực thời khắc đều có cuộc chiến sinh tử. Nhung ma Hua Thanh khong co lien quan gì tới những thứ này.

Thánh Lan đại vực không chịu trách nhiệm cho toàn bộ cuộc chiến với Hắc Thiên tộc, bọn họ chỉ là một khâu bên trong trận đại chiến giữa hai tộc này mà thôi.

Cái khâu đó là do Thiên Lan Vương và Thất hoàng tử chiếm giữ Thánh Lan đại vực, lập nhiều quân lệnh trạng, mặc dù Thiên Lan Vương đã vẫn lạc, nhưng Thánh Lan đại vực bên này vẫn hoàn mỹ hoàn thành quân lệnh như trước.

Từ thời khắc này, phạm vi của Thánh Lan đại vực đã tăng lên rất lớn, Phong Hải Quận chân chính khu động lực lượng một nửa vực, mà Hứa Thanh với tư cách Quận Trưởng, quyên lợi của hắn bây giờ cũng đã siêu việt hết thảy những Quận Trưởng tiền nhiệm.

Nếu nói hắn là Chư hầu cũng không quá đáng.

Mà trọng yếu nhất, là bên cạnh Hứa Thanh co Ninh Viem.

Sự tôn tại của Ninh Viêm khiến cho Hứa Thanh đứng ở trên đại nghĩa, hết thảy hành vi của hắn đều không hề liên quan tới việc đi quá giới hạn.

Dù là chuyện Thiên Lan Vương chết cũng là như thế.

Ninh Viêm đứng ra, ngôn ngữ của gã, hành vi của gã, biến tất cả mọi thứ thành cuộc tranh đấu giữa Hoàng tử.

Mặc dù rất nhiều người nhìn vào đều hiểu, nhưng có chút thời điểm, ý nghĩa của lớp màn che không phải ở bản thân nó, mà là ở chỗ nó. .. Không thể vén lên.

Không vén lên, đây chỉ là cuộc tranh đấu giữa Hoàng tử mà thôi.

Nhưng nếu như vén lên, Thánh Lan đại vực, một nửa Hắc Linh đại vực, còn có Tế Nguyệt đại vực, tất cả những vực này, đều sẽ xuất hiện mâu thuẫn sâu sắc cùng với nhân tộc.

Kẻ dám vén tấm màn đó lên, dĩ nhiên phải gánh vác đại giới của cái mâu thuẫn nay.

Nhân Hoàng không muốn vén lên, những người khác... Cũng không thể vén lên.

Thật ra tất cả từ đầu đến cuối, đều là song phương đánh cờ đồng thời kiềm chế nhau, tương tự như giao chiến của tu sĩ, phải xem việc này có đáng giá hay không.

Cho nên, sau khi sự tình bên Hắc Linh đại vực kết thúc nửa tháng, hai đạo thánh chỉ đến từ Hoàng Đô đại vực được đưa đến bên trong Thánh Lan đại vực.

Đạo thánh chỉ thứ nhất là cho Hứa Thanhl

"Phụng tiên thừa vận, Huyền Chiến De viết, xưa nay Tổ Hoàng trị thế dựa vào hiên thần, thời Đông Thắng được an lạc, thời Kính Vân nhờ chư hầu trợ thế yên bình, thời Đạo Thế mộng linh thiên được tiếp nối."

"Thần giỏi tức quân chính, thiên hạ trị yên, ngày nay nghe thấy Thánh Lan có người tài, quản lý Phong Hải, chỉnh lý Thánh Lan, bình định Hắc Linh, ung dung trông giữ, bảo vệ vùng đất của nhân tộc, giữ trách nhiệm cho lãnh thổ."

"Trãẫm trọng tâm này, thưởng đức này, thương căn này, nhưng Thánh Lan là địa phương Cổ Hoàng lập gốc, có thể nói là quốc mạch, vị trí quan trọng, gọi hiền tài Hứa Thanh nhập Hoàng Đô đại vực, tram đích thân ban thưởng, khai phủ Thái Học, phân bố phương pháp trị lại, khâm thử."

Đạo thánh chỉ thứ hai là cho Ninh Viêm, từ ngữ trong đó thì đơn giản hơn rất nhiều, vả lại ý giáo huấn rất rõ ràng.

"Thập Nhị tử Viêm, chính là hạng người bất hảo, đầu óc và cơ thể không chịu yên tĩnh, tự trốn khỏi Hoàng Đô, càng thích làm bậy, vốn nên nghiêm khắc quản lý, không thể lơ là."

"Nhưng niệm ngươi tuổi nhỏ, mẫu thân qua đời sớm, trẫm thiếu quản giáo, là lỗi của trãm”"

"Lại niệm ngươi có phần trợ giúp sửa trị Thánh Lan, có tài hiền giáo, tạm gác lại xem phẩm hạnh."

"Hiện giờ lập tức hồi cung, không được làm trái, chuyến này nếu như gây hiềm khích, để trẫm biết được, nhất định chém giết, không còn thân thích."

Phong Hải Quận, trong lầu phủ Quận Trưởng, Hứa Thanh nhìn qua hai đạo thánh chỉ trước mặt, như có điều suy nghĩ.

Thất gia và Diêu Hầu không có ở đây, chỉ có ba người đội trưởng cùng Ninh Viêm và Hứa Thanh.
Bình Luận (0)
Comment