Chương 1793: Gốc rễ Dị Tiên (1)
Chương 1793: Gốc rễ Dị Tiên (1)Chương 1793: Gốc rễ Dị Tiên (1)
Chuong 1793: Goc re Di Tien (1)
Phái chủ Di Tiên Lưu vẫn còn đang thao thao bất tuyệt nói về chi tiết tu hành Dị Tiên Lưu, bộ dạng rất nhiệt tình.
Giống như cách giảng giải này đã được lão mô phỏng rất nhiều lần trong đầu, nhưng không có mấy lần chân chính thực hiện, mà Hứa Thanh đến đây, để cho lão có được cơ hội lấy thân làm sư.
"Năm đó lão tổ Lý Huyền Phong, có thể nói là hạng người thiên kiêu ngàn năm khó gặp, lão nhân gia người 1 tháng cảm ngộ ra 13 đầu hồn ti, cũng là người khơi dòng cho Dị Tiên Lưu chúng tal"
Phái chủ Dị Tiên Lưu ngạo nghễ mở miệng, đệ tử bên cạnh hiếm khi lại không có phản bác, chỉ là nhẹ nhàng thở dài một tiếng.
Hiển nhiên, có thể lựa chọn lưu phái Dị Tiên Lưu đã suy tàn trong thời đại này, mặc dù phần lớn là bị lừa gia nhập, nhưng trong lòng ít nhiều đúng là vẫn có nhận thức cùng cảm xúc nhất định với Di Tiên Lưu.
"Còn có lão tổ Trần Đạo Tắc lại càng khó lường, lão nhân gia người chính là hạng người kinh diễm tuyệt luân vài ngàn năm khó gặp, 1 tháng cảm ngộ ra 19 đầu hồn ti
Phái chủ Dị Tiên Lưu nhìn về phía Hứa Thanh, lời nói thành khẩn.
"Cho nên, ngươi phải cố gắng nỗ lực, tu hành thật tốt, chỉ cần ngươi có thể trong vòng 1 tháng cô đọng ra 10 đầu hồn ti trở lên, như vậy phái chủ Dị Tiên Lưu tương lai chính là ngươi!"
Nói xong, vị phái chủ Dị Tiên Lưu này võ vỗ bờ vai Hứa Thanh, lại lấy ra một số ngọc giản, dùng một tia ý thức đưa cho Hứa Thanh, lúc này mới tạm thỏa mãn rời khỏi, tiếp tục sắp xếp lại ngọc giản trong tháp trắng.
Hứa Thanh đứng ở nơi đó, đáy lòng rất do dự, hắn cẩn thận xác định thức hải của mình, phát hiện hồn ti lan tràn trong thức hải đích đích xác xác là hơn một vạn đầu, lại nghĩ tới lời nói của phái chủ, hắn cảm thấy chuyện này, có điểm gì đấy là lạ.
"Làm sao, có phải nghe thấy nhiệt huyết sôi trào đúng không?" Trong lúc Hứa Thanh suy tư, vị đệ tử bên trong tháp trắng đã đi tới, đứng ở bên cạnh Hứa Thanh thở dài.
"Ta nói với ngươi, đừng tin những chuyện ma quỷ này, lúc ta và hai sư huynh khác tới, đều được báo cho biết y chan như vậy, một chữ cũng không lệch."
"Lần trước ta đã khuyên mà ngươi không nghe, hiện giờ tốt rồi, lạc ấn thân phận đệ tử hạch tâm... . như này đồng nghĩa đã hoàn toàn buộc chặt cùng Dị Tiên Lưu.”
Trong mắt người đệ tử này lộ ra vẻ đồng cảm.
"Nhưng mà nếu như ngươi đã đến, vậy cũng không cách nào hối hận nữa, tiếp theo đi cùng chúng ta đi, có ngươi gia nhập, tiểu báo chúng ta cũng có thể ra nhiều sản phẩm hơn một chút."
Hứa Thanh nhìn người đệ tử Dị Tiên Lưu này, trong lòng cũng có chút suy đoán đối với tiểu báo trong miệng y vì vậy hỏi thăm.
"Thái Học nhiều lưu phái như vậy, mỗi ngày chuyện xảy ra trong từng lưu phái đông đảo, muốn phân giải hết, cần hao phí rất nhiều thời gian, vì vậy bên trong Thái Học đã xuất hiện một chút tiểu báo tập hợp lại khá nhiều tin tức."
"Bên trong bao hàm cử động của từng lưu phái, hướng đi của những học sinh nổi danh bên trong lưu phái, nhưng mà so với những tiểu báo lưu phái khác, Dị Tiên Lưu chúng ta bởi vì có tư cách lâu đời, còn có vị trí địa lý tốt, cho nên mặc dù không phải quyền uy, nhưng lượng tiêu thụ vẫn rất khá."
"Hơn nữa, trọng điểm của tiểu báo chúng ta, chính là một chút sự tình bát quái, như vậy càng được hoan nghênh.” Nói tới tiểu báo, ngữ khí của vị đệ tử Dị Tiên Lưu này còn có phần đắc ý.
"Đây chính là sản nghiệp mấy người huynh đệ chúng ta làm ra, đến đến đến, để ta dẫn ngươi làm quen một chút."
Nói xong, người này lôi kéo Hứa Thanh đến xa xa, ở đó, Hứa Thanh nhìn thấy rất nhiều ngọc giản trống rỗng, trải qua đệ tử này giới thiệu, Hứa Thanh biết rõ những thứ ngọc giản trống rỗng đó chính là tiểu báo.
Công tác của bọn họ, chính là dùng một tia ý thức khắc tin tức lên từng khối ngọc giản, rồi tiến hành buôn bán.
Về phần nguồn gốc tin tức, là ghi chép trong mấy khối ngọc giản không biết từ chỗ nào sưu tập tới.
Hứa Thanh cầm lấy một khối, đảo thân niệm qua.
"Đêm qua có người nghe nói bên trong Dung Thần Lưu truyền ra tiếng gào thê lương thảm thiết, đêm hôm khuya khoắt là ai đang làm trò, mời xem tiểu báo của Dị Tiên Lưul"
"Người cấp cao nhất của Thảo Mộc Lưu, vậy mà là nàng!"
"Thân phận chân chính của Trân Vân ở Vạn Pháp Lưu là ai, báo ta bỏ ra mấy năm công sức, cuối cùng đã tìm ra
"Hứa Thanh của Thánh Lan đại vực, đã vào Thái Học, ngươi muốn biết chỗ lưu phái của hắn sao, báo ta theo dõi mật thiết việc này!"
Hứa Thanh lặng lẽ bỏ ngọc giản xuống.
"Thế nào, mánh lới của tiểu báo Dị Tiên Lưu chúng ta cũng đầy đủ chứ." Đệ tử kia cười hắc hắc.
"Không tệ."
Hứa Thanh truyền ra âm thanh bình tĩnh, cũng không có cảm giác bài xích, nhập gia tùy tục, nếu như gia nhập Dị Tiên Lưu, hắn sẽ dứt khoát giúp đỡ vị sư huynh trước mắt này, cùng nhau lạc ấn.
Lúc vị phái chủ nọ tới mấy lần, nhìn thấy Hứa Thanh mới gia nhập cũng biến thành cái dạng đó, thở dài, nhưng cũng không nói thêm cái gì.
Thời gian cứ như vậy trôi qua, sắc trời dần dân muộn, Hứa Thanh rời khỏi Dị Tiên Lưu.
Lúc đi ra khỏi Thái Học, tuyết bên ngoài vẫn còn rơi, Hứa Thanh suy tư về sự tình công pháp Dị Tiên Lưu, một đường trở lại phủ đệ rồi khoanh chân đả tọa.
"Công pháp Dị Tiên Lưu là rút hồn bản thân ra, phối hợp trận pháp đặc biệt, hình thành hồn tỉ."
"Cái này có yêu cầu cực lớn đối với hồn, nếu như rút ra nhiều quá, linh hồn bản thân sẽ tan vỡ, là tự tìm chết... "
"Đây cũng là nguyên nhân công pháp Dị Tiên Lưu tu hành chậm, bởi vì còn phải vừa tu luyện vừa dưỡng hồn."
"Còn về số lượng hồn ti. . “
Hứa Thanh xuất ra ngọc giản lạc ấn những tồn tại Thân Thánh, xem xét một phen, theo hắn nhận định, tồn tại Thần Thánh bên trong đều có chút tâm thường, dù sao đối với Hứa Thanh mà nói, hắn đã từng gặp qua Thần Linh, vả lại còn không chỉ một vị.
Về phần tại sao hắn vừa tu hành công pháp này, thoáng cái đã xuất hiện hơn một vạn đầu hồn ti, vào lúc Hứa Thanh lạc ấn tiểu báo, cũng đã tìm được đáp án.
"Ta có Thần Nguyên."
"Công pháp Dị Tiên Lưu này, thật ra cuối cùng chính là mô phỏng phương pháp Thần Nguyên, dựa vào hồn của bản thân đan dệt thành hình ảnh của tồn tại Thần Thánh, tương tự đều là mô phỏng."