Chương 1801: Trăm vạn hồn ti thuế biến (1)
Chương 1801: Trăm vạn hồn ti thuế biến (1)Chương 1801: Trăm vạn hồn ti thuế biến (1)
Chương 1801: Trăm vạn hồn tỉ, thuế biến (1)
Nhưng đáng tiếc, những học sinh Thái Học đều mặc trang phục cùng với mặt nạ thống nhất, lại được pháp thuật gia trì khiến cho cả giọng nói lẫn ngoại hình và cả khí tức đều cải biến, rất khó để phân biệt chân thân.
Ngay cả đặc thù giới tính cũng không nhìn ra được.
Cho nên mặc dù đáy lòng Hứa Thanh nổi lên cảnh giác, nhưng cũng không cách nào lập tức xác định thân phận người trước mắt.
Dấu sao. ..... Sau khi Dị Tiên Lưu xảy ra chuyện lớn như vậy, sự chú ý bên ngoài gia tăng, tự nhiên không phải chỉ có một người đến để xò xét.
Vì vậy Hứa Thanh hơi quét mắt nhìn qua trên người học sinh này, nhẹ giọng mở miệng.
"Ta vừa gia nhập Di Tiên Lưu nên không biết quá rõ, nhưng theo phán đoán từ sau khi ta đến, phái chủ chúng ta, đúng là như thế"
Học sinh nọ vừa nghe vậy, giống như có điều suy nghĩ, ánh mắt cẩn thận quan sát trên người phái chủ, sau đó mới thu hồi rồi nhìn vê phía Hứa Thanh bên cạnh.
Tuy rằng đây là lân đầu tiên nàng chính diện chú ý Hứa Thanh, nhưng trên thực tế Dị Tiên Lưu cứ chọn người như vậy, từ sau chuyện này, sớm đã bị người đào ra một chút tin tức.
Dù không biết thân phận chân chính của mấy người đệ tử Dị Tiên Lưu, nhưng thời gian gia nhập Di Tiên Lưu cùng với biểu hiện ngày thường của bọn họ, thì người có lòng bên ngoài, phần lớn đều biết được.
Cho nên trong tin tức nàng nắm giữ, cũng đã bao hàm vị đệ tử tự xưng Huyền Lôi Tử trước mắt này.
Nàng biết được đối phương xác thực là vừa mới bái nhập, mà nàng cũng có chút suy đoán thân phận của đối phương, đồng thời cũng gián tiếp tiêu trừ hiêm nghi.
Trong nhận thức của nàng, người hôm trước dù thế nào cũng không thể nào là người vừa mới bái nhập.
Về phân thân phận chân chính của Huyền Lôi Tử, nàng không có hứng thú, giờ phút này trọng điểm chú ý của nàng chính là người tu luyện Dị Tiên Lưu đại thành, vì vậy sau khi hỏi đơn giản vài câu, nàng dứt khoát đi ra, đến phía trước chỗ phái chủ đang nhắm mắt ngồi ngay ngắn, khom người cúi đầu.
"Phái chủ, đệ tử muốn bái nhập Dị Tiên Lưu."
Cử động này của nàng, dẫn tới mọi người bên trong tòa tháp trắng của Dị Tiên Lưu chú ý, từ sau khi Di Tiên Lưu truyền ra chuyện lớn bực này, mặc dù có không ít học sinh tìm hiểu, nhưng chân chính đưa ra ý muốn gia nhập như vậy vẫn là lần đầu. Hứa Thanh sau lớp mặt nạ khẽ nhướn lông mi lên, cảnh giác trong lòng càng đậm, lúc trước người này thăm dò còn có thể giải thích, nhưng trước mắt lại quyết đoán bái nhập như thế, cũng có phần kỳ dị.
Cho nên ngay cả phái chủ của Dị Tiên Lưu cũng mở mắt ra, nhìn người học sinh trước mắt.
Trong mắt của lão mang theo uy nghiêm, hơi quét qua, đáy lòng rõ ràng vui vẻ cực kỳ, nhưng giọng nói vẫn thong dong, nhàn nhạt mở miệng.
"Lưu phái chúng ta có ước định, không phải hạch tâm không truyền."
"Có thể! Nhưng đệ tử có ba vấn đề, mong muốn phái chủ giải thích nghi hoặc." Trong mắt nữ tử thần bí lộ ra vẻ quyết đoán, khom người mở miệng.
Phái chủ nhìn những học sinh bên trong tháp trắng một chút, phát hiện tất cả mọi người đều đang chú ý, lão mỉm cười. "Có thể."
"Vấn đề thứ nhất, nghe nói thuật của lưu phái ta là cô đọng hồn ti, cần hồn không ngừng lớn mạnh, không biết thuật dưỡng hồn của Dị Tiên Lưu, phải chăng có phương pháp huyền diệu gì?"
Nói xong, nàng mật thiết quan sát ánh mắt của vị phái chủ trước mắt.
Trong mắt phái chủ không có bất kỳ gợn sóng, giọng nói bình tính vang vọng.
"Hạ Tiên nhất niệm, tiên thể tự thành, niệm này hạ hải, hôn cũng ứng thành."
Mọi người bên trong tháp trắng do dự, nếu như đổi thành lúc khác, bọn họ nhất định xì mũi coi thường, những lời này căn bản chính là có mà không có, nói cũng như không.
Nhưng hiện giờ Dị Tiên Lưu đã xuất hiện đại sự, có người đại thành hiện thân, hơn 10 vạn hồn ti đã chứng minh hết thảy, cho nên mọi người không khỏi suy tu một cách nghiêm túc.
Ngay cả ba người đệ tử hạch tâm nọ cũng đều tram ngâm.
Chỉ có Hứa Thanh là trừng mắt nhìn.
Nữ tử thần bí nọ cũng trâm mặc, dưới mặt nạ nhăn mày lại, suy nghĩ một chút sau đó hỏi ra câu thứ hai.
"Xin hỏi phái chủ, Dị Tiên Lưu hình thành hồn ti, phải chăng thật sự như bên ngoài đồn đại, vô cùng chậm chap?"
Những lời này cũng là trọng điểm chú ý của những học sinh khác bên trong tháp trắng, thậm chí chính ba người đệ tử của Dị Tiên Lưu cũng đều nghiêm túc lắng nghe.
Phái chủ hất càm lên, trong mắt mang theo một cỗ ngạo nghễ, giọng nói tự tin mười phần, vang vọng ra.
"Ngàn năm trước, lưu phái ta đã cải cách công pháp, chia làm trong ngoài hai bộ, vả lại lão tổ lưu lại quy củ, đệ tử hạch tâm đủ niên hạn nhất định, mới có thể truyền thụ công pháp bên trong."
"Công pháp bên ngoài hoàn toàn chính xác chậm chạp, nhưng công pháp bên trong mạnh mẽt"
Lời này vừa ra, tất cả mọi người thay đổi sắc mặt, mặc dù vẫn có chút hoài nghi đối với việc này, nhưng nghĩ đến người thần bí đại thành có hơn 10 vạn hồn ti, từng người lại chan chờ.
Nữ tử thần bí nọ cũng là như thế, mày nhíu lại càng chặt, nàng cảm giác người phái chủ trước mắt này không đơn giản, từng câu trả lời đều cẩn thận chặt chẽ, không lộ ra bất cứ manh mối hữu dụng nào.
Vì vậy sau khi trâm mặc, nàng không có hỏi tiếp vấn đề thứ ba, mà trong lòng quyết đoán, lập tức cúi đầu.
"Đệ tử không còn nghi ngờ nữa, nguyện làm hạch tâm, gia nhập Dị Tiên Lưu.”
Phái chủ khẽ gật đầu, thâm nghĩ trình chỉ có thế, còn non và xanh mà cũng muốn đến xò xét ta?
Trên thực tế, vấn đề của người học sinh trước mắt này, lão thân là phái chủ nên tự nhiên cũng nhìn ra manh mối, nhưng căn bản lão không có chút hoảng hốt gì. Dù thực tế bây giờ lão cũng không biết người thần bí đại thành là ai, nhưng việc ấy không ảnh hưởng đến chuyện lão chuẩn bị mượn thế của người đó để tăng lên uy danh của Dị Tiên Lưu.
Dẫu sao, mặc kệ như thế nào, vị thần bí đại thành đó, đích đích xác xác là tu luyện ra hồn ti của Dị Tiên Lưu.
Như vậy đủ rồi.
Về phần thân phận của người thần bí đại thành, lão cảm thấy tới thời điểm thích hợp, nhất định đối phương sẽ xuất hiện.
Mà về phần bản thân gánh sự tình trộm cướp làm cho Tinh Đế Cực Thượng Tông bất mãn, lão cũng không thèm để ý.
Thân là lưu phái trong Thái Học, địa vị là siêu nhiên.
Nghĩ tới đây, lão giơ tay vung lên, một khối ngọc giản bay tới trước mặt nữ tử thần bí.