Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1621 - Chuong 1803: Di Tien Han Chung (1)

Chuong 1803: Di Tien han chung (1) Chuong 1803: Di Tien han chung (1)Chuong 1803: Di Tien han chung (1)

Chuong 1803: Di Tien hon chung (1)

100 vạn đạo hồn ti bộc phát trong thức hải và tràn khắp tâm thần Hứa Thanh, tràn vào linh hồn, sau đó lại khuếch tán ra toàn thân, cuối cùng hình thành một cái vòng xoáy trong thức hải.

Âm ầm chuyển động.

Cùng lúc đó, bầu trời Hoàng Đô lập lòe sấm sét, từng đạo tia chớp xuất hiện, phá vỡ bầu trời, dường như đang có một thứ không nên tồn tại ở thế gian sắp sinh ra, từ đó dẫn tới Thiên Đạo chú ý.

Nhưng rất nhanh, cảm giác chú ý này bỗng nhiên không hiểu sao lại biến mất, tựa như mặc dù nơi đây sẽ xuất hiện vật nào đó gây kiêng ky, nhưng không biết nguyên nhân gì Thiên Đạo lại tự động bỏ qua.

Thậm chí còn che lấp thay, thiên lôi cũng hóa thành phàm lôi.

Nhưng mà dư quang của tia chớp vẫn còn lập loe, lập tức chiếu roi sáng rõ hết thảy mọi thứ trong màn đêm.

Trong bóng đêm, có người đả tọa ở mật thất bừng tỉnh, có người đi nhanh trên đường dừng lại, có người đang nghị sự trong Thái Học im lặng, có người trong lầu cao ngưng thần, có người trong hoàng cung ngẩng đầu.

Cuối cùng, bởi Thiên Đạo che lấp nên không phát hiện được gì.

Vì vậy, ngoại trừ một vài người cá biệt vẫn còn chú ý, các tu sĩ khác ở Hoàng Đô phần lớn thu hồi tâm thần, tiếp tục đả tọa hoặc lại nhanh chóng di chuyển.

Người nghị sự trong Thái Học cũng là như vậy, thu hồi cảm giác, nhìn 39 học sinh ngồi ngay ngắn bốn phía.

"Phái chủ, đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Bên trong nhóm học sinh có người đặc câu hỏi.

"Không có gì, tâm huyết dâng trào mà thôi, các ngươi tiếp tục." Người này thu hồi cảm giác lại, trên thân mặc trường sam thô sơ và đeo mặt nạ, từ quần áo có thể xác định được thân phận người này là phái chủ.

Mà tòa tháp trắng của bọn họ, chính là Dung Thần Lưu.

Những học sinh phía dưới nghe vậy gật đầu, tiếp tục chủ đề lúc trước, nghị luận về sự tình Dị Tiên Lưu trong khoảng thời gian qua.

Nếu là những lưu phái khác, lấy địa vị bây giờ của Dung Thần Lưu thì không cần đặt việc này vào trong lòng, nhưng mà Dị Tiên Lưu lại khác, truy cứu căn nguyên. . . bản chất của Dị Tiên Lưu và Dung Thần Lưu chính là thủy hỏa bất dung.

Một bên là đan dệt thần ảnh trong tâm thần, chú ý bản thân nguyên vẹn.

Một bên là thay thế thân thể, cuối cùng ném đi hết thảy dấu vết của người, chỉ chừa lại duy nhất tâm hồn.

Cuối cùng, một phái mục tiêu là trở thành Dị Tiên, phái khác lại là hóa thành Than Nhan.

Hai cái lý niệm hoàn toàn trái ngược đã quyết định hai lưu phái này ... chỉ có một phái có thể hưng thịnh.

Đây cũng là một trong những lý do mà lúc trước Dị Tiên Lưu tuột dốc không phanh, ngoại trừ nhân tố bản thân của phái ra, sự quật khởi của Dung Thần Lưu cũng thúc đẩy thêm quá trình ấy.

Vì vậy, lúc này Dị Tiên Lưu xuất hiện một người thân bí đại thành có hơn 10 vạn đạo hồn ti, loại sự tình phá vỡ nhận thức như thế, lập tức đưa tới sự chú ý của Dung Thần Lưu.

Dù là nửa tháng trôi qua, độ nóng ở bên Dị Tiên Lưu đã giảm xuống, nhưng đó là bởi vì người thần bí đại thành nọ không còn hiện thân nữa, có thể tưởng tượng nếu như đối phương xuất hiện thêm nhiều lần, tất nhiên sẽ khiến trình độ được chú ý của Dị Tiên Lưu tăng lên liên tục.

Đến lúc đó, Dị Tiên Lưu sẽ có cơ hội lân nữa quật khởi.

Đây cũng là nội dung chủ yếu trong cuộc hội nghị này của Dung Thần Lưu.

Ứng dụng Truyện Dịch ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Về vấn đề này, những học sinh cao tầng của Dung Thần Lưu ở đây, có người kiêng kị, có người hoài nghỉ lời đồn là sai, đủ loại cách nói.

Cuối cùng phái chủ Dung Thần Lưu giơ tay lên, trong tháp lập tức một mảnh im lặng, toàn bộ học sinh cao tâng đồng loạt nhìn tới phái chủ của bọn họ.

Trong mắt của bọn họ đều là vẻ tôn kính.

"Vâ phần việc bên Dị Tiên Lưu, mọi người không cần quan tâm, mấy ngày sắp tới... Sẽ có một vị thân phận tôn quý công khai gia nhập Dung Thần Lưu chúng ta, sự gia nhập của người này, sẽ dệt hoa trên gấm cho Dung Thần Lưu chúng ta."

"Các ngươi đi chuẩn bị một chút, ba ngày sau, người này sẽ đến."

Theo lời của phái chủ truyền ra, ngữ khí bình tĩnh lập tức khiến cho những học sinh cao tâng của Dung Thần Lưu nơi đây dần an ổn, riêng phần mình gật đầu.

Cuộc hội nghị này cũng theo đó mà kết thúc.

Cùng lúc đó, sấm sét bên ngoài tiêu tán, chỉ có dư âm vẫn còn vang vọng, mà chỗ phủ đệ của Ninh Viêm, trong mật thất, Hứa Thanh đã chậm rãi mở hai mắt ra.

Trong mắt hắn lộ ra ánh sáng mãnh liệt, biểu cảm ngạc nhiên, thậm chí còn pha một chút mờ mịt, lông mày cũng đã nhăn lại.

"Đây là cái gì.... ."

Hứa Thanh thì thào, trong lúc giơ tay lên, một bông tuyết màu tím xuyên thấu qua máu thịt, từ bên trong lòng bàn tay của hắn trôi lơ lửng ra tới trước mặt.

Trong thức hải của hắn, 100 vạn đạo hồn ti hình thành vòng xoáy, vẫn đang xoay tròn như trước, giống như vô thủy vô chung.

Mà theo chúng nó chuyển động, bên trong xuất hiện hàn ý, dân dần có từng mảnh bông tuyết màu tím bay lên từ bên trong vòng xoáy, theo đó mà bay múa.

Bông tuyết không nhiều lắm, chỉ có 100 mảnh, không hơn không kém.

Cảm giác thức hải của mình, Hứa Thanh thu hồi thần niệm, ánh mắt ngóng nhìn đám bông tuyết trôi nổi trên lòng bàn tay.

Hắn trầm ngâm một lát, sau đó lấy ra ngọc giản truyền âm để truyền tin cho Chấp Kiếm Giả, không lâu sau, một con hung thú dữ tợn để dùng cho thực nghiệm được đưa tới.

Nhìn qua con hung thú giống như sói trước mắt, Hứa Thanh không chần chờ giơ tay phải lên, bông tuyết trên tay lập tức bay thẳng đến mi tâm con hung thú, một khắc đụng chạm, toàn thân con hung thú chấn động, trong miệng phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.

Sau một khắc, bông tuyết tựa như có được sinh mệnh, ăn mòn mi tâm con hung thú rồi trực tiếp xuyên thấu vào bên trong máu thịt, biến mất không thấy gì nữa.

Quỷ dị là, giờ phút này miệng vết thương ở mi tâm của nó lại nhanh chóng khôi phục, mắt thường có thể thấy được dấu vết trên đó đã biến mất.

Mà bản thân con hung thú lại dân dần bất động, hai mắt khép kín nhìn như tử vong.

Nhưng mà khí tức của nó vẫn còn, cho đến một lát sau nó đột nhiên mở mắt ra, một cái chớp mắt khi nó nhìn về phía Hứa Thanh, tâm thần Hứa Thanh khẽ động.

Hắn có một loại cảm giác, tất cả mọi thứ của đối phương đều ở bên trong cảm giác của mình, hình như tồn tại một đạo liên hệ từ trong tối tăm, mà hạch tâm của mối liên hệ này, chính là bông tuyết màu tím.

Nó không hề tan biến, mà tồn tại ở trong cơ thể của con hung thú này.

Giao hòa thành một khối cùng máu thịt của hung thú.

Trong mắt Hứa Thanh lộ ra quang mang âm u, giơ tay lên trảo một cái, cách không chộp tới con hung thú, thân thức dung nhập để xem xét cẩn thận. Sau đó khuôn mặt hơi động, hắn có thể cảm nhận được hồn ti đang hình thành trong cơ thể con hung thú. ..
Bình Luận (0)
Comment