Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1781 - Chương 1963: Bí Ẩn Bị Thần Linh Che Lấp (1)

Chương 1963: Bí ẩn bị Thần Linh che lấp (1) Chương 1963: Bí ẩn bị Thần Linh che lấp (1)Chương 1963: Bí ẩn bị Thần Linh che lấp (1)

Chuong 1963: Bfan bi Than Linh che lấp (1)

Theo giọng nói đắng chát nọ truyền ra, cõi lòng Hứa Thanh lập tức dấy lên gợn sóng, một đoạn trí nhớ không thuộc về hắn bỗng hiện ra trong tâm thần.

Mảnh ký ức này vỡ thành từng mảnh, không nối liền, tựa như trò chơi ghép hình.

Bởi vì thiếu sót rất nhiêu, cho nên dù hiện lên trong tâm thần của Hứa Thanh, nhưng hắn vẫn rất khó có thể chắp vá ra quá nhiêu hàm nghĩa nguyên vẹn.

Chỉ có một nhận thức được biểu lộ tương đối rõ ràng từ trong những mảnh vỡ ký ức đó.

Trong vô tận năm tháng trước, khi Thần Linh Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc chưa có phủ xuống Vọng Cổ, vẫn còn thời kỳ Huyền U Cổ Hoàng, kỳ danh của họ... .. Không phải như thế.

Tộc này đã từng có tên là. .... Huyền Thiên Đại Vu tộc!

Là một trong minh hữu quan trọng nhất dưới trướng Huyền U Cổ Hoàng.

Cũng là một tộc hỗ trợ cực kỳ nhiều cho nhân tộc.

Quan hệ cùng với nhân tộc vô cùng mật thiết, càng là toàn lực hỗ trợ Huyền U Cổ Hoàng đăng cơ nhất thống Vọng Cổ.

Thậm chí trong thời kỳ Huyền U Cổ Hoàng, Cổ Hoàng và Tổ Vu của tộc ấy còn là bằng hữu cùng trải qua sinh tử, trước khi hai người bọn họ đạt thành tựu đỉnh phong, chính là đồng bọn và bằng hữu chí giao, nhiều lần giải cứu đối phương thoát khỏi sinh tử.

Vị Tổ Vu nọ thực lực kinh người, có thể nói là phụ tá đắc lực của Huyền U, lập nhiều đại công giúp Cổ Hoàng nhất thống Vọng Cổ.

Tên nhi tử độc nhất của Tổ Vu cũng là do Huyền U Cổ Hoàng ban tặng.

Đoạn nhận thức đó nổi lên bên trong những mảnh vỡ ký ức, chiếu vào bên trong cảm giác của Hứa Thanh, khiến cho nội tâm của hắn chấn động, hai mắt đang nhắm bỗng nhiên mở ra, lộ ra vẻ ngạc nhiên.

"Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, Huyền Thiên Đại Vu tộc.... -

Hô hấp của Hứa Thanh có chút dồn dập, mặc kệ là trong Hoàng Đô nhân tộc hay là trong Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, deu không hề nhìn thấy có phần giới thiệu về đoạn lịch sử này.

Mà bây giờ vừa nhớ lại, ghi chép của Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc và nhân tộc chỉ có thể ngược dòng tìm hiểu đến thời kỳ Đông Thắng Nhân Hoàng đại bại, về phần lịch sử phía trước thì không có.

Hình như song phương bất tri bất giác đều xóa đi đoạn lịch sử trong thời kỳ Huyền U Cổ Hoàng.

Nhưng lại không có ai nghĩ đến, cũng không có ai chú ý, càng không có ai ngược dòng tìm hiểu, giống như lỗ hổng ký ức đó là một điều hợp lý.

Điều này vô cùng quỷ dị.

"Nhận thức, bị ảnh hưởng!"

Trong đầu Hứa Thanh lập tức hiện ra năm chữ.

"Có thể ảnh hưởng cả hai tộc quần trong năm tháng dài như thế... Nhất định là lực lượng của Thần Linh."

Hứa Thanh trầm mặc, trong đầu hiện ra ba vị thân của Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc.

Sau đó hắn cẩn thận sửa sang lại những mảnh vỡ ký ức của đầu lâu thứ nhất chiếu vào trong đầu mình, mặc dù vẫn khó có thể nắm lấy cụ thể, nhưng hắn cũng đã có thêm suy đoán về cấm địa Cửu Lê.

"Phụ Vu trong câu nói nọ, đại khái khả năng chính là chỉ vị bằng hữu của Huyền U Cổ Hoàng, cũng chính là Tổ Vu của tộc này lúc trước.'

"Tử Lê, chính là chỉ nhi tử của vị Tổ Vu nọ tên là Lê.....'

"Cái tên này, cũng là Huyền U Cổ Hoàng ban tặng, mà nơi đây lại gọi là cấm địa Cửu Lê."

Tâm thần Hứa Thanh cuộn trào.

"Chẳng lẽ Cửu Lê không phải hung thú... Mà là nhi tử của Tổ Vu Huyền Thiên Đại Vu tộc?”

"Như vậy câu nói kia của gã, thẹn với Huyền Thiên Đại Vu tộc.... ."

Hứa Thanh cúi đầu nhìn xuống nước bùn dưới thân, ánh mắt giống như có thể xuyên thấu qua ngàn trượng, nhìn tới bố cục phong ấn phía dưới.

"Đống tro cốt tạo thành ngọn núi nọ, là thi hài của Cửu Lê biến thành."

Hứa Thanh trâm mặc, hiếm khi dâng lên ý tò mò đối với địa phương Cửu Lê này.

Một lát sau, hắn thu hồi suy nghĩ, cảm giác tử thủy tinh của mình một chút, bên trong thủy tinh rõ ràng hiện lên một cái đầu lâu, lập loe quang mang quỷ di.

Hứa Thanh nheo mắt lại, ngẩng đầu nhìn lư hương thanh đồng trên đỉnh đầu, rất nhanh, hắn làm ra một cái quyết định.

Hắn giơ tay phải ra sau đó chợt vung lên, vòng khói lửa tràn ra từ lư hương thanh đồng lập tức tản đi.

Lực lượng ngăn cách của vòng khói lửa cũng theo đó tan biến.

Đám sương mù xám tràn ngập bốn phía lập tức ập tới, nhưng lại xuất hiện một màn quỷ dị.

Sau khi sương mù tới gân Hứa Thanh, mặc dù trấn áp đối với lực lượng Thần Linh và tu vi vẫn kinh khủng như trước, nhưng xâm nhập đối với thân thể cùng với linh hồn Hứa Thanh lại như có giảm bớt!

Chẳng qua loại cảm giác giống như nhân quả dẫn dắt lại mãnh liệt hơn, khiến liên hệ của Hứa Thanh cùng với nơi đây trở lên vô cùng chặt chẽ, dường như muốn trở thành một thể, không thể chia lìa.

Hứa Thanh cảm ứng một lát, trong mắt lóe lên ánh sáng, giơ tay chỉ tới lư hương thanh đồng, vòng khói lửa hạ xuống, lần nữa hình thành ngăn cách, lực lượng Thần Linh và tu vi trong cơ thể lại hoạt động mạnh lên.

"Sương mù xám đến từ Cửu Lê vô cùng bá đạo, bài xích hết thảy những thứ khác nguồn gốc, khiến cho hết thảy tu sĩ sau khi bước vào nơi đây đều không cách nào rời khỏi."

"Nhưng sau khi ta sáp nhập một cái đầu lâu, đã không còn hoàn toàn khác lạ cùng với sương mù xám nơi đây, cho nên đã được coi như là nửa cái đồng nguyên?”

"Như vậy, nếu ta có thể vớt cả chín cái xương đầu ra, hoàn toàn đồng nguyên cùng với sương mù xám nơi đây, vậy sương mù xám sẽ không còn là hạn chế với ta nữa."

"Mặc dù nhân quả dẫn dắt cũng sẽ tăng đến mức tận cùng, sương mù xám không cho ta đi.... .

"Nhưng nếu ta mang cả sương mù xám cùng di theo thì sao?”

Hứa Thanh thì thào, sau đó nhắm hai mắt lại, bắt đầu nghỉ ngơi và hồi phục.

Thời gian cứ như vậy trôi qua, mấy ngày sau Hứa Thanh mở mắt, cảm giác khe hở trên Nhật Quỹ giảm đi một chút, đồng thời cảm giác bản thân lại có thể lần nữa triển khai Tỉnh Trung Lao Nguyệt.

Thế là hắn không chần chờ chút nào, đứng dậy dựa theo vị trí trong trí nhớ, đi tới vị trí nước bùn ngay phía trên nơi chôn cái đầu lâu thứ hai.

Tới đó, hắn giơ tay lên bấm niệm pháp quyết, ngọn lửa màu nâu lân nữa xuất hiện, thiêu đốt máu thịt Xích Mẫu, rất nhanh lại có từng giọt chất lỏng hạ xuống, nước bùn tan rã và lỗ nhỏ xuất hiện.

Đã có một lần thành công trước, đối với Hứa Thanh mà nói lặp lại tất nhiên dễ dàng hơn rất nhiều.
Bình Luận (0)
Comment