Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1791 - Chương 1973: Bí Tàng Thứ Năm: Vu Tang (1)

Chương 1973: Bí Tàng thứ năm: Vu Tang (1) Chương 1973: Bí Tàng thứ năm: Vu Tang (1)Chương 1973: Bí Tàng thứ năm: Vu Tang (1)

Chương 1973: Bí Tàng thứ năm: Vu Tàng (1)

Thời gian nhoáng một cái, bảy ngày trôi qua.

Bởi vì cấm địa Cửu Lê bị phong ấn lại, cho nên chấn động trong Sơn Hải đại vực cũng đã trở vê bình thường.

Hung thú bên trong không còn kêu rên nữa, vùng vẫy đến từ huyết mạch cùng linh hôn dần dần tiêu tán, bị thú tính thay thế toàn bộ.

Nhưng tu sĩ tham dự đại săn bắn Viêm Nguyệt Huyền Thiên, nội tâm của bọn họ không cách nào bình tĩnh, đủ loại suy đoán khác biệt hiện lên trong lòng từng người.

Trong đó phần lớn đều thông qua phương thức khác biệt, biết được đầu nguồn gây ra chấn động trong Sơn Hải đại vực, vì vậy nhao nhao tránh đi, không muốn tới gần khu vực Cửu Lê.

Dù là sơn mạch Hứa Thanh ẩn thân, mặc dù cách cấm địa Cửu Lê một phạm vi, nhưng ở trong bảy ngày này cũng không có quá nhiều người qua đường.

Hơn nữa hắn ẩn nấp vô cùng kỹ, sương mù xám đã hoàn toàn bị tử thủy tinh hấp thu, cho nên chưa từng có ai phát hiện.

Như vậy khiến cho Hứa Thanh có thể im lặng trong bảy ngày, toàn tâm đắm chìm luyện hóa Vu Tàng Cửu Lê.

Muốn hoàn toàn nắm quyền Cửu Lê, biến nó trở thành một phần bộ phận của thân thể, chỉ có thể luyện nó thành Vu Tàng.

Nhưng một bước này không phải đơn giản như vậy.

Việc đầu tiên cân làm không phải dung nhập từng chiếc đèn lồng trôi lơ lửng ở ngoài vào trong cơ thể, mà phải đắp nặn ra một cái nền tảng Bí Tàng để dung nạp đèn lồng trong thức hải.

Cái nên tảng Bí Tàng này rất quan trọng, một phương diện phải có thể thừa nhận Cửu Lê dung nhập, một phương diện khác cũng liên quan tới việc cùng cuối Hứa Thanh có thể chân chính dung hợp cùng một nhịp thở với Cửu Lê hay không.

Cho nên sau khi suy tư, Hứa Thanh đã có một cái quyết định.

Dùng máu thịt làm nền tảng, bạch cốt làm núi!

Trong bảy ngày qua, hắn không ngừng tiêu hao huyết nhục của mình, khiến cho bên trong thức hải hội tụ ra nên tảng Bí Tàng.

Quá trình này cần số lượng máu thịt quá lớn, dưới trạng thái bình thường, coi như Hứa Thanh chôn cả bản thân cũng không đủ.

Vì vậy hắn nghĩ tới bạch phong của Thanh Sa đại mạc trong Tế Nguyệt đại vực.

Đó là một làn gió kinh khủng có thể khiến cho máu thịt cùng với xương cốt tự sinh trưởng không có trật tự, ban đầu ở bên trong Thanh Sa đại mạc, phàm là người bị bạch phong thổi qua, đều khiến máu thịt trở thành dị dạng, cho đến khi hóa thành một núi thịt không có trật tự mà chất.

Lúc trước hắn từng nghiên cứu qua loại hiện tượng đó, cũng thử qua ở trên thân người khác, còn từng là một trong cách điều chế tạo ra Giải Chú đan.

Đồng thời hắn biết rõ, máu thịt dài ra đó cũng đích xác thuộc vê bản thân mình.

Cho nên sau khi nghĩ ngợi, Hứa Thanh nghiến răng, lấy đan dược ẩn chứa bạch phong còn lại trong túi trữ vật ra nuốt vào, thân thể ngay lập tức xuất hiện dấu hiệu sinh trưởng không có trật tự.

Bảy tám cái cánh tay, hơn mười cái chân, thêm cả đầu, toàn bộ điên cuồng mọc ra, thân hình càng trở lên mập mạp khổng lồ.

Mượn nhờ những thứ máu thịt mới mọc thêm đó, Hứa Thanh bắt đầu tiêu hao, Bí Tàng trong thức hải của hắn dần dần đã có hình thức ban đầu.

Trong lúc đó, hắn cũng nuốt vào không ít đan dược ẩn chứa bạch phong, thân thể sinh trưởng không có trật tự cũng từng bước tăng đến trình độ khoa trương, nhiều lần hóa thành núi thịt.

Cảm giác suy yếu nhiều lần xuất hiện, cũng may có tử thủy tinh khôi phục, mới khiến cho hắn miễn cưỡng kiên trì.

Cuối cùng, tạo thành một cái đại địa máu thịt khoảng vạn trượng.

Đây là cực hạn của hắn.

Toàn bộ vạn trượng máu thịt đều là của bản thân cơ thể Hứa Thanh, dùng thứ này để làm nền tảng cho Bí Tàng, dĩ nhiên sẽ đồng nguyên cùng hắn.

Mặt khác, phía trên vạn trượng máu thịt, xương cốt của Hứa Thanh cũng đang không ngừng chồng chất, tạo thành chín tòa cốt sơn.

Bộ dáng của chín tòa cốt sơn đều là hình đầu lâu. Chính là Hứa Thanh dựa theo bố cục cùng với bộ dạng của Cửu Lê ở dưới hạch tâm ngàn trượng trong trí nhớ để đắp nặn ra.

Đại địa là huyết nhục của hắn, cốt sơn là xương cốt của hắn.

Một khắc hình thành, Hứa Thanh ở dưới vùng núi mở hai mắt ra.

Lúc này sắc mặt của hắn trắng bệch, thân thể suy yếu, thần thái của hai mắt am đạm di rất nhiều, tiêu hao thật sự là quá lớn.

Nhưng mà trong mắt vẫn ẩn chứa tia sáng như trước.

"Căn cơ thịt cốt đã thành, tiếp theo chính là dung nhập!"

Hứa Thanh ngẩng đầu, nhìn tới chín chiếc đèn lồng trôi nổi bốn phía, giơ tay phải lên chỉ một ngón ve một cái trong đó, nháy mắt hạ xuống, đèn lồng rung động lắc lư, bay thẳng đến Hứa Thanh.

Một khắc đụng chạm cùng ngón tay, đèn lồng nhanh dung nhập đi vào, trong nháy mắt tiếp theo tan biến khỏi trước mặt Hứa Thanh, lúc xuất hiện... Thình linh đã ở trong thức hải của hắn, chợt rơi xuống cốt sơn trên vạn trượng máu thịt thuộc về nó.

Chớp mắt đèn lồng và cốt sơn chạm vào nhau, sương mù xám trong đó âm âm bộc phát, cùng với đèn lông dung nhập vào trong cốt sơn hình đầu lâu.

Một khắc hoàn toàn dung nhập, cốt sơn đó rung động lắc lư, sương mù xám bao trùm, huyễn hóa ra máu thịt, lỗ mắt nguyên bản trống rỗng cũng nổi lên hai luồng lửa màu đen.

Sau đó từ bên trong đầu lâu bỗng truyền ra một tiếng gào thét giống như tiếng trâu rống.

Ngay sau đó một con hung thú hình thái giống như trâu, nhưng lại có kim thân kim giáp, mọc ra đầu rồng, biến ảo ra ở bên trong, nó ngửa mặt lên trời gầm rú, phát ra âm thanh trâm thấp như Thần Linh rù rì. "Vu Mệnh TU Ngưut"

Nó xuất hiện, khí thế như cầu vồng, khiến cho thức hải của Hứa Thanh xuất hiện vô tận gợn sóng.

Cũng ở giờ phút này, liên hệ giữa nó cùng với Hứa Thanh đã trở thành một thể.

Hứa Thanh ngay lập tức ý thức được, hung thú tên là Tù Ngưu nọ chính là một trong những hình thái Vu năm đó của Cửu Lê.
Bình Luận (0)
Comment