Chương 1993: Thần Linh ngầm đồng ý (1)
Chương 1993: Thần Linh ngầm đồng ý (1)Chương 1993: Thần Linh ngầm đồng ý (1)
Chuong 1993: Than Linh ngam dongy (1)
Phía trên ba tòa Thánh thành, bầu trời xuất hiện vô tận gợn sóng.
Âm thanh vòng xoáy ầm ầm, cùng với từng đạo tia chớp tản ra phía ngoài, hình thành thiên địa dị tượng.
Tiếng vang truyên khắp bốn phương, chấn động tâm thần chúng tu nơi đây.
Nhất là vào thời khắc này, huyết mạch chấn động cũng theo tiếng sấm nổ vang trở lên càng mãnh liệt hơn.
Khí huyết của tất cả tu sĩ bổn tộc Viêm Nguyệt sôi trào, gương mặt trong nháy mắt biến sắc.
Về phân những tộc quân phụ thuộc, mặc dù không có cảm thụ được huyết mạch dẫn dắt, nhưng mắt thấy khí tức của tu sĩ bổn tộc Viêm Nguyệt chấn động, cũng riêng phần mình nổi lên ý ngạc nhiên. Mà trên màn trời, không chỉ Thiên Mặc Tử khom người cúng bái, Phàm Thế Song cũng cúi đầu bái, càng theo thân ảnh bên trong vòng xoáy di tới, hơn phân nửa người tham dự khâu thứ hai đều theo bản năng cúi đầu xuống.
Thác Thạch Sơn cũng tốt, những thiên kiêu khác cũng được, tất cả đều là như thế.
Coi như là Viêm Huyền Tử nhìn về phía vòng xoáy cũng biến sắc.
Về phân Nhị Ngưu... Mắt thấy bốn phía như vậy, y thở dài một hơi, đáy lòng dâng lên một chút cảm giác ê ẩm, đồng thời cũng có một chút không thể tưởng tượng nổi.
Một màn này cũng làm cho chúng tu trong ba tòa Thánh thành chấn động không thôi, tất cả lập tức hiểu rõ, sau khi những người tham dự khâu thứ hai ra ngoài đều nhao nhao ngóng nhìn, chính là chờ đợi người đang di tới bên trong vòng xoáy bây giờ. Dưới vạn chúng chú mục, hình như chuyển động của vòng xoáy cũng chậm lại, thân ảnh cất bước trong đó cũng càng dần càng rõ ràng.
Sương mù xám giống cuộn trào như biển, ảnh hướng đến hư vô, lan tràn khắp thiên địa.
Trong đó ẩn chứa cảm giác hoang cổ, dấy lên gió lớn dẫn động thiên địa biến sắc, càng bởi vì huyết mạch dẫn dắt đến từ bát phương, khiến cho bên trong sương mù xám truyền ra từng trận âm thanh giống như thân linh gào thét.
Chín đầu Cửu Lê như ẩn như hiện, biến ảo quanh bốn phía thân ảnh đi tới, hiện ra ngoài sương mù, ngóng nhìn đại địa.
Giờ khắc này, huyết mạch của toàn bộ tu sĩ bổn tộc Viêm Nguyệt khắp vùng đất càng chấn động mãnh liệt hơn, bất kể tu vi gì, chỉ cần là tu sĩ bổn tộc, đều không cách nào khống chế dẫn dắt đến từ chỗ sâu trong huyết mạch.
Mà những cường giả thế hệ trước của Viêm Nguyệt, trong khi tâm thần nổi lên sóng lớn, sau khi thấy bộ dáng chín đầu, tất cả nhao nhao sững sờ, tiếp theo nội tâm chấn động, bản năng lộ ra vẻ mặt không cách nào tin.
"Đó là..
"Đây.....”
Trong tộc đàn phụ thuộc Viêm Nguyệt cũng có người nhìn thấy chín đầu trong sương mù, thân sắc biến hóa hiện lên vô số đoán, đồng thời một đáp án để cho bọn họ không thể tin cũng hiện ra trong đầu.
Mà không đợi đáp án bị bọn họ chứng minh là đúng, vòng xoáy lần nữa nổ vang, sương mù trong đó chợt khuếch tán ra phía ngoài, bao phủ bát phương, sau đó chín đầu bên trong cũng lập tức ra khỏi vòng xoáy, xuất hiện ở giữa thiên địa.
Tù Ngưu, Nhai Tí, Trào Phong, Bồ Lao, Toan Nghê, Bá Hạ, Bệ Ngạn, Phụ Hý, Ly Vẫn, chín đầu bay lượn, tiếng gầm dựng lên ngập trời.
Sau khi bị ngăn cách vô số năm tháng, cuối cùng Cửu Lê lại lân nữa hiện thế!
Khí tức Tổ Vu, huyết mạch Huyền Thiên Đại Vu, tạo thành cảm giác cội nguồn trực tiếp đạt đến đỉnh phong.
Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ tu sĩ bổn tộc Viêm Nguyệt, linh hồn của bọn họ rung động, huyết mạch của bọn họ bộc phát, dẫn dắt tới từ chỗ sâu trong huyết mạch, tới từ cảm giác tộc quần, khiến cho toàn bộ bổn tộc Viêm Nguyệt bản năng nhao nhao cúi đầu cúng bái về phía chín đầu.
Về phân những tộc quân phụ thuộc, mặc dù không có loại cảm giác huyết mạch dẫn dắt, nhưng đều bị một màn này dọa cho hoảng sợ, suy đoán trong nội tâm cũng trực tiếp trở thành thực tế.
Cảm giác không thể tưởng tượng bộc phát không giới hạn.
Theo sau mà đến đó là truyên thuyết về Cửu Lê, cùng với bổn tộc Viêm Nguyệt bốn phía cúng bái, khiến cho bọn họ trong rung động cực độ cũng lựa chọn cúi đầu.
Giờ khắc hiện tại, bất kể tu vi gì, bất kể thân phận gì, đều cúi đầu.
Cũng chính vào lúc này, thân ảnh bên trong vòng xoáy đi ra.
Một khắc đứng trên bầu trời, trong bát phương cúng bái, bộ dáng của hắn hoàn toàn hiển lộ.
Tóc dài như dòng sông tuế nguyệt phiêu tán ở sau lưng.
Hai mắt như tinh không uẩn hàm vô số tinh thân.
Tướng mạo giống như đỉnh sinh mệnh, huyết mạch động trời.
Chính là Hứa Thanh!
Nháy mắt xuất hiện, tiếng gâm của chín đầu Cửu Lê càng hùng vĩ hơn, rồi bay thẳng đến vờn quanh bốn phía Hứa Thanh, tạo thành chín đèn lồng máu thịt!
Cảm thụ chín đầu liên quan đồng nguyên cùng với mình, Hứa Thanh không có nhìn về phía đại địa mà quay lại nhìn vòng xoáy phía sau mình.
Giờ phút này theo hắn bước ra, vòng xoáy nọ đang tiêu tán.
Mà xuyên thấu qua vòng xoáy, Hứa Thanh có thể cảm ứng được Sơn Hải đại vực cùng tất cả hung thú trong đó.
Việc ấy khiến cho nội tâm của hắn dâng lên một ý nghĩ.
"Nếu như ta ở bên ngoài toàn lực bộc phát khí tức Cửu Lê, có thể hình thành triệu hoán đối với Sơn Hải đại vực hay không.....'
Hứa Thanh như có điều suy nghị, nhưng hiển nhiên làm như vậy trong Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc sẽ có hậu quả cực kỳ nghiêm trọng, vì vậy hắn đã chôn ý nghĩ đó xuống tận đáy lòng.
Mà giờ khắc này trong mắt người ở bên ngoài, bầu trời biến sắc, hư vô mơ hô, chỉ có thân ảnh Hứa Thanh cùng với chín đèn lồng rõ ràng, tràn ra uy áp mênh mông.
Nội tâm của Viêm Huyền Tử nổ vang, hô hấp dồn dập, gã không muốn cúi đầu, nhưng dẫn dắt đến từ huyết mạch khiến cho trán gã khua lên gân xanh, chỉ có thể cúi đầu.
Thiên địa trở lên tương đối an tĩnh.
Chỉ có tiếng sấm nổ tung trong lòng toàn bộ chúng tu cúng bái.
Mà chấn động không chỉ có tu sĩ nơi đây, giờ khắc này theo khí tức Cửu Lê khuếch tán, toàn bộ tộc nhân bổn tộc Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, bất kể thân ở phương nào, huyết mạch đều đang bốc lên kịch liệt.
Vì vậy ở bên ngoài Thần Sơn, chớp mắt Hứa Thanh đi ra, một khắc bát phương cúng bái, ba đạo hư ảnh khí thế ngập trời cùng lúc phủ xuống nơi đây.
Đó là ba tòa đại trướng vô cùng rộng lớn!
Mỗi một tòa đều giống như một thành trì.