Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1832 - Chương 2014: Bí Tàng Ngũ Môn (2)

Chương 2014: Bí Tàng ngũ môn (2) Chương 2014: Bí Tàng ngũ môn (2)Chương 2014: Bí Tàng ngũ môn (2)

Chương 2014: Bí Tàng ngũ môn (2)

Năm tòa Tàng Môn, giống như thần bao phủ toàn bộ thức hải, chí cao vô thượng.

Đó gọi là Bí Tàng Môn của cảnh giới Linh Tàng, nhưng đối với Hứa Thanh mà nói, thì là Thân Tàng Môn, Đế Tàng Môn cùng với Vu Tàng Môn.

Cảnh giới Linh Tàng này, chính là quá trình hình thành Tàng Môn, mỗi khi hình thành một tòa Bí Tàng, trong thức hải sẽ xuất hiện một Tàng Môn.

Nếu có Thiên Đạo, Tàng Môn sẽ mở cửa, ngược lại không linh chỉ có thể khép kín.

Bây giờ năm tòa Tàng Môn của Hứa Thanh, một cửa mở rộng, một cửa nửa mở, ba cửa khép kín.

Nhưng vào lúc này bên trong Tàng Môn thứ ba đang đóng, cũng chính là Thần Tàng thứ ba của Hứa Thanh, theo từng sợi ánh trăng lúc trước dung nhập, một trận biến hóa dữ dội như lấp biển đang bộc phát.

Ánh trăng đó là ánh sáng tổ nguyệt, ẩn chứa đạo uẩn Thái Âm, lực lượng đồng nguyên cùng Tử Nguyệt hình thành Thần Tàng mà lại càng thêm cổ xưa, sự xuất hiện của nó tựa như đốt lên toàn bộ Thần Tàng, truyền ra âm thanh khai thiên tích địa.

Bên trong Tàng Môn thứ ba của Hứa Thanh nổ vang, bộc phát trong thức hải, càng lúc càng lớn, siêu việt hết thảy, cho đến cuối cùng Tàng Môn thứ ba vốn khép kín chậm rãi mở ra một đạo khe hởi

Tuy chỉ là khe hở, nhưng đây là quá trình từ không đến có, vô cùng trân quý, ý nghĩa cực lớn!

Mà thông qua khe hở có thể thấy được bên trong Thân Tàng thứ ba đây màu tím, xuất hiện một quả cầu màu trắng mơ hồ.

Chỉ nhìn qua quả cầu đã thấy một cỗ cảm giác cổ xưa tự nhiên dựng lên, hình như sự hiện hữu của nó chính là định nghĩa của hai chữ 'cổ xưa.

Khí lạnh toả ra quanh thân hình như có thể đông lại thời không, dường như ánh trăng chiếu đến, đại đạo cũng phải đóng băng.

Đó là hình thức ban đầu của Thiên Đạo bên trong Thần Tàng thứ ba.

Hình này là Thái Âm, cổ tên U Huỳnh!

Chớp mắt khi nó xuất hiện, một khắc Tàng Môn thứ ba mở ra khe hở, như là núi lửa bộc phát, tràn ra khí tức bài sơn đảo hải tràn ngập thức hải Hứa Thanh, khuếch tán toàn thân của hắn, tẩy rửa toàn bộ và gia trì hết thảy.

Bên trong địa đạo mê cung Đế lăng, Hứa Thanh đang đi về phía trước bỗng chấn động, lực lượng tu vi âm ầm bộc phát siêu việt trước kia, rồi ngay lập tức lại ẩn nấp, duy chỉ có thần thái trong mắt và cảm giác lăng lệ so với lúc trước càng thêm phi phàm, như đèn sáng lập lòe trong đêm tối.

Đội trưởng đi trước cũng theo đó dừng bước chân lại, quay đầu nhìn Hứa Thanh với ánh mắt thâm ý, cũng không mở miệng mà nhấc chân một bước, thân ảnh tan biến vào bên trong vách đá phía trước.

Hứa Thanh nhìn qua không hề chần chờ, xem vách đá như không có bước thẳng đến, sau đó giống như vượt qua một phiến không gian, xuất hiện ở trong một tòa động quật.

Động quật này khác biệt cùng mê cung lúc trước, tựa như thiên nhiên hình thành, bốn phía trống trải đen nhánh, như đặt mình trong hư vô, chỉ có chín vòng xoáy tràn ngập tinh quang tồn tại bên trên, âm thâm chuyển động lại rực rỡ phi phàm.

Giống như chín cửa vào, cũng như chín phương thế giới.

Lúc Hứa Thanh ngóng nhìn, giọng nói của đội trưởng truyền đến. "Tầng ngoài De lăng vốn là mê cung hỗn độn, nếu không biết nội tình, cho dù Uẩn Thần cũng khó có thể xuyên thủng, nhưng đối với ta mà nói, đơn giản giống như về nhà vậy.

Mà hạch tâm của mê cung nơi đây là chín vòng xoáy phía trên này, cũng là chín con đường, trong đó có năm đường sinh bốn đường tử, vả lại thời khắc đều biến hóa, khiến người ta khó phân sinh tử."

Đội trưởng đứng trên không trung, chắp tay sau lưng nhìn chín vòng xoáy, vẻ mặt ngạo nghe.

"Nhưng căn cứ nghiên cứu cùng chuẩn bị của ta kiếp trước, ta có nắm chắc bất kể chín cánh cửa này biến hóa sinh tử trộn lẫn thế nào, hễ là con đường ta đi, nó đều tự động hình thành sinh lộ cho tal

Đội trưởng hất càm vẩy tay áo, thầm nghĩ mình nói lời này nhất định vị cách kinh người, nghĩ đến lấy sự lanh lợi của tiểu Thanh, tiếp theo hẳn là sẽ lộ ra biểu cẩm chấn động cùng kính nể.

Cho nên y đợi một hồi, nhưng phía dưới lại không hề truyền đến lời nói, vì vậy đội trưởng kinh ngạc cúi đầu nhìn lại.

Chỉ thấy ánh mắt Hứa Thanh không hề nhìn tới trên người mình mà nhìn qua vòng xoáy, trong mắt có vẻ lóe lên kỳ dị, vẻ mặt như có điều suy nghĩ.

"Đó là tử lộ, là con đường kiểu gì cũng chết, đừng nhìn."

Đội trưởng ho khan một tiếng nhắc nhở.

Hứa Thanh không nghe, vẻ kỳ dị trong mắt càng đậm, hắn không biết vòng xoáy thứ bảy tồn tại cái gì, nhưng... chớp mắt khi tới đây, tòa Thần Tàng thứ hai trong cơ thể hắn, cũng chính là Độc Cấm Thần Tàng, truyền ra chấn động tương tự Thần Tàng thứ ba lúc trông thấy pho tượng.

Trong chấn động truyền lại khát vọng mãnh liệt!

Đội trưởng nhướn lông mi lên, đang muốn mở miệng, nhưng vào lúc này, hư vô một bên khác của động lại rung động, một người mặc đạo bào rộng thùng thình, kèm theo khí tức kinh khủng và bá đạo từ trong bước ra.

Gió dấy lên hất áo bào tung bay về phía sau, dán ở trên người, lộ ra đường nét thân thể mềm mại lại uyển chuyển tuyệt luân của đối phương.

Nửa người như dãy núi lên xuống, nửa người tựa khe rãnh ẩn hiện, nhất là đạo bào dán sát thân càng khiến người khác nhìn qua trong lòng lập tức nổi lên ... cảm giác rạo rực khó tả.

Chính là Viêm Huyên Tử.

Một khắc xuất hiện nàng lập tức nhìn thấy Hứa Thanh, cũng nhìn thấy Nhị Ngưu, đầu tiên là khẽ giật mình sau đó trong mắt lập tức bộc phát tia sáng như nhật nguyệt, sát ý ngập trời nháy mắt hiện lên.

Hai mắt Hứa Thanh ngưng tụ, đội trưởng sửng sốt một chút sau đó hít sâu, thần sắc đại biến la thất thanh.

"Vê lờ @(@, sao ngươi lại tới đây?”

Nói xong, đội trưởng quay người muốn chạy, Viêm Huyền Tử tràn ngập sát ý như hủy thiên diệt địa, khí tức kinh khủng có thể so với Uẩn Thần khiến cho toàn bộ địa quật nổ vang, nàng bước ra một bước, đã trực tiếp đến bên cạnh chín con đường, tung một quyền về phía đội trưởng.

"Chết!"
Bình Luận (0)
Comment