Chương 2023: Đường này không chết (1)
Chương 2023: Đường này không chết (1)Chương 2023: Đường này không chết (1)
Chuong 2023: Duong nay khong chết (1)
Con mắt vỡ vụn thành từng khối, rơi lả tả xuống tinh không.
Giọng nói lãnh đạm của Hứa Thanh vang vọng trong tinh không như hư vô.
Từ đầu đến cuối, ánh mắt của hắn không chấn động quá lớn, chỉ là bình tĩnh nhìn qua thi thể đã mất đi con mắt cùng với nhánh cây quấn quanh trên người Minh Phỉ xa xa, còn có đại thụ toàn thân tràn ra mục nát giống như hấp hối.
"Tiểu hữu, ngươi làm như vậy là có ý gì?"
Giọng nói tang thương đến từ Thanh Mộc kèm theo suy yếu và khó hiểu truyền ra.
Đáp lại nó là một cây trường thương màu đen với biển lửa vòng quanh, hóa thành một đạo vệt lửa trong tinh không, quyết đoán lao thẳng tới cây đại thụ. Âm thanh nổ vang theo đó dựng lên, chiến trường của Thanh Mộc và Minh Phỉ xuất hiện cảm giác trùng lặp, dường như...... Đó là một cái bong bóng khí do huyễn cảnh tạo thành.
Sáu khi trường thương xuyên suốt, bóng khí liên tục vỡ vụn.
Chớp mắt bong bóng khí vỡ ra, mùi mục nát và tử vong trong đó lan tràn khắp tinh không.
Cùng lúc đó, khối vụn con mắt bị Hứa Thanh đánh vỡ tung bay trong tỉnh không, giờ phút này hình thái bỗng nhiên cải biến, lại có từng đoàn từng đoàn khói đen sinh sôi từ trong, bên trong tràn ngập kịch độc và dơ bẩn, cuối cùng hội tu thành thân ảnh mơ hồ của Minh Phi.
Nó nhìn chằm chằm Hứa Thanh.
"Ngươi làm thế nào phát hiện?”
Giọng nói âm trâm kèm theo oán độc vang vọng.
Hứa Thanh nói không sai, đây thật ra là một tuồng kịch, cũng là thủ đoạn bất dac di cua Minh Phil
Nó thật sự đã quá hư nhược, năm đó dưới thần kiếp, nó đúng là do oán khí của tiên giới này sinh ra, cũng chính là vào thời khắc mấu chốt nhập chủ Bắc Tuế giới, ý đồ thôn phệ Thiên Đạo Thanh Mộc, từ đó để bản thân thu được lực lượng nghỉ lại.
Nhưng khác biệt cùng tin tức đã báo cho Hứa Thanh biết chính là, Thiên Đạo Thanh Mộc giao chiến cùng nó, cũng không phải kéo dài đến ngày hôm nay, mà đã kết thúc trong vô tận năm tháng trước.
Thanh Mộc lấy đòn sát thủ đồng quy vu tận, đánh trọng thương Minh Phỉ, bản thân diệt vong.
Mà tư cách người thủ hộ Bắc Tuế, Thanh Mộc có thể được Tiên Đế bổ nhiệm, tự nhiên có chỗ phi phàm của nó, cho nên đòn sát thủ ấy quả thực kinh người, dù không có chân chính đồng quy vu tận, thế nhưng khiến cho Minh Phỉ trọng thương khó để khôi phục cùng với bi phong an.
Vết thương đó không thể khỏi hẳn, chỉ có liên tục chuyển biến xấu.
Phong ấn càng là ngăn cách hết thảy, khiến Minh Phỉ như tiến vào lông giam, Vĩnh viễn mất khả năng rời đi.
Sau đó bởi vì bên ngoài đã trở thành Thần Vực, như là bên ngoài lồng giam lại có thêm lớp lồng giam khác, hoàn toàn đoạn tuyệt hy vọng.
Mà trong thế giới tính mịch không có sinh cơ, không có người ngoài đến, cũng không có nguồn bổ sung thế này, Minh Phỉ chỉ có thể suy yếu chờ đợi tử vong tới gần.
Nhưng nó không cam lòng, nó muốn rời khỏi, muốn trở lại đỉnh phong, nhưng ở trong vô tận năm tháng trôi qua, suy yếu đã lan tràn ra toàn thân, héo rũ cũng là như thế.
Cho đến cuối cùng, khi một chút linh giác của nó sắp dập tắt, Hứa Thanh đến nơi đây. Sự xuất hiện của Hứa Thanh cho Minh Phỉ hy vọng, nó coi trọng thân hình của Hứa Thanh, chỉ là hiện giờ nó đã suy yếu đến cực hạn, không có năng lực cưỡng ép cướp lấy.
Cho nên mới có trận thủ đoạn này.
Một cái chớp mắt Hứa Thanh xuất hiện, nó đã tạo ra ảo giác để cho Hứa Thanh thấy được cảnh tượng giao chiến nó muốn lộ ra, sau đó lại dẫn hắn vào một thế giới lá khô mục nát.
Trong đó, nó lấy thân phận Thanh Mộc câu thông cùng Hứa Thanh, giảng thuật chuyện xưa nửa thật nửa giả.
Mục đích của nó là để cho Hứa Thanh tin tưởng hết thảy.
Về phần Hứa Thanh chém giết nguyên thân Minh Phỉ ở trong huyễn cảnh, mặc dù cũng là giả, nhưng độc ẩn chứa trong đó là chân thật.
Nó muốn để cho Hứa Thanh trong lần lượt giết chóc, bất tri bất giác bị độc của nó chậm rãi xâm nhập. Một khi thành công, như vậy nó có thể thông qua độc đoạt xá thân thể Hứa Thanh, từ đó thoát khốn rời khỏi nơi đây, đạt tự do.
Chỉ là mặc kệ nó nghĩ như thế nào đều không ngờ được, trước mặt đối phương, độc của mình rõ ràng có thể bị hóa giải trên trình độ nhất định, thậm chí càng làm cho nội tâm của nó chấn động, đó là đối phương vậy mà đang nghiên cứu!
Nhất là còn muốn đi nghiên cứu linh hồn của nó.
Nó lộ ra lo lắng, cho nên chỉ có thể liều mạng hết thảy, hiện ra Thần Chi Ngũ Uế, ý đồ dùng pháp này để đoạt xá, nhưng nó lại lần nữa tính sai.
Thần Chi Ngũ Uế, tương tự cũng bị hóa giải.
Nhưng mà thủ đoạn của nó cũng không phải chỉ có như vậy, nó còn có kế sách cuối cùng, đó chính là để cho Hứa Thanh cho rằng bản thân đã thành công, như vậy nó đã tặng con mắt để biểu thị cảm tạ.
Chỉ cần Hứa Thanh sáp nhập con mắt vào, đồng dạng cũng sẽ bị nó đoạt xá.
Chỉ là...... một đao gọn gàng của Hứa Thanh đã chặt đứt hết thảy.
"Ngươi, phát hiện từ lúc nào?”
Giọng nói bao hàm cố chấp của Minh Phỉ lần nữa vang vọng.
Hứa Thanh không nói gì, giơ tay phải lên, vung lên ve phía trước, trường thương màu đen lập tức ứng lệnh, toàn bộ hỏa diễm ẩn chứa trong đó bộc phát, ảnh hướng đến tinh không.
Trong nháy mắt tiếp theo, huyễn cảnh như bong bóng khí hoàn toàn vỡ vụn.
Lộ ra cảnh tượng chân thật của nơi đây.
Nơi đây không phải tinh không, mà là hư vô.
Một viên cầu giống như ngôi sao trôi lơ lửng ở bên trong hư vô, khổng lồ đồng thời có thể thấy viên cầu này rõ ràng là do nhánh cây héo rũ hư thối không biết tử vong bao nhiêu năm hình thành.
Vô số nhánh cây quấn quanh cùng một chỗ, tạo thành một cái. . . .. viên tỉnh cầu giống như lồng gỗi
Mà ở bên trong lồng gỗ là chân thân của Minh Phil
Thân thể của nó đúng là bị vô số nhánh cây xuyên suốt, vả lại khô quắt héo rũ, giống như cỗ thây khô, dù là phần đầu cũng là như thế.
Nguyên bản thi giáp trên người đã hóa thành vô số oan hồn, đang xuyên thẳng qua trong ngoài thân thể của nó, vĩnh hằng gặm cắn.....
Toàn bộ thân thể chỉ có một con mắt coi như hoàn hảo.