Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1848 - Chương 2030: Ngươi Tới Đây (2)

Chương 2030: Ngươi tới đây (2) Chương 2030: Ngươi tới đây (2)Chương 2030: Ngươi tới đây (2)

Chương 2030: Ngươi tới đây (2)

"Tiểu sư đệ, mục tiêu của ta là thân thể Tổ Đế bên trong quan tài trên tế đàn!"

Đội trưởng chỉ ngón tay về tế đàn, liếm môi.

"Hoặc là nói, là thân thể được chủ nhân của Thân Vực này, cũng là Thần Linh Tri Chu bị ba vị Thần phong ấn vô số năm, chuẩn bị cho bản thân tân sinhIl"

"Ta muốn trấn thân xác này trong người, dung hợp cùng bản thân, tiến tới gián tiếp thu được mảnh Thần Vực này nhận thức!"

"Ta muốn mượn cơ hội đó, trở thành chủ nhân của Thần Vực!"

"Mà mục tiêu của ngươi, là Đế hồn cũng chính là hồn của Thần, thân thể ta muốn, thần hồn thì thuộc về ngươi, một khi ta và ngươi thành công, ngươi cũng tương tự cùng ta, gián tiếp trở thành chủ nhân của Thần Vực, chúng ta đều có đủ quyền hạn với Thần Vực này, hòa hợp tầng sâu hơn cùng một chỗ với nó!"

"Vì thế, ta đã chuẩn bị thật lâu! Mà vẻn vẹn dựa vào bản thân ta, dưới sự quấy nhiễu của thần hồn cũng không cách nào thành công, tiểu sư đệ, ngươi phải giúp taU

Giọng của đội trưởng truyên khắp bát phương, dù là giờ phút này gương mặt trên 108 ngôi sao kêu rên trở thành âm bạo, khiến tiếng của đội trưởng khuếch tán phá thành mảnh nhỏ, nhưng thứ mà y mưu đồ vẫn khiến tâm thần của đám người Thiên Mặc Tử dấy lên chấn kinh trước đó chưa từng có.

Bọn họ chỉ cầu Uẩn Thần, Viêm Huyền Tử toan tính thành Thần, mà hai tên nhân tộc kia..... Lại mưu đồ cả cái Thần Vực, muốn thành chủ nhân của Thần Vực!

Bọn họ, làm sao dám!

Đây là cuộc săn bắn của Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, là buổi lễ long trọng do cả ba vị Thần cùng nhận thức, thậm chí...... Đây là quyền hành mà ba vị Thần toan tính!

Giờ khắc này bọn họ có lòng đi ngăn cản, dù là không lo lắng tộc quần, chỉ là cân nhắc vì bản thân, nếu mặc kệ sự tình tiếp tục, nơi đây kịch biến quá lớn, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đối với việc tấn cấp của bọn họ.

Mà Viêm Huyền Tử chỗ La Tán, thân thể tương tự lay động trong tiếng âm bạo kêu rên, bỗng nhiên mở hai mắt ra, bộc phát sát cơ.

Chỉ có Hứa Thanh, vẫn không có xuất hiện ngoài ý muốn như trước.

Đoạt thức ăn trước miệng cọp, múa hát trước mũi đao, vốn là phong cách của đội trưởng.

Trên thực tế một khắc đi đến Thần Vực, lấy hiểu biết của hắn đối với đội trưởng, cũng đã đoán được đáp án.

Không như thế sao gọi là điên cuồng, không như thế sao gọi là Nhị Ngưu? Việc này cũng hoàn toàn chính xác rất 'Nhị Ngưu, vô cùng trâu bò ngưu phê.

Vả lại rất khó bị dừng, ít nhất bây giờ những người trong Đế cung rất khó ngăn cản.

Bởi vì theo mặt trời bị ngưng lại, quỹ tích nhật nguyệt dĩ nhiên cải biến. Mặt trời di chuyển nhanh, còn mặt trăng với khí thế thẳng tiến không lùi, lấy băng hàn kinh khủng vô tận, hung hăng đập tới mặt trời.

Trăm sao kêu rên, âm bạo tung hoành, nhật nguyệt va vào nhaul

Long trời lở đất...

Tinh không lay động, không gian sụp đổ...

Vào thời khắc này nóng cùng lạnh đụng chạm, ảm diệt ánh sáng, uy thế kinh khủng.

Mặt trời vỡ vụn, mặt trăng tan vỡ, vô số cự thạch cùng khối băng và hỏa diễm cuốn khắp bốn phương. Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ Đế cung, trời giáng hỏa vũ, trời giáng băng vũ, trời giáng lưu tinh, chỉ có nơi Hứa Thanh cùng đội trưởng là chỗ an toàn duy nhất, nơi đây thật giống như dưới Đại Diễn Số, là điểm sinh duy nhất.

Trừ bên ngoài cái này, toàn bộ mặt đất Đế lăng đều rung núi chuyển!

Toàn bộ ngôi sao kịch liệt nổ vangl

Toàn bộ Thân Vực đều chấn động!

Gió, cũng ở trong một cái chớp mắt xoắn tới, đó là băng cùng lửa giao hòa.

Diệt, đó là vô tận âm cùng dương lẫn vào nhau, đó là phong bạo sau khi mặt trời cùng mặt trăng va chạm.

Đó là... phong bạo hỗn độn, che trời ập vê Đế cung phía dưới.

Tinh long ảm đạm, tan vỡ trong gió.

Chuông nhạc tự vang, truyền đi âm thanh tử vong.

Tế trống nổ vang, vong hồn thức tỉnh.

Giờ phút trong gió lốc, chiếc La Tán cực lớn nọ cũng bi chệch phương hướng, lộ ra.... . tế đàn đang bị che đậy phía dưới, cùng với quan tài thần thánh trên đói

Còn có chính là vùng đất do vô số da tạo thành, trong một tấm da mở mắt ra, cùng với vô số tượng binh mã sừng sững trên đại địa đồng loạt khôi phục!

Nhưng mặc kệ như thế nào, đường ... đã thông!

Mà cũng vào giờ phút này, tinh không trên màn trời trong gió lốc cũng xuất hiện nghiêng vẹo.

Trong hồi kịch biến, ba người Thiên Mặc Tử muốn tới ngăn cản cũng không cách nào chú ý nhiều, chỉ có thể lựa chọn thủ hộ bản thân trước.

Chỉ có Viêm Huyền Tử, đối với kẻ cắt ngang chính mình tấn chức, ảnh hưởng toàn bộ Đế cung trước thù cũ hận mới hội tụ, một bước đánh tới Nhị Ngưu.

Hứa Thanh nhìn qua hết thảy, sắc mặt vẫn không hề động, đây không có xuất hiện độ lệch cùng phán đoán của hắn, cho nên hắn biết rõ đại sư huynh nhất định còn có tiếp sau.

Về phần là cái gì, Hứa Thanh cũng đoán được, dẫu sao có một dạng vật phẩm đội trưởng không trả lại.

Cho nên khi Viêm Huyền Tử vọt tới, Hứa Thanh không nhúc nhích.

Đội trưởng cuồng tiếu, y đã chuẩn bị cho một màn này từ kiếp trước, bây giờ cuối cùng tận mắt nhìn thấy, ngoài nội tâm khuây khoả ra, làm sao lại không có chuẩn bị nhằm vào Viêm Huyền Tử chứ.

Vì vậy ngay khi Viêm Huyền Tử vọt tới, đội trưởng lập tức ngạo nghễ ngẩng đầu, sau đó tay phải giơ cao một vật.

Trông thấy vật ấy, thân sắc Viêm Huyền Tử lập tức kịch biến từ trước đến nay chưa từng có.

"Ngươi điên rồi!!"

Thân thể nàng bỗng nhiên rút lui lại với tốc độ cực nhanh, hư vô nổ tung. Vật đội trưởng cầm trong tay là một hạt châu.

Đó là mặt trời Viễn Cổ, đó là Thự Quang Chi Dương, là Vực Bảo đỉnh phong của nhân tộc!

"Ngươi tới đây đi chứ!"

Đội trưởng nhìn Viêm Huyền Tử quay ngược lại, cục giận trong nội tâm đã được xả ra, tiếp tục cuồng tiếu cầm Thự Quang Chi Dương trong tay, nhìn về tế đàn phía dưới.....

Trực tiếp ném đi!...
Bình Luận (0)
Comment