Chương 2093: Mọi người cùng nhau xông lên! (1)
Chương 2093: Mọi người cùng nhau xông lên! (1)Chương 2093: Mọi người cùng nhau xông lên! (1)
Chuong 2093: Moi nguoi cung nhau xông lên! (1)
Toàn bộ địa quật lập tức yên tĩnh.
Lan Dao sửng sốt, trong đầu Nguyệt Đông cũng đang vù vù, theo đó sinh ra mờ mit.
"Nuốt..... rồi?"
Đối với một màn phát sinh trước mắt, các nàng có một loại cảm giác không chân thật mãnh liệt, cái cảm giác đó dù là tận mắt nhìn thấy vẫn cảm thấy không dám tin.
Thật sự là vật thanh niên họ Phong xuất ra lúc trước quá mức khiến người ta sợ hãi, khiến cho các nàng cảm giác nguy cơ vô cùng to lớn, thậm chí bản năng cũng muốn chạy trốn, chuẩn bị bỏ qua nơi đây.
Đây chính là Thánh Thiên Thân Đằng!
Thần Đằng trưởng thành chẳng những diệt đi một cái Thánh địa, trình độ khủng bố đã thành truyền thuyết, vẫn truyền lưu trong Thánh địa đến bây giờ, hầu như không có ai dám xem nhẹ.
Nhưng. . . . Thánh Thiên Thần Đằng khủng bố như vậy, thế mà lại bị người một hơi nuốt mất. ..... Mặc dù là ấu thể, nhưng dễ dàng bị nuốt vào đã nghiêm trọng vượt ra khỏi nhận thức của các nàng, thậm chí bọn họ còn hoài nghi thứ thanh niên họ Phong xuất ra là Thần Đẳng giả.
Các nàng còn như thế, lại càng không cần phải nói tới thanh niên họ Phong là người trong cuộc.
Nét mặt của gã triệt triệt để để ngẩn người, đôi mắt trợn to trước đó chưa từng có, trong một cái chớp mắt trong đầu như có ngũ lôi oanh đỉnh, hình thành âm thanh lớn lao.
Chấn cho trong đầu ngay lập tức trống rỗng, rõ ràng gián tiếp tiến vào một loại trạng thái không có chút tạp niệm, hoàn toàn linh hoạt kỳ ảo. Ga ua như phát ngốc.
Ngo ngác nhìn miệng Nhị Ngưu. ....
Đối với người trời sinh có tính đa nghi như gã mà nói, loại trạng thái này cả đời chỉ có lúc cảm ngộ pháp tắc mới thỉnh thoảng bước vào.
Vả lại còn cần có cơ duyên nhất định, đồng thời cũng không làm được hoàn toàn không có bất kỳ suy nghĩ nào tồn tại.
Cảnh giới hoàn toàn không hỗn tạp cũng phải cần tạo hóa càng lớn hơn mới có thể, ít nhất trong cả đời gã thì hôm nay là lần đầu tiên.
Cũng may, trạng thái này rất nhanh đã bị nghịch chuyển, từ trống không trong thời gian ngắn vạn niệm bộc phát ra cùng lúc.
Vô số tạp niệm truyền đi khắp toàn thân, khiến cho thân thể của gã run rẩy, truyền tới cổ họng hóa thành hô hấp dồn dập, dung nhập trong linh hồn tụ họp thành một cái ý nghĩ hoài nghi mình... cầm nhầm vật phẩm.
Vì vậy bản năng dò xét một chút, phát hiện.....
"Khục, Tiểu Phong Phong đừng nhìn nữa, ta có thể chứng minh ngươi không cầm nhầm, mùi vị rất tinh khiết."
Đội trưởng trừng mắt nhìn, bộ dạng có thể khiến người tức chết tán thưởng một tiếng.
Giết người, tru tâm.
Những lời của đội trưởng hoàn mỹ thuyết minh bốn chữ này.
Mà những lời đó rơi vào trong tai thanh niên họ Phong, nháy mắt thân thể của gã run rẩy kịch liệt tột cùng, vạn niệm phun trào.
Trong khoảng thời gian ngắn phẫn nộ, hối hận, lo lắng, đắng chát, ghen ghét, áp lực, toàn bộ tràn dầy trong đầu và trong lòng gã.
Trong đầu gã đau đớn, mạch máu trên đầu nhô lên, áp lực tăng lớn đến cực hạn, độ nóng tăng cao.
Ngực gã phảng phất trống rỗng, thôn phệ hết thảy.
Sắc mặt gã nháy mắt trắng bệch rồi lại đỏ thẫm, tiếp theo hóa thành màu xanh cuối cùng là hắc khí lượn lờ.
Rất khó tưởng tượng là dạng chấn động nội tâm, đả kích cỡ nào mới có thể khiến một người trong thời gian ngắn trên mặt xuất hiện nhiều sắc thái biến hóa như vậy.
Cho đến trong nháy mắt tiếp theo, thanh niên họ Phong phun ra một ngụm máu tươi lớn, trong miệng lập tức phát ra một tiếng gào thét thê lương vô cùng, giống như có thể long trời lở đất!
Oán khí ngập trời, điên cuồng kinh thế.
"Ta muốn giết ngươi! ! !"
Âm thanh gào thét rung trời hám địa, thanh niên họ Phong triệt để điên cuồng, khí thế cuồng bạo, thậm chí ba tòa Đại Thế Giới hư ảo bị phong ấn rõ ràng cũng đều xuất hiện một tia muốn bị giải khai phong ấn.
Thân ảnh dấy lên vô tận khí thế, chợt phóng về chỗ Nhị Ngưu.
Đối mặt thanh niên họ Phong điên cuồng, trong mắt Hứa Thanh lóe lên hàn mang, tay phải nắm lại, trực tiếp một bước phóng ra, thuận thế hung hăng đấm về phía trước một cái.
Bất Diệt Đế Quyền lập tức bộc phát, càng có Đế Kiếm chợt lóe lên, hung hăng chém tới thanh niên họ Phong.
Đồng thời đội trưởng cũng hừ lạnh một tiếng, đầu nhoáng một cái lại có một nhánh mây lục sắc, nhanh chóng dài ra từ đỉnh đầu y, nháy mắt đã tới mấy trượng, hất lên phía dưới, phá toái hư vô, hung hăng quất tới đối phương.
Trong nháy mắt tiếp theo, nắm đấm của Hứa Thanh đã nện vào trên người thanh niên họ Phong, trong lúc tiếng nổ vang vọng, Hứa Thanh kêu lên một tiếng buồn bực rút lui ra, mà thanh niên họ Phong không tiếc bị thương, đang muốn vọt tới.
Nhưng Đế Kiếm lóe lên, kiếm quang đảo qua, máu tươi từ trên người thanh niên họ Phong phun trào, nửa cánh tay lập tức bị trảm, máu thịt mơ hồ, đồng thời nhánh mây trên đỉnh đầu đội trưởng, vòng quanh với uy thế kinh khủng đã quất vào trước người thanh niên họ Phong.
Một quất khiến bát phương am ầm.
Thanh niên họ Phong lần nữa phun ra máu tươi, thân thể bỗng nhiên cuốn ngược lại.
"Vừa mới nuốt vào, còn chưa khống chế quá ổn, khó có thể phát huy." Đội trưởng ho khan một chút, cười mở miệng.
Bộ dạng ta nói thế đấy, ngươi cũng không thể nào biết là thật hay giả.
Cùng lúc đó, Lan Dao cùng Nguyệt Đông, tuy các nàng bị hành động của Nhị Ngưu lúc trước làm chấn động, nhưng họ dù sao cũng không phải hạng người tâm thường, bây giờ đè xuống hoảng sợ trong nội tâm, mắt thấy có cơ hội khó được ngay lập tức bốc lên sát ý, riêng phần mình lao ra.
Giữa bọn họ cùng thanh niên họ Phong đã tới loại trình độ này, mặc kệ như thế nào hai nàng đều phải hoàn toàn đánh chết đối phương.
Giờ phút này khổng tước bấm màu vờn quanh làn gió tám màu, hội tụ mưa cũng tám màu, lại bay lên mây tám màu, cùng bay thẳng đến thanh niên họ Phong.
Trường thương hàn băng đến từ Nguyệt Đông cũng tương tự như vậy, thế như chẻ tre, cuốn lên phong bạo băng sương kinh người oanh kích tới.