Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1914 - Chương 2096: Phía Sau Màn Chân Chính (2)

Chương 2096: Phía sau màn chân chính (2) Chương 2096: Phía sau màn chân chính (2)Chương 2096: Phía sau màn chân chính (2)

Chuong 2096: Phia sau man chan chinh (2)

Cùng lúc đó giữa không trung, bên dưới phong ấn lưới lớn, Hứa Thanh và đội trưởng sắc mặt âm trầm, bọn họ không muốn tham dự việc này, chỉ là bây giờ con chuột vàng vùng vẫy càng dần càng kịch liệt.

Một khi nó thoát khốn. . .

Hứa Thanh và đội trưởng nhìn nhau đều thấy đối phương chột dạ, bọn họ riêng phần mình lấy đi trứng của nó, sợ là sau khi chuột vàng vùng vẫy thoát ra, đầu tiên sẽ muốn diệt bọn hắn.

Nếu như muốn rời đi, phương pháp duy nhất bây giờ, hình như chính là tương trợ Nguyệt Đông và Lan Dao.

Vả lại... đối thoại giữa hai nữ cùng thanh niên họ Phong cũng nói ra nhân quả, mặc dù không biết cụ thể, nhưng đơn giản phán đoán, hai nữ đây là đang báo thù, cũng có thể nhìn ra vài phần tâm tính.

Vì vậy Hứa Thanh và đội trưởng lần nữa trao đổi ánh mắt, sau đó lập tức riêng phần mình nhìn như bình thường, đều lộ ra vẻ quyết đoán.

"Súc sinh không bằng người như thế, tất nhiên là đáng chết!"

Đội trưởng gầm nhẹ sau đó lại nói.

"Hai vị tiên tử chúng ta đứng ở chỗ này chờ đợi là được!"

Mắt thấy như vậy sắc mặt thanh niên họ Phong trắng bệch, gã tu hành đến bây giờ, trải qua nhiều lần nguy cơ sinh tử, nhưng cục diện hung hiểm như ngày hôm nay vẫn là cực ít gặp phải.

Nhất là tính cách của gã cũng khiến cho bình thường gã mới là kẻ săn mồi, không phải con mồi bị săn bắn như ngày hôm nay.

Mà hết thảy tất cả đều là vì Huyền Thiên Thần Đằng bị nuốt. . .

Nghĩ đến đây, trên trán gã nổi lên gân xanh, áp lực trong đầu cũng muốn gia tăng, nhưng lại bị gã được mạnh mẽ đè xuống, không đi suy nghĩ việc có thể khiến cho gã điên cuồng đó.

Gã vừa toàn lực ra tay chống cự, liên tục bại lui, mấy lần trào máu, đồng thời gã nhìn giống như tuyệt vọng, nhưng trong lòng lại đang nhanh chóng phân tích cục diện bây giờ, gã biết giờ muốn phóng thích con chuột vàng nọ, mình nhất định phải lần nữa tự bạo Đại Thế Giới.

Chỉ là gã đã tự bạo hai tòa, lại bạo thêm tòa thứ ba..... Tu vi của hắn gã sẽ thật sự là Uẩn Thần nhị giới.

Mặc dù đối với sinh tử trước mắt, đó cũng không phải là không thể tiếp nhận, nhưng sau khi tự bạo cho dù có thể thả con chuột vàng kinh khủng nọ ra, khi đó chính mình còn suy yếu hơn so với bây giờ.

Kể từ đó khả năng đục nước béo cò cũng biến nhỏ vô hạn. Khả năng càng lớn chính là tự mình mua dây buộc mình, ngược lại bị con chuột vàng tiêu diệt.

Mà tự bạo phải có giá trị.

Đương nhiên nếu thật sự hết đường, gã sẽ không quan tâm nhiều như vậy, ít nhất có thể kéo một hai người đệm lưng cùng mình.

Thậm chí không tiếc hoàn toàn tự bạo Đại Thế Giới chân thật, phối hợp chuột vàng khiến cho tất cả mọi người đồng quy vu tận cùng mình cũng có xác suất nhất định.

"Nhưng mà hai tên nhân tộc nọ thật thú vị..... Chẳng lẽ đã nhìn ra điều gì, vả lại câu nói vừa rồi.... -"

"Là nói cho ta nghe, bọn họ biết rõ ta có biện pháp phá vỡ phong ấn này?!"

Mắt thanh niên họ Phong lóe lên, há mồm phun ra một viên hạt châu, đây là pháp bảo bổn mạng của gã, sau khi xuất hiện cấp tốc chuyển động, phóng tới Lan Dao và Nguyệt Đông. Đồng thời quay người nhoáng một cái lao thẳng đến phía Hứa Thanh cùng đội trưởng.

Trong tiếng nổ vang, dưới Nguyệt Đông cùng Lan Dao ra tay, pháp bảo bổn mạng của thanh niên họ Phong ngay lập tức hư hao, nhưng bảo vật đó đúng là vẫn đã cản trở các nàng một chút.

Mắt thấy thanh niên họ Phong điên cuồng phun máu tươi, khí tức suy yếu bay về phía hai người Hứa Thanh, thần sắc Nguyệt Đông bi phân, cấp tốc mở miệng.

"Hai vị đạo hữu, xin hãy giúp ta, không cầu đánh chết chỉ cân ngăn một chút là được!"

Nói xong nàng và Lan Dao cấp tốc phóng đi.

Mà giờ khắc này Hứa Thanh và đội trưởng nhìn qua một màn này, trong mắt sát ý nổi lên, giống như lựa chọn trợ giúp hai nữ Nguyệt Đông, ầm ầm đánh tới thanh niên họ Phong. Về phần thanh niên họ Phong, trong mắt gã lộ ra điên cuồng, đáy lòng đang cá cược!

Có mấy lời gã không thể nói, nói sẽ lộ ra đòn sát thủ của bản thân.

Cho nên gã đánh bạc hai người trước mắt đã nhìn thấu bản chất, dẫu sao nếu như phối hợp hai nữ chém giết chính mình, đối với bọn họ không có chỗ tốt gì, ngược lại là bởi vì tử vong của mình, tiếp theo bọn họ phải trực tiếp đối mặt với hai nữ.

Dưới tình huống bị phong ấn ở nơi đây không cách nào đi, còn có con chuột vàng nọ, tình huống vô cùng bị động.

Mà nếu gã không chết và chạy trốn, như vậy tất nhiên sẽ thu hút hai nữ truy sát, vả lại phân tán tinh lực của các nàng, khiến các nàng kiêng kị trước sau.

Đây là phương pháp phá cục duy nhất!

Trong nháy mắt tiếp theo, theo tên thanh niên họ Phong và hai người Hứa Thanh đụng chạm với nhau, trong chớp mắt thân thể Hứa Thanh cùng đội trưởng bỗng nhiên nhoáng một cái lại nhường ra con đường.

Hai người Nguyệt Đông biến sắc.

Thanh niên họ Phong không chút do dự chợt xông qua, nháy mắt tới gân phong ấn bỗng nhiên tự bạo tòa Đại Thế Giới hư ảo thứ ba, toàn bộ lực lượng âm âm đánh tới phong ấn.

Đồng thời giơ tay lên rõ ràng lấy ra một tấm phù văn phong ấn giống Đại Đế phù như đúc.

Phối hợp với tự bạo thế giới tạo thành một đạo tia sáng trắng phóng lên trời, trực tiếp quán xuyên phong ấn, quán xuyên tâng đất cùng thiên địa tương thông bên ngoài!

Trong nháy mắt tiếp theo, thân ảnh gã chợt bước một bước tới.

Mà Hứa Thanh và đội trưởng đồng dạng không chân chờ chút nào, hóa thành hai đạo cầu vồng đi theo phong ấn không trọn vẹn xông ra ngoài. Trong chớp mắt ba người cũng đều thoát khốn, đi tới chân trời xa xa.

Mà theo bọn họ bay nhanh di xa, thân ảnh Nguyệt Đông và Lan Dao cũng xuất hiện ở bên ngoài phong ấn, nhìn chằm chằm phía ba người rời đi, sắc mặt khó Coi.

"Là vừa rồi ngôn từ của ta có chút cố ý, hay là bởi vì vốn không có muội muội gì, dẫn đến ẩn chứa tình nghĩa không đúng?”

"Hay là lực lượng thiên phú của ta bị phát hiện?"

Nguyệt Đông âm trâm mở miệng.

"Chỉ cần hai người bọn họ có mảy may tin tưởng, dưới thiên phú của ta sẽ cho là ta thật sự vì báo thù, mà không phải là có mưu đồ đối với bọn họ, từ đó bị ta bắt lấy cảm xúc gieo xuống tâm niệm, mà lúc trước thiên phú của ta cũng hoàn toàn chính xác cảm giác bắt được tâm tình của bọn hắn."

"Về phần Phong Lâm Đào, bên trong linh hôn của gã có bí bảo, liên quan đến truyền thừa của Liêu Huyền Thánh Tổ, cho nên ta chỉ có thể triển khai một nửa thiên phú đối với gã, để cho gã cho rằng thật sự tồn tại một nữ tử bị gã đoạt máu, nếu quá nhiều sẽ lo lắng khiến gã hoài nghi."

"Mà trừ bên ngoài những thứ đó ra, đây là lần đầu tiên ta triển khai thiên phú thất bại đối với tu sĩ cùng cảnh thậm chí không bằng ta.... -"

"Đáng tiếc, vốn là hai cỗ khôi lỗi máu thịt rất tốt, mặt khác số lượng Liêu Huyền Thánh Dịch ít như vậy, tám chín phần mười có liên quan cùng bọn hắn! Đáng tiếc, đáng tiếc, đáng tiếc... -

Nguyệt Đông thì thào, quay lại nhìn Lan Dao, ánh mắt lạnh lùng tựa như nhìn không phải người, mà là một cỗ khôi lỗi máu thịt bị điều khiển cảm xúc.

Lan Dao ngoảnh mặt làm ngơ đối với lời của nàng, giờ phút này cực kỳ phẫn nộ, nhìn chằm chằm phía Phong Lâm Đào chạy trốn, vô cùng phẫn nộ. "Hai tên nhân tộc đáng chết, gã Phong Lâm Đào càng đáng chết, cũng may trước lúc tới chúng ta đã tìm được chứng cứ của gã, lần này nhất định phải chém giết đối phương, báo thù cho tiểu muội!"

Hai mắt ả huyết hồng biểu cảm dữ tợn, cừu hận vô tận.
Bình Luận (0)
Comment