Chương 2177: Hoàng ban đầu Vọng C6 (1)
Chương 2177: Hoàng ban đầu Vọng C6 (1)Chương 2177: Hoàng ban đầu Vọng C6 (1)
Chuong 2177: Hoang ban dau Vọng Cổ (1)
Vọng Cổ ngày nay, rất ít người biết về Diệt Thần Thứ.
Dù trong một vài cuốn sách cổ cũng rất khó nhìn thấy.
Chỉ có những cuốn cổ tịch tàn khuyết truyền lưu đến bây giờ, hoặc là cổ nhân lâu đời mới khả năng có nhận thức nhất định về ba chữ Diệt Thần Thứ.
Đó là lợi khí chuyên nhằm vào Thần Linh, do Hạ Tiên năm đó đến Hậu Thổ sáng tạo ra trong trận chiến tranh với chủ nhân Vọng Cổ là Hoàng Thiên Thần Tộc.
Đối với tu sĩ thì nó không có uy lực động trời gì, chỉ riêng đối với Thần Linh. ..... Có thể diệt thân nguyên!
Nhưng do tài liệu thân bí cùng với quá hiếm, cho nên năm đó chỉ tạo ra được tổng cộng 42 cây. Mỗi một cây đều dính rất nhiều thần huyết của Hoàng Thiên Thần Tộc, có thể nói là chỉ cần đám Thần nghe thấy là biến sắc.
Mà cuối cùng trong trận quyết chiến Hoàng Thiên, Thân Hoàng phủ xuống khiến 42 cây Diệt Thân Thứ đã bị phá hủy hơn phân nửa, những cây còn lại đều bị ghim vào trong cơ thể của Hoàng Thiên Thần Hoàng.
Năm đó đã phong ấn cùng nhau, lưu lại trong vực sâu phía dưới Vọng Cổ.
Cũng có người xưng chỗ đó là Thần Uyên.
Từ đấy về sau, thế gian đã không còn Diệt Thần Thứ, càng bởi vì Hạ Tiên đã rời đi, phương pháp luyện chế cũng thất truyền.
Mãi đến ngày hôm nay, trong một cái chớp mắt vừa rồi, ở trên người của lão tổ Kim Cương Tông lại hiện ra uy năng của Diệt Thần Thứ.
Đây cũng là một trong nguyên nhân khiến cho vẻ mặt của Tử Thanh nghiêm túc.
"Đáng tiếc, chỉ có được một phần uy năng.'
Tử Thanh thái tử nhàn nhạt mở miệng, nhìn về phía Nam Hoàng Châu.
"Giỏi cho một Thất gial"
"Đệ đệ lấy phương thức diệt hồn vượt qua bên ngoài thời gian của ta, muốn ngừng nhân quả, ngươi lại lấy bản thân là thước khắc, gọi một hơi sau cùng trước khi ta chết gây dậy sóng vạn cổ để đoạn nhân quả."
"Nhưng. ..... nhân quả giữa ta cùng với đệ đệ, không phải chỉ đơn giản như thế là có thể tách ral
Trong lúc nói, Tử Thanh thái tử giơ tay trái lên, bỗng nhiên nhấn một cái về sương mù màu đen do Hứa Thanh tự bạo biến thành.
Dưới một nhấn, đoàn sương mù nổ vang, bên trên lại xuất hiện lực lượng thời gian, như muốn lôi kéo trũng vào giữa không trung.
Cùng lúc đó trong Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, theo linh hồn Hứa Thanh tự bạo tản ra, một trận kịch biến tác động không ít tu sĩ Viêm Nguyệt Huyền Thiên bỗng xuất hiện.
Đầu nguồn kịch biến đến từ. .. .. Viêm Huyền Tử đang giảng đạo cho tộc nhân.
Trong khoảnh khắc đó, thân thể của gã đột nhiên tan vỡ, vô số máu tươi phun trào, thậm chí Viêm Huyền Tử còn không thể nói ra cả câu nói sau cùng, thân hình đã lập tức nổ vang trực tiếp chia năm xẻ bảy.
Máu thịt tan nát, linh hồn tan vỡ.
Thế mệnh.
Chỉ có một đám tàn hồn bởi vì được gã đưa vào trong thần điện từ trước, vì vậy mới được giữ lại trong kiếp nạn thế mệnh này.
Lưu lại khả năng phục sinh trong tương lai. Những chuyện tương tự cũng xuất hiện ở bên trong Nam Hoàng Châu.
Vào thời khắc này, bên trong nơi cũ của Vô Song thành, trong trận pháp do hơn mười vạn tu sĩ Thất Huyết Đồng tạo thành, cự nhân thủy ngân được Thất gia đặt tay phải ở mi tâm cũng rung động kịch liệt.
Vận mạng tương liên trong tối tăm, dẫn dắt sinh tử luân hồi, khiến cho gợn sóng do Hứa Thanh tự bạo ảnh hưởng đến không chỉ bộc phát trên người Viêm Huyền Tử, càng là dưới thời gian bị quấy nhiễu, vào thời khắc này đồng dạng nổi lên trên thân cự nhân thủy ngân.
Trên thân cự nhân thủy ngân bạc lập tức xuất hiện từng đạo khe hở nhìn thấy mà giật mình, đồng thời khe hở càng nhiều và càng sâu.
Toàn thân cự nhân thủy ngân cũng xuất hiện dấu hiệu muốn tan vỡ.
Thời khắc mấu chốt, hơn mười vạn tu sĩ Thất Huyết Đồng bốn phía chuyển một đạo am khác.
"Vô thượng thiên tôn, an ủi thân hình, hồn phách đệ tử, ngũ tạng huyền minh, thanh long bạch hổ, đội trượng xôn xao, chu tước huyên vũ, thủ vệ người kia."
Theo âm thanh vang vọng, thiên địa biến sắc, gió giục mây vần, Viêm Hoàng trên bầu trời truyên ra tiếng thét khiến bát phương vỡ vụn, màn trời đổ mưa, bồi dưỡng thế gian.
Mà Thất gia cũng mở miệng lẩm bẩm, tay phải chạm vào mi tâm cự nhân thủy ngân lần nữa nhấn một cái, đồng thời cắn chót lưỡi phun ra một ngụm đạo huyết rơi lên trên cự nhân thủy ngân, ngăn cách nhân tố bên ngoài.
Âm thanh oanh oanh, khe hở trên thân cự nhân thủy ngân cuối cùng không còn tăng thêm nữa, mặc dù thoạt nhìn đã thành tổ ong vả lại không cách nào khép lại, nhưng đúng là vẫn chưa chân chính tan vỡ.
Về phần Thất gia bây giờ chậm rãi ngẩng đầu, giọng nói khan khan dày đặc sát phạt vang lên.
"Năm đó lão phu đã ước hẹn cùng Hạ Tiên Cung."
"Từ nay về sau hành tẩu theo thời gian, ngồi xem sinh tử, mặc kệ mệnh tích."
"Do đó Lục phong chủ chết, lão phu mặc dù đau thương nhưng cũng chỉ có thể thở dài."
"Nhân tộc lên xuống cũng hờ hững đối mặt."
"Dù là Nữ Đế thành Thần, Chấp Kiếm vẫn lạc cũng là như vậy, đều bởi vì lão phu và bọn họ không có nhân quả."
"Mà Tử Thanh ngươi muốn phục quốc, mượn nghi thức của Nữ Đế thế kiếp, không tổn hao gì tế hiến Thần Linh Tàn Diện, lão phu cũng không để ý đến, bởi vì đây tất cả đều không có nhân quả gì với lão phu.”
"Cho nên ta không hề can thiệp chút nào. "Nhưng ngươi không nên tính kế đệ tử của tal
"Đệ tử của ta, đều là nhân quả của ta, đã dập đầu bái ta, ta cũng đã nhận trà bọn họ dâng, đã đáp ứng vệ đạo, như vậy... Chỉ cân một ngày ta còn sống, không ai có thể động vào!"
"Tử Thanh, nếu như ngươi tính kế đệ tử của ta, lại không muốn cắt đứt nhân quả như thế, đã vay. . . . . Lão phu sẽ mưu đồ hoàng quyền của ngươi!"
"Nhân quả, không ngừng cũng được! Chỉ có làm sự tình đến tận cùng mà thôi!"
Biểu cảm của Thất gia uy nghiêm đáng sợ, giơ tay trái lên bấm niệm pháp quyết, ngắn ngủi mấy hơi biến hóa vạn lần, chỉ một ngón tay về phía bâu trời.
Giọng nói mênh mông như thiên lôi, như sắc lệnh.
"Trước đây nửa giáp, có tên Hứa Tử, thân sinh nơi đây, thổ nạp thần tức, một hơi thở ra ban đầu, hôm nay Hạ lệnh, lấy tiên làm dẫn, gọi hơi này tới!"