Chương 2237: Luyện hóa Phù Tà (1)
Chương 2237: Luyện hóa Phù Tà (1)Chương 2237: Luyện hóa Phù Tà (1)
Chương 2237: Luyện hóa Phù Tà (1)
Dưới Cấm Hải, thân ảnh của Phù Tà chật vật đến cực điểm, sắc mặt trắng bệch, khung cảnh trước mắt đều có phần mơ hồ.
Vô cùng thảm thiết, một chân của gã đã mất đi.
Lúc trước gã triển khai tiên thuật để bỏ chạy, Hứa Thanh dùng Âm quyền phối hợp với tiên thuật cắn trả, chém xuống một chân của gã từ trong linh hồn, tác dụng lên nhục thân.
Đau đớn kịch liệt như thủy triều phập phồng trong tâm thân gã, bao trùm toàn thân, mà đối với gã mà nói, trong trí nhớ, thống khổ như vậy chỉ gặp phải khi ở tu vi cấp thấp.
Sau khi Quy Hư, gã không còn trải qua tình cảnh như vậy nữa.
Nhưng hôm nay cho dù gã dựa vào việc mất đi một chân đổi lấy có thể triển khai tiên thuật, nhưng nguy cơ sinh tử chẳng những không giảm bớt, ngược lại vẫn tồn tại như tận trong xương tủy, càng mãnh liệt hơn.
Bởi vì một cái chân khác còn lại của gã, không biết bắt đầu từ lúc nào... cũng đã xuất hiện hư thối!
Hủ thực đó đến từ kịch độc, đến từ nguyên rủa.
Đó là Độc Cấm thần quyên của Hứa Thanhl
Nó vô cùng hung mãnh, đang bộc phát và điên cuông lan tràn, bây giờ đã lan đến đùi, giống như muốn bao trùm toàn thân, vô luận là tu vi hay là nhục thân, coi như là linh hôn cũng đều không buông tha.
Khiến cho tâm thần gã run rẩy, chỉ có thể liều mạng dùng bản nguyên của bản thân để trì hoãn Độc Cấm, gia trì sức mạnh quyền hành muốn xóa di loại độc này.
Nhưng bây giờ tu vi của gã đã giảm xuống, trạng thái lại cực kém, còn bị vây trong cuộc săn giết, gã không có thời gian tu hành cũng không có tinh lực hóa giải.
"Đáng chết, đáng chết, đáng chết!"
Phù Tà tóc tai bù xù, trong lòng truyên ra tiếng gâm gừ không cam lòng, trong mắt lộ ra vẻ điên cuồng.
Gã biết rõ mình không có thời gian hóa giải, như vậy... bày ở trước mặt gã, cũng chỉ có một lựa chọn.
Sức mạnh bản nguyên của Hứa Thanh bùng phát, hình thành lực lượng trảm hồn, trực tiếp từ trong linh hồn chém nửa người dưới của Phù Tài
Cùng nhau mất đi, tự nhiên còn có thân thể.
Trong chớp mắt nửa người dưới của Phù Tà trực tiếp nổ tung, máu độc tứ tán, gã chỉ còn lại thân trên càng thêm suy yếu, trước mắt cũng xuất hiện sự vặn vẹo.
Vô luận là đau đớn của thân thể hay là đau đớn do linh hồn xé rách, đều khiến gã bị dăn vặt vô tận.
Gã chỉ có thể cắn chặt răng, miễn cưỡng bảo trì thanh tỉnh, tiếp tục di chuyển.
Nhưng trước mắt không có hi vọng, trong lòng gã cũng không còn phương hướng.
Thậm chí bây giờ gã còn không biết mình muốn chạy trốn đi nơi nào.
Bi ai, cay đắng, vô số cảm xúc tiêu cực sinh sôi trong lòng gã. Càng lúc càng nhiều, Phù Tà bỗng nhiên chấn động trong lòng, gã cảm thấy trạng thái của mình không đúng.
Nhưng đã chậm.
Những cảm xúc tiêu cực đó đã trở thành sơ hở của gã, hóa thành một đám suy nghĩ không thể khống chế cùng nhau bộc phát, tác động máu tươi toàn thân gã, đưa tới ánh trăng màu tím.
Những ánh sáng này thoạt nhìn còn ở phía xa, nhưng trong nháy mắt tiếp theo... Lại từ trong máu của Phù Ta chiếu ra, ở trong cơ thể gã... âm am bộc phát!
Tiếng kêu thê lương từ trong miệng Phù Tà truyền ra, lại hóa thành Âm quyền, lại một lần nữa gây sát thương.
Thậm chí Độc Cấm cũng tái hiện.
Đan xen tuần hoàn lẫn nhau, hình thành tra tấn cực hạn, khiến thân ảnh Phù Tà đang bỏ chạy thảm thiết đến cực hạn.
Gã chỉ có thể không ngừng tự trảm hồn, không ngừng tự bùng nổ tiên thuật chưa hoàn thành chuẩn bị, lần lượt na di và lần lượt phá thành mảnh nhỏ.
Cho đến khi mất đi cánh tay trái, rồi mất đi cánh tay phải, và mất đi thân thể, cuối cùng... Chỉ còn lại một cái đầu!
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Như bị vận rủi lượn lờ.
Mà vận rủi, ở thời khắc này hóa thành bụi bậm, bao phủ trên đạo tâm của gã. Trong bụi bam này, thanh âm Hứa Thanh đang vang vọng.
"Lão tổ của ngươi, đã vẫn lạc."
"Tộc nhân của ngươi đã chết."
"Bản thể của ngươi đã bị ta luyện hóa."
"Bộ tộc của ngươi, không còn tồn tại nữa."
"Ngươi bây giờ, là tộc nhân Tà Sinh duy nhất trên đại lục Vọng Cổ."
"Mà ngươi, cũng không hề thành công luyện hóa ta, mất đi cơ duyên Hạ Tiên..."
"Tiếp theo, ta sẽ luyện hóa ngươi, quyền hành xóa đi của ngươi... Cũng sẽ mất.
Những thanh âm này pha thêm thần quyền của Tử Nguyệt, lấy phương thức Âm quyền truyền ra, phối hợp Độc Cấm xâm nhập, hóa thành vận rủi lan tràn đạo tâm Phù Tà, triệt để che phủ, bao vây, phong tỏa.
Tiếng răng rắc vang lên trong não hải Phù Tà. "Cam miệng!"
Phù Tà run ray, gao thét điên cuồng.
Đạo tâm của gã, vỡ tanl
"Thời cơ đã đến."
Hứa Thanh nhẹ giọng, bóng người từ trong nước biển đi ra, đứng ở phía trên Phù Tà.
Như thần giáng lâm.
Ánh sáng vô tận khuếch tán ra từ trong cơ thể hắn, hóa thành một vầng mặt trời rực rỡ trong biển.
Ánh sáng đang chiếu tứ tán, nhiệt lượng lan tràn.
Hứa Thanh hóa thân thành mặt trời, lấp lóe dưới đáy biển, Huyền Dương Tiên Quang mang theo uy lực khủng bố, mang theo lực lượng mênh mông, hướng về Phù Tà chỉ còn lại một cái đầu, lại bị tất cả thân quyền của Hứa Thanh xâm nhập, chợt bao phủ.
Đáy biển vốn đen kịt, vào giờ khắc này lại bị thắp sáng! Tiếng kêu rên thê lương không ngừng vang vọng trong miệng Phù Tà bị ánh sáng bao phủ, trong mặt trời truyền ra một tiếng rít.
Tiếng này trấn áp tất cả thê lương, trở thành âm thanh duy nhất.
Hình bóng đen nhánh của Kim Ô lao ra từ trong mặt trời.
Càng lúc càng lớn, cuối cùng sau khi lay động vùng hải vực này, Kim Ô mở miệng rộng, phun ra ngọn lửa luyện hóa vạn linh.
Ngọn lửa này xen lẫn với tiên quang, bao trùm lên cái đâu đang kêu rên của Phù Tà, cuốn động nó, hấp một cái...
Nuốt vào trong miệng!
Hứa Thanh, muốn luyện hóa quyền hành của Phù Tà.
Việc này vốn không phải dễ dàng, nguyên nhân có hai, một là thân thể Phù Tà mà hắn luyện hóa trước đó cũng không phải hoàn chỉnh. Hai là đối phương tu vi Chúa Tể, luyện hóa quyên hành của Chúa Tể thì dĩ nhiên độ khó cực lớn.